Nhưng hiển nhiên, tập đoàn Thịnh Vận cũng không ngu ngốc, Nhiếp Vân Thịnh vẫn rất quyết đoán. Mặc dù tập đoàn Thịnh Vận mắc phải căn bệnh của một công ty lớn, nhưng Nhiếp Vân Thịnh vẫn mạnh mẽ mà xây dựng đầu cuối của riêng mình và quyết định tách khỏi Nghịch Phong Logistics.
Về phần khả năng thứ hai, Lữ Minh Lượng cũng có kế hoạch khác.
Sau khi nhìn thấy tập đoàn Thịnh Vận bắt đầu chuẩn bị thành lập đầu cuối chuyển phát nhanh của riêng mình, Lữ Minh Lượng hiểu rằng bọn họ sẽ sớm cắt đứt liên kết với Nghịch Phong Logistics.
Tập đoàn Thịnh Vận có đầy đủ thời gian để chuẩn bị, như vậy Lữ Minh Lượng đương nhiên càng có nhiều thời gian chuẩn bị hơn.
So với khả năng thứ nhất thì khả năng thứ hai tương đối kém chắc chắn hơn, càng ‘một đao thấy máu’ hơn, nhưng lại có thể tiết kiệm được sự kiên nhẫn trong một thời gian dài.
“Chuẩn bị mở dịch vụ vận tải đường bộ ở nhiều thành phố hơn hơn để bổ sung toàn diện hệ thống vận chuyển hàng hóa hiện có.”
“Sau đó, ‘nâng cấp hệ thống’ theo kế hoạch từ lâu của chúng ta đã được triển khai hoàn toàn!”
“Hãy để dư luận trên Internet sôi sục trong vài ngày, sau đó ta sẽ đích thân tát vào mặt tập đoàn Thịnh Vận!”
Lữ Minh Lượng nhanh chóng sắp xếp công việc, hắn - người vốn dĩ không có việc gì để làm, giờ lại đột nhiên trở nên sắc bén thấy rõ.
…
Ma Đô, ở lối vào của một bưu cục Nghịch Phong nào đó.
Khi màn đêm buông xuống, nhân viên chuyển phát nhanh của Thịnh Vận Logistics lái chiếc xe ba bánh chạy bằng điện, kéo theo một chiếc xe chở đầy hàng chuyển phát nhanh rồi dừng lại trước cửa.
Đây là lô hàng cuối cùng của ngày hôm nay, sau khi ném tất cả vào bưu cục Nghịch Phong xong thì công việc chính của ngày hôm nay coi như đã hoàn thành.
Tất nhiên, còn rất nhiều việc khác phải làm sau khi quay lại điểm chuyển phát nhanh, có lẽ khoảng hơn 8 giờ tối mới có thể tan làm.
Vào sáng hôm nay, điểm chuyển phát nhanh đã nhận được thông báo từ công ty tập đoàn, yêu cầu ngoại trừ tỉnh Hán Đông và các khu vực cốt lõi xung quanh Đế Đô, Ma Đô, Dương Thành, những đô thị loại II và loại III khác, chuyển phát nhanh đều sẽ không gửi đến bưu cục Nghịch Phong nữa, mà tất cả sẽ được đưa đến tủ khóa tốc hành và bưu cục cộng đồng của Thịnh Vận Logistics.
Tuy nhiên, Ma Đô không bị ảnh hưởng, tức là vẫn sẽ được gửi đến Bưu cục Nghịch Phong.
Đối với nhân viên chuyển phát nhanh mà nói thì việc này không có nhiều sự khác biệt, dù sao cũng chỉ là kéo hàng qua và ném vào bưu cục là được, cụ thể là ném đến bưu cục Nghịch Phong hay là ném đến tủ khóa tốc hành của Thịnh Vận Logistics cũng có cái gì khác nhau đâu?
Nhân viên chuyển phát nhanh đỗ xe ba bánh và chuẩn bị đem chuyển phát nhanh vào kho như thường lệ.
Tuy nhiên, trước khi hắn kịp dỡ hàng xuống xe, nhân viên của bưu cục Nghịch Phong đã ngăn hắn lại, sau đó nói với với vẻ mặt tươi cười và có chút áy náy: “Xin lỗi, bưu cục Nghịch Phong bên này vừa tiến hành nâng cấp hệ thống bắt buộc, chuyển phát nhanh của tập đoàn Thịnh Vận bên này hình như xảy ra một số lỗi khiến hệ thống không thể nhập vào.”
