“Hi vọng hai ngươi đều thuận lợi vượt qua kỳ thi, như vậy thì sau này lúc bọn ta đi thi, cũng có thể có một đãi ngộ.”
“ta đã xem đoạn livestream đó rồi, không thể không nói, giám đốc Lữ đúng là đẹp trai thật đấy! Trực tiếp khiến lão Nhiếp á khẩu nói không nên lời, mất cả mặt mũi, quá ngầu! Những nhân viên của Nghịch Phong Logistics đúng là hạnh phúc quá đi mất, có thể làm việc với một vị sếp như vậy.”
“Đúng là ngưỡng mộ, nếu không phải ta không phù hợp với điều kiện tuyển dụng đặc biệt của Đằng Đạt, thì ta cũng đã đi thi rồi!”
“Mấy ngày nay những ý kiến tiêu cực tập trung bùng nổ, bị mắng thê thảm luôn, nhưng sao ta lại cảm thấy hả giận thế nhỉ? Tuy chúng ta cũng không thể tránh thoát được việc phải tăng ca...”
“Tuy đi làm với giám đốc Nhiếp lúc nào cũng trưng cái mặt như bị SM, thế nhưng trong lòng vẫn thấy rất vui mà! Chúng ta phải tăng ca thì sao chứ, chúng ta tăng ca có thể nhìn thấy niềm vui lớn như vậy, đáng giá!”
Mặc dù Ngụy Ca đã từ chức, nhưng giao tình giữa mọi người vẫn còn đó, nên đương nhiên muốn đi ăn riêng với nhau một bữa.
Mấy nhân viên cũ vừa ăn vừa nói chuyện, đều tỏ ra quan tâm tới tình hình thi tuyển dụng của Đằng Đạt.
Bởi vì mọi người đều muốn đi!
Ngoài ra, mọi người đương nhiên cũng nhắc tới xung đột bùng nổ giữa lão Ngụy và giám đốc Phó trước đó, cùng với đoạn livestream tranh luận của Lữ Minh Lượng và giám đốc Nhiếp.
Chuyện này được bàn tán rất xôn xao, treo trên hotsearch tận mấy ngày, trước mắt nhiệt độ vẫn chưa thể hạ xuống được.
Lão Chu hơi áy náy nói: “Ngụy Ca, ngươi cũng vì thay ta xin nghỉ mà cãi nhau với giám đốc Phó, mà ta lại không đứng ra nói cho ngươi, cũng hơi có lỗi với ngươi...”
Ngụy Ca xua tay: “Ầy, đừng nói vậy. Thực ra ta cũng đã rất khó chịu từ lâu rồi, lần này chỉ là không thể nhịn nổi nữa, cho nên mới bùng nổ cảm xúc, chuyện này không liên quan tới ngươi.”
“Với cả ngươi đứng ra nói giúp ta có tác dụng gì, chúng ta cùng đóng gói rời đi hả? Chẳng có ý nghĩa gì cả, điều kiện kinh tế của ta tốt hơn ngươi một chút, tạm thời chưa có công việc vẫn chống đỡ được.”
Có người hỏi: “Ngụy Ca, ngươi vẫn chưa nói, rốt cuộc thi như thế nào rồi, có khó không vậy?”
Ngụy Ca hơi bất đắc dĩ nói: “Có rất nhiều người đi thi, rất nhiều! Ta vốn tưởng rằng, với điều kiện khắt khe như vậy thì số người thi chắc chắn cũng sẽ ít hơn một chút, kết quả không ngờ cạnh tranh vẫn khốc liệt như vậy.”
“Chỉ có thể nói, Đằng Đạt đúng là rất được hoan nghênh, đúng là thiên đường của người làm thuê.”
“Có thể thi qua hay không ta cũng không dám bảo đảm, bây giờ vẫn đang trong giai đoạn chấm bài, chắc cuối tuần mới có kết quả, cộng thêm mấy khâu rườm rà như phỏng vấn nữa, có thể phải kéo dài tới gần nửa tháng lận.”
Lại có người hỏi: “Còn lão Chu thì sao?”
