“Chỉ có thể nói Lữ Minh Lượng nói những lời đó trong livestream quả thực có chút kích động, thực ra lúc đó hướng tất cả mũi nhọn về phía Thịnh Vận Logistics và những công ty mạng tương tự đều AOE là được rồi, thực ra gây thù hằn thì có hơi sớm, không được sáng suốt lắm.”
“Nếu như đợi Đằng Đạt phát triển thêm một hai năm nữa, về mặt trọng lượng hoàn toàn chèn ép được những công ty này về sau, lại đánh bại từng cái, phần thắng nhất định sẽ cao hơn rất nhiều….”
Bùi Khiêm nghe rồi trên mặt không tự chủ được mà lộ ra nụ cười: “Không, lời này của Lữ Minh Lượng nói ra vừa đúng lúc, vô cùng hoàn hảo!”
Tuyệt đối không ngờ rằng vậy mà vẫn còn loại chuyện tốt như vậy.
Nhiều công ty muốn chơi rửa tiền với ta như vậy sao?
Tốt quá rồi, vui quá đi thôi!
Bùi Khiêm khó có thể kìm nén được tâm trạng kích động của bản thân, đột nhiên cảm thấy chu kỳ kết toán này hình như trở nên sáng sủa vô cùng!
Trước đây thu mua công ty Finger quả thực là đã tiêu một khoản tiền rất lớn, nhưng suy cho cùng cũng là trả góp, đối với năng lực kiếm tiền hiện tại của Đằng Đạt mà nói thì cũng chưa chắc sẽ có thể đảm bảo lần kết toán lần này có thể bị lỗ lớn.
Chủ yếu là sợ xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Nhưng hiện giờ, có nhiều công ty muốn rửa tiền như vậy thì tình hình trong chốc lát đã không giống rồi!
Trước đây cho dù Bùi Khiêm muốn rửa tiền cũng phải vô cùng kìm nén, một mặt là lo lắng công việc phát triển quá nhanh, mặt khác là do hệ thống có hạn chế nghiêm khắc, vì thế cho dù muốn dở trò, về cơ bản đều là quy mô nhỏ, rất khó thỏa mãn mục tiêu rửa tiền của bản thân.
Nhưng hiện tại những công ty này cầm đầu đại chiến rửa tiền, vậy thì hệ thống nhất định cũng sẽ nới lỏng hạn chế, rửa tiền thì sẽ càng không kiêng dè gì!
Thời kỳ này Bùi Khiêm nhiều nhất có thể lỗ đến 150 triệu, cũng chính là chuyển hóa 15 triệu tài sản cá nhân, có thể nói chỉ cần thành công, một lần liền có thể kiếm lại toàn bộ những thiệt hại chưa thành trước đây.
Không chỉ có vậy, thời kỳ này Bùi Khiêm còn có ba lần bảo hiểm.
Lần thứ nhất, khoản tiền mà thu mua công ty Finger tương lai sẽ tiếp tục chi ra, ngoài ra kế hoạch gộp GOG và ioi lại cũng khiến cho kế hoạch phát triển bản mới và các hoạt động marketing của hai tựa game này bị trì hoãn, đồng thời cũng ảnh hưởng nhất định đến doanh thu.
Lần thứ hai, Thịnh Vận Logistics, tập đoàn Household và những công ty lớn kia bắt đầu đại chiến rửa tiền, bên phía Đằng Đạt cũng nhất định sẽ theo, độ chịu chơi nhất định cũng sẽ hơn trước đây rất nhiều.
Lần thứ ba, hạn ngạch từ thiện của thời kỳ này nhiều, hơn nữa chu kỳ cũng dài, điều này cũng có nghĩa là có thể làm những hạng mục quy mô lớn, bao gồm game quy mô lớn, phim điện ảnh quy mô lớn và các dự án cơ sở hạ tầng quy mô lớn như nhà ma.
Ba lần bảo hiểm tăng cường, như vậy còn vẫn không thiệt nổi sao?
Sao có thể chứ!
