Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2898 - Chương 2898. Gậy Ông Đập Lưng Ông

Chương 2898. Gậy ông đập lưng ông
Chương 2898. Gậy ông đập lưng ông

Chỉ cần tình trạng hỗn loạn dư luận này lắng xuống, thời khắc nguy cấp của tập đoàn Thịnh Vận về cơ bản cũng sẽ trôi qua một cách an toàn.

Thứ bảy, ngày 23 tháng 2.

Ở Kinh Châu bên này, đợt tuyển dụng đặc biệt của Đằng Đạt đã chính thức bắt đầu.

Rất nhiều người từ khắp nơi trên cả nước đều đến tham gia cuộc thi, mặc dù hạn ngạch có hạn chế và số lượng người tham gia cũng ít hơn nhiều so với các kỳ thi tuyển dụng thông thường, nhưng số lượng thí sinh vẫn vượt quá sức tưởng tượng của nhiều người.

Lão Ngụy - người vừa từ chức ở tập đoàn Thịnh Vận - và lão Châu - người không xin nghỉ phép mà trực tiếp trốn việc để tới tham gia cuộc thi, cũng nằm trong số đó.

Trên thực tế, có rất nhiều tình huống như bọn họ, ở nhiều công ty, những người phù hợp với điều kiện đều sẽ nhận được những nụ cười đầy ẩn ý từ cấp trên ngay khi bọn họ xin nghỉ phép.

Sau đó đến ngày diễn ra cuộc thi, cả hai người bọn họ đều biến mất.

Bởi vì đến cái mốc 35 tuổi, rất nhiều người đều đạt đến trung tầng, có quyền hạn phê duyệt đơn nghỉ phép cho người khác, tuy nhiên nỗi lo khủng hoảng tuổi trung niên cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn.

Thi vào được Đằng Đạt giống như đã vượt qua một nửa khủng hoảng tuổi trung niên, nhất định phải bất chấp muôn vàn khó khăn mà đi thử một lần!

Chẳng qua là lão Ngụy bọn họ cũng không biết rằng khi bọn hắn ngồi tàu cao tốc từ Ma Đô đến Kinh Châu, thì đồng thời Lữ Minh Lượng - người phụ trách của Nghịch Phong Logistics - cũng đã ngồi tàu cao tốc từ Kinh Châu đến Ma Đô.

Về phần trên internet, độ hot của sự kiện nhân viên chuyển phát nhanh quỳ xuống vẫn chưa qua đi, thậm chí còn đang tiếp tục lên men.

Bởi vì người trong cuộc của sự việc phàn nàn về nhân viên chuyển phát nhanh đã đăng bài trên Weibo mời nhân viên chuyển phát nhanh và Nhiếp Vân Thịnh cùng nhau thảo luận một chút, hơn nữa còn là livestream tại hiện trường!

Mấu chốt là Nhiếp Vân Thịnh cũng đã đồng ý!

Thoáng cái chuyện này đã trở nên thú vị.

Vừa đúng lúc hôm nay lại là thứ bảy, rất nhiều người đều không có chuyện gì để làm, cho dù biết đây có thể là một tiết mục thông cảm và bỏ qua cho nhau thôi nhưng bọn họ vẫn muốn xem.

Tập đoàn Thịnh Vận bên này hiển nhiên cũng coi cuộc gặp gỡ này là một cơ hội tốt để gột rửa dư luận tiêu cực và đắp nặn hình tượng tích cực, thế nên cũng đã cố ý liên hệ với một số nền tảng livestream và tổ chức livestream tại hiện trường.

Sau khi buổi livestream kết thúc thì đến gặp các phương tiện truyền thông và gửi một vài thông cáo báo chí, coi như là xong việc.

Về phần địa điểm của cuộc thảo luận, thì nó được diễn ra trong một phòng họp nhỏ ở một khách sạn gần đó. Cứ như vậy, khung cảnh sẽ không quá lớn và giống như đang làm màu, khơi dậy sự ghê tởm của khán giả, nhưng cũng sẽ không quá tùy tiện, khiến cho người ta có cảm giác bất chính.

Suy cho cùng, hai bên vẫn cần phải thảo luận chứ không chỉ bắt tay rồi rời đi, thế nên tất cả microphone, ghế ngồi, vân vân ở hiện trường cũng phải được bố trí thật tốt.