Lão Chu lắc đầu: “Ta cũng rất khó nói! Đề rất khó. Có vài câu hỏi có tính chuyên nghiệp cao, một số câu hỏi khác lại kiểm tra dự đoán và cách nhìn đối với phát triển nghề nghiệp. Hơn nữa, còn có nội dung liên quan tới kiểm tra tinh thần Đằng Đạt, ta cũng không biết rốt cuộc mình có trả lời đúng hay không, chỉ có thể dựa hết vào suy đoán.”
Mọi người lần lượt gật đầu, cũng không hỏi thêm nữa.
Dù sao bài thi tuyển dụng của Đằng Đạt là khó có tiếng, không thể không nghĩ tới khả năng “Trượt bài thi”
Xác suất này không chỉ tồn tại, hơn nữa còn có khả năng rất cao.
Nhưng trong trường hợp này cũng không nên nói lời xui xẻo như vậy, con người vẫn nên có chút tình thương, nhất định phải cầu mong hai người có thể vượt qua bài thi thuận lợi.
Đang ăn thì điện thoại của Ngụy Ca vang lên.
Hắn cũng không nghĩ nhiều, nhận điện thoại hỏi: “Alo?”
Sau đó, hắn rơi vào tĩnh lặng, nghe người trong điện thoại nói tới gần nửa phút, rồi mới trả lời lại: “À... Được! Không thành vấn đề!”
“Được, vậy hai ngày sau ta tìm thời gian tới Kinh Châu một chuyến!”
Cúp máy, mọi người đều nhận ra tình huống dường như không đơn giản.
“Ngụy Ca, sao vậy?”
Ngụy Ca nhìn mọi người, vẻ mặt hoang mang: “Ta... Ta được Đằng Đạt tuyển dụng đặc biệt rồi!”
Vừa nói xong, tất cả mọi người đều chấn kinh.
“Tuyển dụng đặc biệt??”
“Đằng Đạt? Chắc chắn là Đằng Đạt chứ?”
“Là bộ phận nhân sự của Đằng Đạt gọi tới sao? Nói cụ thể là gì? Tiếp theo có cần phỏng vấn nữa không?”
Kết quả Ngụy Ca còn chưa kịp trả lời, điện thoại của lão Chu cũng vang lên.
Mọi người đều nín thở tập trung, nhìn lão Chu.
Không phải lại là điện thoại Đằng Đạt gọi tới đấy chứ?
Lão Chu run rẩy bấm nhận điện thoại, cũng là mấy tiếng “vâng vâng dạ dạ”, đến nói cũng sắp nói không nên lời.
Hồi lâu sau, hắn cũng cúp máy, nhìn về phía mọi người.
“Mẹ nó, lão Chu, rốt cuộc có phải là điện thoại của Đằng Đạt không, ngươi mau nói đi chứ! Dừng để người khác chờ đợi như vậy!” Đám quần chúng ăn dưa có mặt tại đó đều không bình tĩnh nổi nữa.
Lão Chu nuốt nước miếng, điều chỉnh lại vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt: “Là Đằng Đạt gọi tới, ta cũng được tuyển dụng đặc biệt rồi!”
Tất cả đều ồ lên!
“Vãi, đây là chuyện gì vậy, không phải mới thi viết xong còn chưa được hai ngày sao? Theo lý mà nói, bây giờ vẫn đang trong quá trình chấm thi mới đúng chứ?”
“Hiệu suất này đúng là quá cao rồi! Chuyện gì vậy, không phải là điện thoại lừa đảo đấy chứ?”
Ngụy Ca vội vàng giải thích: “Dãy số hiển thị là số chính thức của Nghịch Phong Logistic, hơn nữa người gọi điện tới không phải là người của bộ phận nhân sự của tập đoàn Đằng Đạt, mà là giám đốc Lữ của Nghịch Phong Logistic!”
“Giám đốc Lữ đã giải thích sơ qua, cuộc tuyển dụng đặc biệt này, không phải là quá trình cuộc thi tuyển dụng đặc biệt Đằng Đạt, kiểu tuyển dụng khác nhau.”
“Cuộc thi tuyển dụng đặc biệt của Đằng Đạt, tất cả các phòng ban đều đưa ra yêu cầu tuyển dụng ba loại người cho những vị trí khác nhau.”
“Nhưng cái này, là danh sách đào nhân lực riêng của bộ phận Nghịch Phong Logistic của giám đốc Lữ, có thể chỉ định đào người từ tập đoàn Thịnh Vận, hơn nữa còn ở trên điều kiện không có giới hạn!”