Hơn nữa, quả thực là Bùi Khiêm cảm thấy lời này Lữ Minh Lượng rất đúng lúc.
Nếu như thực sự như Lâm Thường nói, Lữ Minh Lượng không đem tất cả các nền tảng công ty internet toàn bộ đều AOE một lượt, mà đợi đến một hai năm sau, thể lực của Đằng Đạt lại bành trướng thêm lên vài lần rồi mới ra tay, đến lúc đó cho dù là những công ty kia liên kết lại với nhau sợ là cũng khó có thể tạo ra tổn thất quá lớn cho Đằng Đạt.
Đến lúc đó Bùi Khiêm cho dù muốn thiệt cũng thiệt thế nào?
Nhưng hiện nay thời cơ này thật đúng lúc.
Muốn Đằng Đạt sụp đổ là không thể, bởi vì doanh thu quá ổn định, dòng tiền quá sạch, nhiều nhất cũng là hạn chế mở rộng một vài lĩnh vực kinh doanh, hoặc là thị trường bị thu hẹp, ngoài những thứ đó ra thì chỉ có mất tiền.
Mà tiền mất càng nhiều, Bùi Khiêm đương nhiên lại càng vui!
Không ngờ rằng Lữ Minh Lượng lại vô tình lập được công lớn, đúng là một vị đại thần!
Lâm Thường sững người ra một lát: “Hả? Thời cơ vừa hay? Vô cùng hoàn hảo?”
Cái này nhìn thế nào cũng không thấy tốt nhỉ!
Hắn nghĩ một lát rồi nói: “Tổng giám đốc Bùi, lẽ nào ngươi sớm đã có chuẩn bị rồi sao?”
Bùi Khiêm cười khà khà: “Cũng có thể nói là như vậy đi.”
Quả thực là sớm đã có chuẩn bị, từ ngày đầu tiên thành lập Đằng Đạt thì đã mong đợi chuyện này rồi!
Chỉ đáng tiếc là lúc sớm nhất thì những công ty này đều coi Đằng Đạt là những tôm cá nhỏ, không tôn trọng chút nào; sau này lại coi Đằng Đạt là đại ma vương, bị ức hiếp cũng không dám chống trả.
Bây giờ đến cuối cùng cũng liên thủ lại để đối phó Đằng Đạt, quả thực là xứng đáng để ăn mừng!
Lâm Thường thở dài một hơi: “Được, thấy ngươi tự tin như vậy thì ta yên tâm rồi. Có điều vẫn nên cẩn thận, đặc biệt là tập đoàn Household và Thịnh Vận Logistics thì đều đã đỏ hết mắt rồi, làm ra những chuyện như này cũng không có gì kỳ lạ.”
Bùi Khiêm gật gật đầu: “Yên tâm đi.”
Sau khi cúp điện thoại, Bùi Khiêm thiếu chút nữa không kìm chế được tâm trạng kích động của bản thân mà muốn quỳ xuống trong phòng làm việc.
Ổn rồi!
Bùi Khiêm căn bản cũng sẽ không đi nghĩ cách để đối phó, cho dù họ muốn rửa tiền thì rửa tiền, Đằng Đạt có tiền thì sẽ rửa cùng, không có tiền thì nhìn họ rửa, dù sao ta cũng vui vẻ để bị mất tiền là xong việc rồi.
Con người mà cảm thấy hạnh phúc khi gặp được những chuyện vui, Bùi Khiêm dự định nhân chuyện vui này đi đến bộ phận game xem xem.
Vì chuyện vừa rồi đột nhiên đem đến cho Bùi Khiêm một chút linh cảm.
Chỉ cần đến bộ phận game cảm nhận thêm một chút kích thích, một chút gợi ý, mô hình thu nhỏ của game có lẽ có thể ra được rồi.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm liền đi bộ lên tầng, đi đến bộ phận game của Đằng Đạt.
Vừa đi đến cửa thì đã nhìn thấy những ngón tay của Vu Phi như đang bay gõ vào bàn phím.