Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2905 - Chương 2905. Khẩu Chiến Quần Hùng!

Chương 2905. Khẩu chiến quần hùng!
Chương 2905. Khẩu chiến quần hùng!

“Đây là nhu cầu của thời đại, bất kỳ một công ty chuyển phát nhanh nào cũng có thể nhanh chóng phát triển thành gã khổng lồ sau khi có được những điều kiện vượt trội như thế này. Tất nhiên là có yếu tố làm việc chăm chỉ, nhưng nhận hết tất cả công lao đều thuộc về bản thân mình thì lại quá kiêu ngạo rồi. Vì vậy, thật vô nghĩa khi so sánh với nước ngoài, bởi vì điều kiện xuất phát ban đầu đã khác nhau”.

“Về vấn đề giá chuyển phát nhanh mà ngươi đã đề cập đến, quả thực, ta thừa nhận rằng giá chuyển phát nhanh trong nước tương đối rẻ”.

“Nhưng ta hỏi ba vấn đề nhé.”

“Thứ nhất, đối với các công ty chuyển phát nhanh mà nói thì giá thấp rốt cuộc là vì lợi ích của khách hàng hay đó chỉ là một thủ đoạn cạnh tranh để chiếm lĩnh thị trường? Các ngươi có thể đảm bảo rằng phí chuyển phát nhanh sẽ không tăng trong tương lai không?”

“Thứ hai, làm thế nào để có được mức giá thấp? Có phải bằng cách buộc khách hàng phải chịu trách nhiệm về một dặm cuối, cắt giảm số lượng nhân viên chuyển phát nhanh, hạ thấp chất lượng dịch vụ và không trả cho nhân viên chuyển phát nhanh năm bảo hiểm xã hội và một quỹ nhà ở cùng với nhiều quyền lợi khác nhau hay không?”

“Thứ ba, giả sử rằng có một số khách hàng không ngại chi thêm hai tệ cho việc chuyển phát nhanh và yêu cầu mức độ dịch vụ được cải thiện cũng như yêu cầu giao hàng tận nơi, các ngươi có thể đáp ứng được bọn họ không?”

“Nếu như các ngươi không thể trả lời được ba câu hỏi này thì ta nghĩ câu trả lời đã rõ ràng rồi”.

“Với phí chuyển phát nhanh quá thấp và không có lợi nhuận như vậy thì thực sự là một bí ẩn chưa được giải đáp về nguồn lợi nhuận khổng lồ của tập đoàn Thịnh Vận hàng năm là từ đâu tới.”

“Một công ty có giá trị thị trường hàng chục tỷ công khai kể khổ, nói rằng trong nhà mình không có của dư, cuộc sống trôi qua rất chật vật, lại còn mong khách hàng có thể thông cảm hơn cho sự khó khăn của mình, cho mình một miếng cơm ăn, điều này thật đúng là làm người ta sợ hãi mà!”

Toàn bộ ba người của bên tập đoàn Thịnh Vận đã hoàn toàn đông cứng.

Chủ đề này không thể thảo luận thêm nữa rồi!

Có thể thấy Lữ Minh Lượng tới đây không phải để tranh luận mà là để gây rắc rối!

Có một số việc thật sự là như vậy thì ngươi cũng không thể nói bậy bạ được chứ?

Nhiếp Vân Thịnh thực sự không dám trả lời ba câu hỏi này, bởi vì hắn không thể trả lời được.

Càng đi sâu, bản thân ngươi lại càng đứng về phía đối lập với người tiêu dùng.

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, trên thế giới này làm gì có công ty nào thực sự đứng về phía người tiêu dùng và nhân viên bình thường đâu chứ?

Ba câu hỏi này, đừng nói đến tập đoàn Thịnh Vận, đổi thành bất kỳ công ty nào khác, nhất là những loại công ty nền tảng internet như này, bọn họ cũng đều không thể trả lời được!

Hơn nữa, Nhiếp Vân Thịnh mơ hồ phát hiện ra nguyên nhân vì sao phe mình lại bị động như vậy.

