Bất chợt, hắn cảm thấy vui vẻ.
Vì dựa vào kế hoạch vốn có của hắn và Phạm Tiểu Đông, là bán khống trước. Bọn họ nghĩ Charles sẽ tung tin tiêu cực để ép giá cổ phiếu công ty Finger để giao dịch, nhưng sau khi tổng giám đốc Bùi ra tay, chắc chắn giá cổ phiếu công ty Finger sẽ tăng lên.
Sau đó Mạnh Sướng cân nhắc một chút, quyết định kiếm tiền bán khống, sau đó có thể những động tác này liên quan đến giao dịch nội tình, có nguy hiểm nhất định, cũng dễ dẫn đến sự phản cảm của tổng giám đốc Bùi, từ bỏ.
Bây giờ phát hiện, từ bỏ là đúng rồi!
Nếu hắn không từ bỏ, thế thì tổng giám đốc Bùi ra tay khiến cổ phần giảm mạnh, hắn và Phạm Tiểu Đông phải nôn ra hết toàn bộ những gì kiếm được trước đó!
Tổng giám đốc Bùi là thần đầu tư.
Nên, cứ suy đoán về thần!
Hế là làm ra vẻ khôn ngoan, tự nghĩ mình nhìn thấu tổng giám đốc Bùi, cuối cùng đều sẽ nhận được sự dạy dỗ thảm thương.
Mạnh Sướng không khỏi phấn khởi bởi sự tài trí của mình, vì mình may mắn thoát được một kiếp.
Nhưng hắn nghĩ thế nào cũng không thông suốt được, tổng giám đốc Bùi vừa bỏ ra số tiền lớn mua công ty Finger, chuyện đầu tiên là đập vỡ cái mâm của mình? Để tiền của mình bị teo lại?
Theo mạch suy nghĩ của công ty bình thường, chắc chắn chuyện đầu tiên là bỏ ra mấy tin tức tốt để tăng giá cổ phiếu, để thị trường tư bản xem trọng!
Tổng giám đốc Bùi quyết đoán thế này, thật sự không phải thứ người bình thường có thể có được.
Eric gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, ta sẽ chuyển lời cho hắn.”
Bùi Khiêm lại nói: “Thời gian này ngươi chịu cực một chút, cứ ở công ty Finger, sau này ta có chuyện khác để ngươi làm. Chuyện vận hành GOG, giao cho người khác trong tổ dự án GOG xem giúp ngươi là được.”
“Có chuyện gì thì cứ liên lạc bất cứ lúc nào.”
Eric gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi!”
Bây giờ địa vị của Eric ở công ty Finger tương đơn với Thái thượng hoàng rồi.
Có thể vũ khí hạng nặng từ tổng giám đốc Bùi khiến Eric cảm động sâu sắc.
Tuy hắn đã từng là quản lý cấp cao tập đoàn Dayak cử đến công ty Finger, là người phụ trách nhảy dù đến khu vực Hoa Hạ, nhưng vẫn kém xa Charles.
Dù sao thì Charles không những là CEO của công ty Finger, có quan hệ tốt với cấp cao của tập đoàn Dayak.
Bây giờ thì sao? Địa vị hai người hoàn toàn tương phản.
Chỉ có thể nói, nay đã khác xưa!
Tuy mọi người không biết rốt cuộc tổng giám đốc Bùi muốn làm chuyện kinh thiên động địa ì, nhưng chắc chắn tổng giám đốc Bùi làm việc đều suy nghĩ sâu xa cả.
Kiên nhẫn đợi là được!
Buổi chiều, nhà hàng Vô Danh.
Lý Thạch, Chu Mộ Nham, Xa Vinh của Tinh Điểu Fitness, có cả mấy nhà đầu tư khác đang ở Kinh Châu, tụ tập với nhau, đang vui vẻ trò chuyện uống rượu trong phòng bao lớn nhất.
“Thứ sáu giám đốc Chu đến, đã gặp tổng giám đốc Bùi rồi ư?” Lý Thạch hỏi.
Chu Mộ Nham gật đầu: “Đúng, lúc cuối tuần đã ăn cơm với tổng giám đốc Bùi ở nhà hàng Vô Danh, không ngờ còn có thể gặp giám đốc Lý, lần này ta đến Kinh Châu kiếm được kha khá rồi!”
