Nếu như muốn kiếm tiền, thì phải đoạt lấy hoạt động kinh doanh của những công ty chuyển phát nhanh trong tay tập đoàn Thịnh Vận.
Nhưng chuyện này cũng không hề dễ dàng, bởi vì cơ cấu của các công ty chuyển phát nhanh khác là từ trên xuống dưới, bọn họ có thể sử dụng hệ thống nhượng quyền để mở rộng nhanh chóng, nhưng cơ cấu của Nghịch Phong Logistics lại là từ dưới lên trên, trước tiên phải xây dựng bưu cục thật tốt, bảo đảm thể nghiệm cho toàn bộ khu vực thu nhận hàng và chỉ khi đó một hệ thống hậu cần hoàn chỉnh mới có thể được thiết lập.
Sự khác biệt này khiến mỗi bước đi của Nghịch Phong Logistics vô cùng vững vàng nhưng lại vô cùng chậm chạp.
Không thể giao hàng đến một số nơi nhất định, đây chính là nhược điểm và thiếu sót lớn nhất của Nghịch Phong Logistics.
Trải qua hơn nửa năm phát triển nhanh chóng, hoạt động kinh doanh vận chuyển bằng đường hàng không của Nghịch Phong Logistics coi như là đã có được chỗ đứng vững chắc, tập trung vào bốn khu vực chính là Kinh Châu, Đế Đô, Ma Đô, Dương Thành, đã đạt được phạm vi bao phủ toàn diện về hậu cần, hơn nữa tốc độ và hiệu suất của hậu cần rõ ràng cũng tốt hơn đáng kể so với các công ty chuyển phát nhanh như tập đoàn Thịnh Vận.
Các bưu cục Nghịch Phong ở các khu vực khác cũng đang được triển khai nhanh chóng.
Thật ra thì Lữ Minh Lượng vẫn luôn nghẹn lại một hơi, xét về trình độ thì hắn là nhà thiết kế chính thứ hai của Game Đằng Đạt sau Hoàng Tư Bác. Mặc dù nói Nghịch Phong Logistics mà hắn chịu trách nhiệm cũng là một trong những bộ phận quan trọng nhất của toàn bộ tập đoàn Đằng Đạt, nhưng nó chưa bao giờ có lãi, vẫn luôn âm thầm xây dựng mạng lưới chuyển phát nhanh, điều này khiến cho Lữ Minh Lượng vô cùng lo lắng.
Nhìn thấy những người phụ trách của các bộ phận khác thể hiện tài năng của mình, Lữ Minh Lượng thật sự là có chút khó chịu.
Nhưng hắn không thể rời khỏi Nghịch Phong Logistics, nếu như bây giờ rời đi, chẳng phải là hắn đã thừa nhận sự thất bại của mình rồi sao?
Cho nên, sau khi đã chuẩn bị thật kỹ càng, Lữ Minh Lượng bèn chờ đợi.
Đợi đối thủ ra tay trước.
Bởi vì loại chuyện như thế này, người nào ra tay trước thì người đó đuối lý.
Bây giờ, cuối cùng thì đối phương cũng không nhịn được nữa mà ra tay rồi, vậy thì làm một số phòng vệ chính đáng cũng không có gì quá đáng nhỉ!
Trên thực tế, Lữ Minh Lượng đã xem xét sâu sắc về loạt vấn đề này khi quyết định mở rộng hoạt động kinh doanh chuyển phát nhanh thông thường.
Bao gồm những lý do cơ bản tại sao tổng giám đốc Bùi lại thành lập Nghịch Phong Logistics và cách Nghịch Phong Logistics nên ứng phó như thế nào sau khi các công ty chuyển phát nhanh khác phản công.
Tổng giám đốc Bùi thành lập Nghịch Phong Logistics, đơn thuần chỉ là để làm ăn thua lỗ sao? Điều đó chắc chắn là không thể nào.