Nhiếp Vân Thịnh tương đối hài lòng với địa điểm đã được lựa chọn này, mọi chi tiết cũng đã được hỏi rõ ràng.

Đến lúc đó, bọn họ bên này sẽ có bốn người, theo thứ tự là Nhiếp Vân Thịnh, hai vị phó tổng giám đốc và nhân viên chuyển phát nhanh, còn phía người khiếu nại bên kia cũng đã nói sẽ mang theo thêm một người nữa.

Đối với việc này Nhiếp Vân Thịnh cũng không phản đối, suy cho cùng thì bốn đấu một dường như có hơi áp bức người khác, cảnh tượng cũng không mấy đẹp mắt, bốn đấu hai thì sẽ khá hơn một chút.

10 giờ sáng, Nhiếp Vân Thịnh đúng giờ đến phòng họp nhỏ của khách sạn được chỉ định.

Tất cả ở hiện trường đều đã chuẩn bị xong, một cái bàn hội nghị, tập đoàn Thịnh Vận bên này có bốn vị trí, phía đối diện có hai vị trí, trên bàn của mỗi vị trí đều có micro. Người của nền tảng livestream đã bố trí xong thiết bị livestream, hai người bên kia cũng đã đến rồi.

Nhiếp Vân Thịnh cùng với hai vị phó tổng giám đốc của tập đoàn Thịnh Vận ngồi xuống tại chỗ, Nhiếp Vân Thịnh và nhân viên chuyển phát nhanh ngồi ở hai ghế giữa, trong đó nhân viên chuyển phát nhanh ngồi hướng về phía người khiếu nại, còn Nhiếp Vân Thịnh thì ngồi hướng về phía người trẻ tuổi đi chung với người khiếu nại.

Nhìn dáng dấp thì có vẻ như hắn là anh em hoặc là bạn bè của người khiếu nại?

Sau khi người của nền tảng livestream xác nhận rằng thiết bị không có vấn đề gì thì bọn họ đi ra ngoài, để cho những người còn lại nói chuyện thoải mái.

Nhìn thấy cảnh này, Nhiếp Vân Thịnh tâm tình rất tốt.

Hắn dường như đã nhìn thấy cảnh tượng hai bên bắt tay giảng hòa, các phóng viên thì lao nhao nhào đến để chụp hình.

Tuy nhiên, khi hắn vừa định lên tiếng nói vài lời khách sáo thì thấy người thanh niên ở đối diện đưa cho hắn một tấm danh thiếp.

“Tổng giám đốc Nhiếp, đây là lần đầu tiên gặp nhau, vinh hạnh vinh hạnh. Đây là danh thiếp của ta.”

Nhiếp Vân Thịnh không khỏi nhíu mày, có chút không vui.

Ngươi đưa ta danh thiếp để làm cái gì chứ?

Nhân vật chính lần này rõ ràng là nhân viên chuyển phát nhanh và người khiếu nại, sau đó là tập đoàn Thịnh Vận, ngươi chỉ đến để tăng sĩ khí thôi, không phải là cảm thấy có thể nhân cơ hội này mà bám lấy ta để lôi kéo quan hệ đó chứ?

Nhưng danh thiếp cũng đã được đưa ra rồi, Nhiếp Vân Thịnh cũng không thể từ chối, đành đưa tay nhận lấy.

Hắn vừa định tùy ý bỏ vào trong túi quần, quay về thì ném đi, nhưng khi vừa quét mắt qua tên họ và chức vụ trên danh thiếp, Nhiếp Vân Thịnh lập tức bị chấn động mạnh, cả người đều cứng đờ.

Người phụ trách của Nghịch Phong Logistics - Lữ Minh Lượng!

Bởi vì Nghịch Phong Logistics ở xa Kinh Châu, thế nên mối quan hệ hợp tác với tập đoàn Thịnh Vận cũng không quá sâu, đồng thời những người phụ trách của các bộ phận khác nhau ở Đằng Đạt thực ra cũng tương đối kín tiếng, đều giống như tổng giám đốc Bùi vậy, bọn họ không xuất hiện nhiều trước công chúng, thế nên Nhiếp Vân Thịnh cũng chưa từng thấy qua Lữ Minh Lượng, cũng không hề biết cụ thể hắn trông như thế nào.

Hết chương 2898.
Bình Luận (0)
Comment