Thân là một tác giả, khát vọng đối với bản quyền cải biên đương nhiên là mãnh liệt nhất.
Huống hồ Vu Phi đã được thử trái ngọt từ thành công của ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’, khiến hắn nổi tiếng trong tức khắc, đẳng cấp nâng cao lên mấy bậc.
Trước đây chỉ là khá có tiếng trong phạm vi nhỏ của trang web tiểu thuyết mạng, nhưng hiện giờ trong nước đã có rất nhiều người chơi đều biết đến tên tuổi của Vu Phi, biết hắn chính là tác giả của ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi.’
Dùng một từ đặc biệt để miêu tả thì cái này được gọi là “thoát vòng”.
Nếu như không có cơ hội mà game Đằng Đạt tạo cho mà thay vào đó là cắm đầu vào viết lách thì cơ hội thoát vong không biết bao lâu mới có?
Mục tiêu cuối cùng của việc viết sách là vì cái gì?
Là vì để có càng nhiều người xem, là để sách có bản quyền cải biên, nhận được sức ảnh hưởng lớn hơn.
Cho dù viết có khổ đến đâu đi chăng nữa, có tận tâm đến mức nào thì cũng chỉ là vì cái mục tiêu này.
Mà hiện nay, tổng giám đốc Bùi đưa ra đề nghị có thể khiến cuốn sách này của Vu Phi trực tiếp một bước lên đỉnh, đạt được mục tiêu viết sách cuối cùng của hắn, điều này có thể khiến hắn không động lòng được sao?
Vu Phi rơi vào bối rối.
Bùi Khiêm vừa thấy biểu cảm của Vu Phi liền biết cách làm của bản thân đã đúng, rất có triển vọng!
“Như này đi, trước tiên chúng ta mở một cuộc họp, hoàn thành cốt truyện và bản phác thảo của game, ngươi có thể xem xét tình hình rồi suy nghĩ. Nếu như hài lòng thì chúng ta sẽ triển khai; nếu như không hài lòng…thì lại tính sau.”
Bùi Khiêm cảm thấy nếu mở cuộc họp này thì Vu Phi đến 99% sẽ ở lại.
Còn 1% còn lại kia cũng có thể kéo dài để giải quyết.
Vu Phi gật đầu: “Được, vậy ta sẽ gửi thông báo cho những nhân viên chủ chốt.”
“Nhân tiện gửi thông báo cho nhân viên chủ chốt của game Thương Dương và phòng làm việc Phi Hoàng, bảo Diệp Chi Chu, Vương Hiểu Tân, Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách cùng đến để thương lượng” Bùi Khiêm nói thêm.
…
Sau nửa tiếng đồng hồ, mọi người đều đến đông đủ rồi.
Trong phòng họp, vài người phụ trách nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
Phải nói đây là lần tụ họp đông đủ mọi người nhất trong thời gian gần đây.
Bởi vì trước đây những người này đều chia nhau đến Chịu Khổ Travel, vẫn luôn có ít người. Hiện giờ toàn bộ đều đã quay lại từ Chịu Khổ Travel, tụ họp lại lần nữa, có một loại cảm giác như họ đã tách biệt khỏi thế giới.
Có điều… nhân viên chủ chốt của game Đằng Đạt và game Thương Dương lại có người đi Chịu Khổ Travel lần này.
Chỉ có thể nói, nhân viên càng chăm chỉ thì càng phải đi Chịu Khổ Travel.
Không có ai chịu khổ mãi, nhưng có người sẽ mãi ở Chịu Khổ.
Nhìn thấy nhiều người tụ họp cùng nhau, trong lòng Diệp Chi Chu và Hoàng Tư Bác đã đều có những suy đoán.
Rất dễ thấy, tổng giám đốc Bùi lại muốn tập hợp lực lượng để làm chuyện lớn.