Bùi Khiêm thích thú đi đến phía sau lưng hắn, phát hiện Vu Phi quả nhiên là đang viết sách mới của bản thân, nhìn từ đoạn đang viết hình như đề tài có chút giống với phong cách cyberpunk của ‘Ngày Mai Tươi Đẹp’, hơn nữa tốc độ rất nhanh, tốc độ ước tính trên phần mềm mã hóa là khoảng 3000 từ mỗi giờ.
Hiện giờ bộ phận game của Đằng Đạt không có nhiệm vụ gì quá quan trọng, hơn nữa Vu Phi lại được đặc cách thời gian làm việc, vì thế màn này mọi người cũng đều đã quen rồi, không ai đến làm phiền.
Vu Phi mã hóa một hồi đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, vừa ngoảnh đầu lại nhìn liền bị dọa một trận.
“Tổng giám đốc Bùi?”
Hắn có hơi ngạc nhiên, tổng giám đốc Bùi đến từ lúc nào?
Nhưng ngay lập tức sự ngạc nhiên này biến này sự vui mừng.
Vu Phi đứng dậy hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, có phải là người phụ trách mới của bộ phận game đến rồi?”
Bùi Khiêm cười khà khà đáp: “Không có, lần này ta đến là vì game mới.”
Mặt của Vu Phi lập tức xị xuống: “Tổng giám đốc Bùi, chuyện này không thể kéo dài thêm được nữa! ‘Quỷ Tướng 2’ đều đã đem bán rồi, ta cũng coi như là đã hoàn thành sứ mệnh của bản thân rồi, sách mới của ta….”
Bùi Khiêm cười và nói: “Sách mới? Ta thấy không phải viết rất thuận lợi sao, tốc độ mã hóa cũng nhanh hơn rồi.”
Vu Phi sững ra một lát: “Hả…tốc độ mã hóa quả thực là nhanh hơn rồi, có thể là vì lúc đi làm khá là chuyên tâm…, không đúng, đây không phải trọng điểm!”
“Tổng giám đốc Bùi, linh cảm của ta hoàn toàn đã mất hết rồi, một chút cũng không thừa lại!”
“Cơ chế game của ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ là dựa vào cốt truyện, điểm sáng của ‘Quỷ Tướng 2’ cũng là cốt truyện, những điều này ta đều biết. Nhưng ta không thể nghĩ thêm được cốt truyện nữa rồi, nếu lại để ta làm nhà thiết kế chính thì chính là thiếu trách nhiệm với hạng mục mới….”
Bùi Khiêm khẽ gật đầu đáp: “Sách mới của ngươi đề tài là gì?”
Vu Phi ngây người ra một lát: “Phong cách cyberpunk, sao vậy?”
Bùi Khiêm vỗ tay: “Đề tài của game mới vừa hay cũng là phong cách cyberpunk! Ngươi nói xem đây có phải là vừa khéo hay sao?”
“Ngươi xem, chỉ cần ngươi tiếp tục khai thác tựa game này, Đằng Đạt sẽ trực tiếp mua bản quyền cuốn sách này của ngươi, sau đó giới thiệu như một hạng mục quan trọng trên trang web văn học mạng Điểm Kết.”
“Có phải là rất tuyệt không?”
Vu Phi ngây người: “Hả, cái này….”
Hắn hoàn toàn không ngờ được rằng vậy mà còn có loại mở rộng như này.
Tổng giám đốc Bùi muốn làm game mới vừa hay đề tài cũng chính là theo phong cách cyberpunk? Vừa hay cùng loại hình với sách mới của mình?
Không thể trùng hợp như vậy chứ?
Không lẽ là tổng giám đốc Bùi cố ý? Vì để tiếp tục giữ ta làm nhà thiết kế chính, vì thế mới đặc biệt làm một tựa game mới với đề tài theo phong cách cyberpunk?
Không đúng, không đúng, điều này làm sao có thể….
Vu Phi rất nhanh đã vứt bỏ cái suy nghĩ không thực tế này đi, quay sang nghĩ về viễn cảnh tươi đẹp mà tổng giám đốc Bùi vẽ ra qua những lời vừa rồi.
Nghe thì thấy điều kiện này hoàn toàn không thể từ chối!