Đã là yêu cầu thiểu số, thế chẳng phải có ngày ăn sạch sao?
Đợi Chịu Khổ Travel tăng tải trọng, số người dẫn dắt mỗi kỳ đều tăng, thỏa mãn nhu cầu ‘thiểu số’, chẳng phải có thể vui vẻ bắt đầu lỗ tiền rồi sao?
Nhưng hiện thực đả vả mặt Bùi Khiêm thật mạnh: Con mẹ nó vẫn hot!
Rốt cuộc mấy người này đến từ đâu
Bùi Khiêm cảm thấy hình như chuyện này có điều kỳ lạ, ắt phải làm rõ.
Thế là hắn vội vàng mở các diễn đàn lớn lên, tìm được bài thảo luận của mọi người về Chịu Khổ Travel, muốn xem thử vì sao lần này vẫn nhiều người báo danh vậy.
“Chịu Khổ Travel mở rồi, mau đi báo danh!”
“Vì sao báo danh? Chẳng phải trước đó thảo luận rồi sao? Thứ này tốn tiền còn chịu cực!”
“Các ngươi hiểu khi khrr gì, nói tiêu tiền chịu khổ là tầng đầu tiên thôi, quá nông cạn! Ta nghe các ông lớn trong ngành nói, đội viên trong Chịu Khổ Travel toàn là người phụ trách và nhân viên cốt cán của Đằng Đạt! Đi chịu khổ chung, bồi dưỡng tình đồng đội, chẳng phải là mối quan hệ sao? Nói không chứng chính là cơ hội để vào Đằng Đạt!”
“Với lại bây giờ Chịu Khổ Travel còn có danh hiệu người tu khổ hạnh, đây là một kiểu vinh dự!”
“Đúng, Lão Kiều đi chịu khổ, thật sự là khó trời than đất, nhưng sau khi về, ngày nào cũng xoắn xút nói kỳ sau có đi không đây… thứ này có sức hấp dẫn cực lớn với cả trạch nam như hắn, uy lực khủng cỡ nào.”
“Với lại hiệu quả giảm cân thật sự rất tốt, Lão Kiều quảng cáo… đế cả hắn cũng có thể gầy, người có sức tự khống chế kém có thể cân nhắc thử.”
“Thật ra những người yêu thích thể thao mạo hiểm hoặc người hơi có cảm hứng cũng có thể đi. Trải nghiệm thể thao mạo hiểm khá đắt, nói đến chỗ leo núi, một đơn của chỗ leo núi đã hơn một trăm, giới hạn hai tiếng, nếu muốn ra ngoài leo núi thì mấy nhìn mấy chục nghìn nhỉ? Những ở Chịu Khổ Travel, để ngươi leo cho đã, rất hợp lý.”
“Thật ra người tu khổ hạnh là biểu tượng của sự cố gắng và thân phận, sau khi lấy được sẽ có cảm giác thành tựu cực mạnh.”
“Chủ yếu là tranh được cái này! Nhiều người đang tranh, chứng tỏ nó cực kỳ đáng giá!”
“Thật ra mọi người đều bỏ qua một điều rất quan trọng, chính là quỹ công Chịu Khổ Travel… đối với cá nhân, bỏ tiền ra đi Chịu Khổ Travel rất tốn kém, nhưng nếu lãnh đạo dùng kinh phí hoạt động sắp xếp cho nhân viên đi Chịu Khổ Travel thì sao? Ngươi nghĩ xem, nếu ngươi là lãnh đạo, bỏ ra số tiền như nhau, để nhân viên đi du sơn ngoạn thủy hay là đi ‘tôi luyện ý chí’ đây”
“Vãi, chẳng trách, mấy ông chủ này, bọn họ chẳng làm chuyện gì dính dáng đến con người!”
Mấy thảo luận này khiến Bùi Khiêm sững sờ.
Nhất là câu cuối, cảm thấy mình nằm không cũng dính đạn.
Hắn biết rất rõ “người tu khổ hạnh” và thưởng liên quan sẽ thu hút người chơi, dù sao hắn cũng đồng ý với phương án này của Bao Húc rồi, để thu hút Lão Kiều Thấp vào lần hai.