Nhân viên chuyển phát nhanh sửng sốt một chút: “Hả? Nâng cấp hệ thống? Chuyện đó xảy ra từ khi nào vậy?”
Nhân viên giải thích: “Việc nâng cấp hệ thống này đã được công bố cách đây một thời gian rồi, nhưng vẫn chưa được đẩy mạnh, hôm nay đột nhiên bắt buộc phải đẩy mạnh.”
“Tuy nhiên, cái hệ thống mới này có vẻ vẫn chưa được hoàn thiện, ta cũng không biết vấn đề cụ thể là gì, hẳn là vẫn đang sửa chữa.”
Nhân viên chuyển phát nhanh nhìn thoáng qua bên trong bưu cục: “Không đúng, vậy những hàng hóa trong bưu cục kia là như thế nào vậy?”
Nhân viên mỉm cười nói: “Những hàng hóa này hoặc là từ hồi sáng hoặc là từ các công ty chuyển phát nhanh khác giao đến. Lúc xế chiều, hệ thống mới đẩy mạnh nâng cấp, hiện tại chỉ có Thịnh Vận Logistics không thể đưa vào kho, chắc lại phải kiên nhẫn chờ đợi vân vân, có lẽ phiên bản tiếp theo sẽ giải quyết được vấn đề đó.”
“Về lý do tại sao, thì đây là nguyên nhân về kỹ thuật, ta cũng không thể nói rõ ràng, tuy nhiên, Thịnh Vận Logistics có quy mô lớn và tuân theo một bộ quy tắc riêng, không giống với bộ quy tắc chuyển phát nhanh của Nghịch Phong Logistics và các công ty nhỏ khác thế nên mới xuất hiện tình trạng này.”
Nhân viên chuyển phát nhanh ngơ ngác: “Vậy bây giờ ta nên làm gì với những kiện chuyển phát nhanh này đây?”
Nhân viên có chút xấu hổ: “Cái này... ta cũng không biết phải làm sao nữa, hệ thống không hỗ trợ, ta cũng không thể cho ngươi cất hàng vào kho được. Hơn nữa, chuyện này đều là do cấp trên quyết định, ta không thể làm chủ được. Nếu không thì... ngươi gọi điện thoại cho cấp trên xin chỉ thị một chút đi?”
Nhân viên chuyển phát nhanh có chút không nói nên lời, đi ra ngoài gọi điện thoại, sau đó lái xe ba bánh chạy bằng điện phóng đi.
Đương nhiên là định đem mớ chuyển phát nhanh này ném vào các tủ khóa tốc hành ở gần đó và bưu cục cộng đồng của tập đoàn Thịnh Vận nhà mình rồi.
Những cảnh tượng như thế này đang diễn ra ở tất cả những nơi được bao phủ bởi bưu cục Nghịch Phong.
Các nhân viên chuyển phát nhanh ở các khu vực trọng điểm xung quanh Kinh Châu, Đế Đô, Ma Đô, Dương Thành như thường lệ kéo hàng chuyển phát nhanh đến bưu cục Nghịch Phong, nhưng lại đều phát hiện ra hệ thống mới của bưu cục Nghịch Phong có vấn đề, không thể vào được!
Những người phụ trách mạng lưới chuyển phát nhanh cũng đau đầu sau khi nhận được các cuộc gọi điện báo cáo lên, nhưng bọn họ cũng không thể làm gì khác hơn là gọi điện báo cáo lên.
Cuối cùng, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi tất cả đến các tủ khóa tốc hành và bưu cục cộng đồng của tập đoàn Thịnh Vận nhà mình.
Không được bao lâu sau, đã chật ních rồi!
Không chỉ tủ khóa tốc hành đã đầy mà các bưu cục cộng đồng cũng đều đầy ắp, chưa kể đến các khay chứa đồ, ngay cả bên trong các bưu cục cũng chất đầy hàng chuyển phát nhanh, ngay cả chỗ đặt chân cũng không còn nữa.
Nguyên nhân cũng vô cùng đơn giản, mặc dù tập đoàn Thịnh Vận đã lắp đặt tủ khóa tốc hành và bưu cục cộng đồng đồng ở những siêu đô thị loại 1 này và các khu vực lân cận, nhưng bọn họ vẫn chưa thể bao phủ hết hoàn toàn.