Trong lúc vô tình, Lữ Minh Lượng đã đứng về phía người tiêu dùng bình thường bên kia, luôn suy nghĩ vấn đề từ góc độ của người tiêu dùng và các nhân viên cấp thấp, mà cuộc tranh luận lần này lại chính là dành cho người tiêu dùng và các nhân viên cấp thấp bình thường kia xem!

Bản thân Lữ Minh Lượng đã trực tiếp đứng về phía trọng tài, như này còn có thể thua được sao?

Nhiếp Vân Thịnh đã suy nghĩ ra rất nhiều lý do để phản bác, nhưng Lữ Minh Lượng đã lần lượt đánh bật trở lại, cũng là bởi vì Nhiếp Vân Thịnh đứng ở góc độ của các công ty, hắn chỉ có thể thay đổi chủ đề, chú ý trái phải để mà phát ngôn, hoặc là dùng nội dung tầm thường không đáng kể nào đó để che đậy sự thật rằng những công ty đã thông qua nền tảng, thông qua vị trí thống lĩnh thị trường và thông qua việc áp bức nhân viên ở một mức độ nhất định để kiếm được nguồn lợi nhuận khổng lồ.

Sự thật này cũng không thể không che dấu, nếu như thật sự thừa nhận thì thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn.

Dễ nhận thấy được Lữ Minh Lượng lại không có loại kiêng dè này, mỗi lần đặt ra một vấn đề, hắn đều đứng dưới góc độ của một người tiêu dùng, quả thực là đang ‘muốn giết người moi tim’ với Thịnh Vận Logistics mà.

Dưới tình huống như vậy, làm sao Thịnh Vận Logistics bên này có cơ hội chiến thắng chứ?

Nhiếp Vân Thịnh ý thức được rằng mình không thể tiếp tục như vậy, hơn nữa, hắn thật sự cảm thấy cực kỳ không phục.

“Giám đốc Lữ, chẳng lẽ Nghịch Phong Logistics lại có câu trả lời vô cùng đúng đắn cho ba câu hỏi này sao? Chẳng lẽ ngươi muốn nói là Nghịch Phong Logistics không kiếm tiền mà chỉ mưu cầu phúc lợi cho tất cả khách hàng và nhân viên hay sao?”

“Phí chuyển phát nhanh của Nghịch Phong Logistics các ngươi còn cao hơn một chút so với Thịnh Vận Logistics bọn ta, vậy tại sao các ngươi lại không cung cấp dịch vụ chuyển phát nhanh miễn phí cho khách hàng đi?”

“Điều kiện thị trường trong tương lai thay đổi khôn lường và phí chuyên chở có thể tăng lên bất cứ lúc nào, chẳng lẽ Nghịch Phong Logistics có thể bảo đảm rằng phí chuyển phát nhanh sẽ không bao giờ tăng lên hay sao?”

Nhiếp Vân Thịnh muốn đổi khách thành chủ.

Hắn không thể để bản thân mình đứng ở phía đối lập với người tiêu dùng, mà phải tìm cách để hạ bệ Nghịch Phong Logistics!

Ý này thực ra cũng rất đơn giản: Lữ Minh Lượng nhà ngươi đừng có mà miêu tả bản thân như một bông sen trắng, đúng thật là Thịnh Vận Logistics đang kiếm tiền, nhưng chẳng lẽ Nghịch Phong Logistics của ngươi lại không phải đang kiếm tiền sao?

Ngươi đã trăm cay nghìn đắng mà dày công xây dựng nhiều bưu cục như vậy, cắn răng chịu lỗ nhiều năm liên tục mà giao hàng đến tận nhà, chẳng lẽ không phải là để chiếm lĩnh thị trường và độc chiếm lợi nhuận hay sao?

Không thể nào, chẳng lẽ các ngươi phí sức lực nhiều như vậy chỉ vì mục đích làm từ thiện sao?

0

Nếu như không phải vậy thì Nghịch Phong Logistics và Thịnh Vận Logistics cũng có cái gì khác biệt đâu chứ? Tất cả mọi người đều là cá mè một lứa, rốt cuộc thì dựa vào đâu mà một con quạ như ngươi lại đi chê cười heo rừng đen chứ?

Hết chương 2905.
Bình Luận (0)
Comment