Lý Thạch cười cười: “Ta đã đặt trước bữa cơm hôm nay rồi, vốn chỉ đặt theo thường lệ, để mình đã thèm, không ngờ giám đốc Chu vừa khéo đến Kinh Châu, đương nhiên phải làm cùng nhau!”
“Có điều hôm nay tổng giám đốc Bùi không đến, hơi đáng tiếc.”
Chu Mộ Nham gật đầu: “Tổng giám đốc Bùi quá bận rộn, gần đây đang tấn công Thịnh Vận Logistics, lại bỏ cả tỷ đô mua lại công ty Finger, làm chuyện lớn kinh thiên động địa, cũng thật sự không có thời gian tham gia bữa này.”
“Nhưng qua lần này, ta hoàn toàn tâm phục khẩu phục tổng giám đốc Bùi rồi!”
“Các người không thấy dáng vẻ tổng giám đốc Bùi ở phòng làm việc Thiên Hỏa.”
“Ban đầu đã nói ba công ty cùng nhau nghiên cứu phát triển game, ban đầu không có đầu mối gì, sau khi tổng giám đốc Bùi, cứ vung đao loạn xa, làm hẳn mấy phương hướng, bao gồm cái tên “Vết Đạn 2” này. Sau đó, Mẫn Tĩnh Siêu phân tích suy nghĩ của tổng giám đốc Bùi, làm ra game “Vết Đạn 2” này!”
“Ta làm game nhiều năm vậy rồi, chưa từng thấy game nào hot như vậy, càng không thể tưởng tượng thiết kế thế này chỉ là tổng giám đốc Bùi sẵn tay làm, đơn giản vậy thôi!”
Trong mắt mọi người đều lộ ra biểu cảm hâm mộ, nhao nhao chúc mừng Chu Mộ Nham.
Tuy nói mọi người đều hưởng ké tổng giám đốc Bùi, nhưng nào có sướng như Chu Mộ Nham!
Tỷ lệ được hồi đáp đầu tư và tỷ lệ hồi đáp của game hot chênh lệch rất lớn.
Dù sao thì đa số những người ở đây đều là nhà đầu tư, không có điều kiện ưu việt như Chu Mộ Nham, không húp được bát canh ở lĩnh vực game của tổng giám đốc Bùi.
Chỉ có thể nói, hơi đáng tiếc.
“Nhưng tổng giám đốc Bùi cũng mạnh thật, trước đó quy mô Đằng Đạt khá nhỏ, vẫn không rõ ràng, vẫn có ý giấu nghề, bây giờ thì cứ nhằm vào mấy công ty lớn có giá trị mấy chục tỷ!” Xa Vinh cảm thán.
Đến giờ, xung đột giữa Đằng Đạt và những công ty lớn ngày càng dữ dội.
Ví dụ như tập đoàn Household trước đó, bây giờ có Thịnh Vận Logistics, có cái nào không phải sản nghiệp khổng lồ trong nước?
Xa Vinh cảm thấy những người khổng lồ này đều không với đến được, chẳng có gì liên quan đến mình hết, nhưng thái độ của tổng giám đốc Bùi lại như đang nói: Khổng lồ? Đằng Đạt đánh kẻ khổng lồ đấy!
Năng lực thực hiện và quyết đoán thế này khiến người ta phải chấn động.
Đương nhiên, cũng không phải những người khởi nghiệp khác hoàn toàn không có quyết đoán thế này, thực tế, quy mô hai công ty chênh lệch nhau nhiều, nhưng do bên yếu thế có thể có địa vị mạnh hơn trong một lĩnh vực nhất định nào đó, hai bên có thể bùng nổ xung đột dữ dội, không ai nhường ai.
Nhưng doanh nhân khác muốn đánh, sẽ sau nghĩ trước sau kỹ lưỡng mới được.
Mà hình như tổng giám đốc Bùi… quả quyết quá, quả quyết đến mức khiến người ta cảm thấy hơi lỗ mãng.
Đương nhiên, tổng giám đốc Bùi cũng liên tục biến thù thành bạn, ví dụ như tập đoàn Long Vũ, trước đó vẫn luôn đối đầu quyết liệt, gươm súng sẵn sàng, tổng giám đốc Bùi làm một game đã kéo tập đoàn Long Vũ về chiến tuyến của mình.