Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2982 - Chương 2982. Tìm Được Một Công Ty Nghiên Cứu Phát Triển Game Có Tiềm Lực (2)

Chương 2982. Tìm được một công ty nghiên cứu phát triển game có tiềm lực (2)
Chương 2982. Tìm được một công ty nghiên cứu phát triển game có tiềm lực (2)

Nhiếp Vân Thịnh hơi kiêu ngạo: “Trước đó ta cử người tìm thương nghiệp chế tác game có tiềm lực trong nước, muốn kéo bọn họ vào đội ngũ của mình. Trời không phụ người có lòng mà, cuối cùng cũng tìm được rồi!”

“Đây là một công ty game của Kinh Châu, trước đó nghiên cứu game mobile tên là “Lưỡi Kiếm Của Đế Quốc”.”

Chu Nham hơi cau mày: “Game mobile?”

Đương nhiên, tuy game mobile cũng kiếm được kha khá, nhưng không đủ đánh với Đằng Đạt.

Nhiếp Vân Thịnh nói tiếp: “Giám đốc Chu ngươi nghe ta nói hết đã, trước đó thật sự nghiên cứu game mobile, nhưng bây giờ bọn họ làm game một người chơi 3A!”

“Xem xét từ vài dữ liệu ta hiện có, phẩm chất của game này không tồi, không thua các đại tác khác do Đằng Đạt làm! Đương nhiên, game này vẫn đang nghiên cứu phát triển, vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới mở bán.”

“Nhưng vừa khéo đây là cơ hội cho chúng ta! Nếu game này đã nghiên cứu phát triển xong, muốn nhúng tay vào cũng không khả thi lắm. Nhưng vẫn chưa nghiên cứu phát triển xong, chắc chắn vốn của nó sẽ khá eo hẹp, bây giờ chúng ta chìa tay ra cứu viện, ta tin không ai từ chối đâu.”

Chu Nham nghĩ nghĩ: “Nghe cũng không tồi. Nhưng… công ty này ở Kinh Châu, chắc không liên quan đến Đằng Đạt đấy chứ?”

Nhiếp Vân Thịnh nói: “Xem xét theo hiện tại chắc là không!”

“Hình như công ty này có quan hệ mật thiết với nền tảng game Triêu Lộ, nhưng nền tảng game Triêu Lộ… không có quan hệ gì mấy với Đằng Đạt.”

“Nghĩ thử xem, nếu công ty này có mối quan hệ mật thiết với Đằng Đạt, hoặc nhận đầu tư của Đằng Đạt, chắc chắn đã tuyên truyền dưới cờ tổng giám đốc Bùi lâu rồi, sao có thể im hơi lặng tiếng lâu như vậy?”

Chu Nham khẽ gật đầu, cũng có lý.

Chắc chắn bọn họ không có cách nào ngăn công ty nào đó không có liên hệ gì với Đằng Đạt, nhưng có thể nghĩ ngược lại: Nếu bọn họ đã có được đầu tư của Đằng Đạt, chắc chắn sẽ công bố rộng rãi chứ giấu làm gì?”

Ban đầu phòng làm việc Thiên Hỏa và tập đoàn Long Vũ và Đằng Đạt cùng nhau hợp tác, nghiên cứu phát triển “Vết Đạn 2” không bao lâu, đưa ra phương án tiếp thị, bắt đầu tạo thế trước.

Hiệu quả thật sự rất tốt, khiến game này trở thành game bùng nổ trong năm nay.

Bây giờ tổng giám đốc Bùi đã có tấm bảng chữ vàng rồi, công ty game trong nước làm game mới, chỉ cần treo biển của tổng giám đốc Bùi và Đằng Đạt sẽ có thể có được sự chú ý lớn.

Mà công ty này lại không nhắc đến… Chắc hẳn thật sự không liên quan gì đến Đằng Đạt.

Chu Nham hỏi: “Game công ty này nghiên cứu phát triển tên gì?”

Nhiếp Vân Thịnh: ““Thử Ly”!”

“Ta bảo người sắp xếp lịch trình, đi Kinh Châu một chuyến, tranh thủ gặp mặt ông chủ ông ty này, làm mối mấy công ty đầu tư, tranh thủ lôi kéo hắn về phe chúng ta!”

“Sẵn tiện có thể đến thăm nền tảng game Triêu Lộ.”

“Tuy nói trước đó bọn họ sẽ từ chối, nhưng giờ thăm hỏi một chút, nói không chừng tình huống sẽ có thể thay đổi tất cả?”