Có phải để tối ưu hóa việc phân bổ nguồn lực, gia tăng việc làm, thay đổi lối sống của người dân và mang lại sự thuận tiện cho người dân bình thường? Có thể là cả hai, nhưng chắc chắn đó không phải là nguyên nhân chủ yếu.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết rằng mỗi khi tổng giám đốc Bùi sáng lập một sản nghiệp mới, cũng sẽ mở ra một loại mô hình kinh doanh mới.
Nói cách khác, dù là nó thua lỗ bao nhiêu tiền, thua lỗ bao nhiêu lâu, thì cuối cùng cũng sẽ kiếm được tiền, hơn nữa chắc chắn sẽ là người chiến thắng cuối cùng!
Dựa theo quan điểm này để mà suy xét về Nghịch Phong Logistics, rất nhiều vấn đề sẽ dẫn đến những kết luận hoàn toàn khác nhau.
Giống như các sản nghiệp khác ở Đằng Đạt, Nghịch Phong Logistics vẫn sẽ có một quá trình tiền xấu đuổi tiền tốt, ngay cả khi bị thua lỗ ở giai đoạn đầu, thì trong giai đoạn sau chắc chắn sẽ dựa vào các dịch vụ tốt hơn để chiếm lĩnh thị trường cao cấp, sau đó mở rộng sang thị trường cấp thấp và cuối cùng đạt được lợi nhuận.
Do đó, Lữ Minh Lượng đã sớm đoán trước được hành động mà tập đoàn Thịnh Vận chọn lựa bây giờ, hơn nữa còn đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước.
Khả năng đầu tiên: tập đoàn Thịnh Vận không thể quyết định cắt đứt với Nghịch Phong Logistics.
Tình huống này là tình huống lạc quan nhất.
Bởi vì Nghịch Phong Logistics sẽ tiếp tục mở rộng đến các đô thị loại II và loại III cùng với huyện thành và các khu vực xa xôi hơn, chỉ cần tập đoàn Thịnh Vận không có cách nào quyết định cắt đứt với Nghịch Phong Logistics, như vậy Nghịch Phong Logistics chắc chắn sẽ kiểm soát hoàn toàn các liên kết đầu cuối của toàn bộ ngành chuyển phát nhanh.
Tất nhiên, không có khả năng nắm bắt hết mọi thứ, nhưng chỉ cần nắm bắt tất cả các thành phố chủ yếu và một số vùng sâu vùng xa là được rồi.
Thật sự đi được đến bước đó thì tập đoàn Thịnh Vận và các công ty chuyển phát nhanh khác đều trở thành miếng thịt trên thớt, có thể sắp xếp bất cứ thứ gì mình muốn.
Kinh doanh chuyển phát nhanh thông thường có gì khó khăn? Chẳng qua chỉ là dùng xe tải lớn vận chuyển hàng chuyển phát nhanh từ một cái trung tâm phân phối logistics này đến một cái trung tâm phân phối khác, cũng không phải là chuyện cần phải dùng đến kỹ thuật cao gì, thậm chí hàng năm Nghịch Phong Logistics cũng phải san sẻ để đốt một ít tiền, hoặc là dứt khoát đi hỏi tổng giám đốc Bùi, loại chuyển phát nhanh thông thường này có thể mở ngay lập tức.
Đến lúc đó, Nghịch Phong Logistics sẽ trực tiếp thay xà đổi cột, từ từ thay thế hoạt động kinh doanh chuyển phát nhanh của các công ty chuyển phát nhanh khác bằng hoạt động kinh doanh chuyển phát nhanh thường xuyên của riêng mình, không ngừng siết chặt không gian thị trường của bọn họ, đây chẳng phải chỉ là sự thao túng tùy tiện thôi sao?
Thế nên, nếu như tập đoàn Thịnh Vận thực sự không có cách nào quyết định cắt đứt với Nghịch Phong Logistics, thì Lữ Minh Lượng sẽ tiếp tục dốc toàn lực để mở bưu cục. Mặc dù quá trình này sẽ kéo dài hơn một chút, nhưng chỉ cần không có vấn đề gì về kinh phí thì cuối cùng nhất định sẽ đạt được thắng lợi.