Nhưng hắn cảm thấy, khen thưởng thế này có sức hấp dẫn với người như Kiều Lão Thấp, chắc không có sức hấp dẫn mấy với người bình thường khác.
Kết quả bây giờ không phải vậy!
Hình như Kiều Lão Thấp đại diện cho phần lớn người bình thường!
Không những vậy, nhiều người nghĩ Chịu Khổ Travel có thể tạo mối quan hệ, có vài ông chủ lấy Chịu Khổ Travel thay thế cho chuyến du lịch có lương của nhân viên… Chuyện thế này khiến Bùi Khiêm cảm thấy không kịp đề phòng.
“Ông chủ vô lương tâm nào mới có thể lấy Chịu Khổ Travel thay thế cho chuyến du lịch có lương của nhân viên? Thật sự tán tận lương tâm! Độc ác quá đỗi!”
“Ài, không đúng, chẳng phải đang nói mình sao…”
“Hmmmm…”
Đột nhiên Bùi Khiêm cảm thấy mình hơi tan nát, hơi hối hận mình không nên nghĩ ra Chịu Khổ Travel này.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, ý tưởng này không phải mình nghĩ ra, là Bao Húc nghĩ ra.
Vốn dĩ mình muốn du lịch có lương, là Bao Húc miễn cưỡng đổi sang chịu khổ có lương.
“Dù nói thế nào, hai điều khiến Chịu Khổ Travel hot lên này thật sự cần thay đổi, không những là ở góc độ lỗ tiền, mà cũng ở góc độ nhân văn và quan tâm nhân viên.”
“Ừm, tìm Bao Húc bàn xem!”
Bùi Khiêm nói với Tiểu Tôn, bảo hắn về công ty trước, đến căn cứ huấn luyện trong nhà của Chịu Khổ Travel một chuyến.
Bấm tay tính toán, chắc nhân viên kỳ mới cũng đến tầm tầm rồi.
Đương nhiên, huấn luyện trong nhà này đã không phải nơi huấn luyện duy nhất, ở Kinh Châu, Bao Húc vẫn khảo sát mấy địa điểm khác, mở rộng quy mô nhân viên.
Nhưng căn cứ huấn luyện này là căn cứ huấn luyện ban đầu, chắc chắn vẫn có ý nghĩa đặc biệt, vài học viên ưu tú nhất đều đưa đến đây, Bao Húc cũng đích thân đến.
Bùi Khiêm chuẩn bị xem xét tình huống bên đây rồi sau đó nói với Bao Húc, kế tiếp là cải thiện Chịu Khổ Travel.
...
Chẳng mấy chốc, đã đến căn cứ huấn luyện trong phòng của Chịu Khổ Travel.
Bùi Khiêm vừa xuống xe, thấy một chiếc minibus đã dừng trước căn cứ huấn luyện, thành viên kỳ mới nhao nhao xuống xe,
Điền Mặc, Đinh Hy Dao, Ngô Xuyên, Trần Khang Thác… và nhiều thành viên cốt cán của các bộ phận từ từ xuống xe, mặt mày nặng nề như lên đài hành hình.
Đối với đơn này, Bùi Khiêm sẽ không cảm thấy có gì lạ, dù sao thì đơn này dó hắn đích thân quyết định.
Nhất là Điền Mặc, ngươi nghĩ ngươi đâm sau lưng ta với vỏ bọc Điền Công Tử là ta không biết sao? Phải sắp xếp!
Ngoài ra, người phụ trách bộ phận hoạt hình Ngô Xuyên làm “Học Viên Người Đại Diện” hot, và người phụ trách Trần Khang Thác làm dự án tàu lượn siêu tốc cũng không chạy thoát được, ắt phải sắp xếp.
Có điều thấy mấy người họ ai nấy đều có cơ thể cân đối do tập ở Thác Quản Fitness, chắc bản năng cũng không tồi, chắc chịu được Chịu Khổ Travel lần này.
Thấy tổng giám đốc Bùi, biểu cảm của mấy người này đều khác nhau.
Điền Mặc trưng ra vẻ muốn nói lại thôi, hình như muốn hỏi tổng giám đốc Bùi vì sao mình cũng có trong danh sách Chịu Khổ Travel kỳ này, rất rõ ràng, hắn rất khó hiểu về lần sắp xếp này.