Thứ sáu, ngày 22 tháng 3.

Giẫm lên đất Kinh Châu, Nhiếp Vân Thịnh sôi sục ý chí.

Lần này, trên vai hắn gánh vác trọng trách, lôi kéo ê kíp “Thử Ly” và nền tảng game Triêu Lộ của Nghiêm Kỳ về dưới lá cờ liên minh Phản Đằng Đạt!

Đương nhiên, chuyện này có chút khó khăn, dù sao thì Kinh Châu cũng là địa bàn của Đằng Đạt.

Nhưng mà là vì giở trò dưới mí mắt của tổng giám đốc Bùi, thì mới kích thích!

Nhiếp Vân Thịnh cảm thấy, khả năng thành công cũng không thấp lắm.

Một mặt, trong liên minh Phản Đằng Đạt đã có sự ủng hộ của một vài kênh trò chơi và công ty đầu tư game, chắc chắn không thiếu tiền.

Mà đối với Nghiêm Kỳ mà nói, hắn làm game ở cấp bậc như “Thử Ly” chắc chắn sẽ rất thiếu tiền, tiền kiếm về từ tựa game di động “Đế Quốc Chi Nhẫn” trước đó rất khó để hắn chống chọi đến khi nghiên cứu phát triển ra tựa game 3A hoàn chỉnh.

Bên phía Nhiếp Vân Thịnh đưa tiền, vả lại còn không can thiệp quá nhiều vào công việc của hắn, nghĩ chắc không ai có thù với tiền đúng không?

0

Đương nhiên, nếu Đằng Đạt ra tay, chuyện này rất khó nói. Dù sao thì Đằng Đạt cũng là tồn tại tương tự thánh địa trong lòng người chế tác game trong nước, vả lại Đằng Đạt cũng không thiếu tiền.

Nhưng vấn đề là, nếu đoàn đội của Nghiêm Kỳ không tuyên truyền công khai, thì quá nửa đã chứng minh bọn họ vẫn chưa lấy được đầu tư của Đằng Đạt.

Có thể là bởi vì dưới đèn nên tối? Hoặc là bởi vì Đằng Đạt nghiên về phía đập tiền lên trên hạng mục game của mình hơn, không xem trọng hạng mục game của các công ty khác?

Bất kể nói như thế nào, cũng đã cho Nhiếp Vân Thịnh khả năng vào nhà trộm đồ!

Nhiếp Vân Thinh không khỏi nghĩ đến chuyện trước đây.

Lúc đầu Lữ Minh Lượng có thể một mình lén chạy đến Ma Đô, dưới mí mắt của hắn thâu thiên hoán nhật, đánh cho tập đoàn Thịnh Vân trở tay không kịp trên sóng live stream, thì Nhiếp Vân Thịnh hắn dựa vào cái gì không thể dùng đạo của người trả lại cho người, đến Kinh Châu phản tướng với Đằng Đạt một phen?

Giặc đến được, ta cũng đến được!

Ôm tâm trạng hừng hực ý chí này, Nhiếp Vân Thịnh đã đi đến tòa nhà văn phòng của nền tảng game Triêu Lộ và ê kíp “Thử Ly” của Nghiêm Kỳ .

Lần này chỉ cần hắn lôi kéo được ê kíp của Nghiêm Kỳ, thì coi như đã là thành công, nếu có thể lôi kéo cả nền tảng game Triêu Lộ sang, vậy thì chính là thắng lợi lớn rồi.

Tóm lại không đến mức không lôi kéo được cái nào chứ? Chắc không thể nào.

Sức mạnh của đồng tiền sao có thể hoàn toàn mất đi hiệu quả được chứ?

0

Lần này có một vị phó tổng giám đốc theo cùng, vả lại đã liên lạc với Nghiêm Kỳ từ trước.

Nghe ra thái độ của bên phía Nghiêm Kỳ khá chiếu lệ, nhưng vẫn nên gặp mặt bàn bạc thử.

Nhiếp Vân Thinh cảm thấy chuyện này cũng rất bình thường, tập đoàn Thịnh Vận, dù sao cũng là một công ty logistic, chạy đến nói muốn đầu tư game, người bình thường cũng cảm thấy không đáng tin, thái độ lạnh nhạt cũng là chuyện bình thường.

Chỉ cần có thể gặp mặt là được.

Hết chương 2982.
Bình Luận (0)
Comment