Nhưng hỏi Nghiêm Kỳ rút cuộc lấy đầu tư từ đâu ra, cụ thể đã lấy được bao nhiêu, Nghiêm Kỳ lại miệng kín như bưng, lắp ba lắp bắp, vô cùng mờ ám.
Nhiếp Vân Thịnh buồn rầu vô cùng, sau khi cố gắng vẫn vô ích, chỉ có thể tạm thời rời đi.
Hắn lại thuận đường đi một chuyến đến nền tảng game Triêu Lộ, kết quả lần này còn tuyệt vọng hơn, ngay cả người phụ trách của bên đó cũng không gặp được.
Trực tiếp bị chặn từ ngoài lễ tân.
Đừng hỏi tại sao, không gặp chính là không gặp!
Chuyện này thật sự rất khó tin, Nhiếp Vân Thịnh chưa từng chịu đựng đả kích nào như vậy.
Tốt xấu gì cũng là CEO của một ty đã niêm yết, từ xa đến, ngay cả gặp một lần cũng không được?
Cái quái gì vậy chứ!
Phó tổng giám đốc nhỏ giọng hỏi: “Tổng giám đốc Nhiếp, chúng ta nên làm gì đây?”
0
Không thể ngờ, chạy đến Kinh Châu một chuyến để gặp mặt bàn chuyện, cuối cùng lại tịch mịch không ai đón.
Sắc mặt Nhiếp Vân Thịnh thâm trầm, rõ ràng cũng có phần lo lắng. Nhưng dù sao hắn cũng là người đưa ra quyết định, tình huống thế này không thể bỏ cuộc, phải nghĩ cách giải quyết.
“Nghiêm Kỳ luôn miệng nói đủ tiền rồi, nhưng lại kiên quyết không nói rõ rốt cuộc là công ty đầu nào đã đầu tư, chuyện này rất đáng ngờ.”
“Cảm thấy, giống như đang thoái thác.”
“Ta cảm thấy, phần lớn vẫn đang thiếu tiền, chỉ là có thể hắn yêu thích Đằng Đạt, thậm chí là fan của Đằng Đạt, cho nên mới có thành kiến gì đó với ta, không muốn cầm tiền của chúng ta.”
“Nhìn từ thái độ, khả năng chúng ta đầu tư được không lớn. Nhưng như vậy không có nghĩ chúng ta không thể lợi dụng hạng mục này!”
Tổng giám đốc hỏi: “Hửm? Lẽ nào tổng giám đốc Nhiếp có cách khác?”
0
Nhiếp Vân Thịnh cười lạnh một tiếng, nói: “Công ty này ở Kinh Châu, khả năng cao Nghiêm Kỳ đã từng tìm Đằng Đạt xin đầu tư, nhưng Đằng Đạt lại không đầu tư.”
“Chúng ta có thể dựa vào chuyện này để làm truyền thông, tung ra một vài tin tức liên quan đến ‘Thử Ly’ trước, nói tựa game này thiếu tiền nghiên cứu phát triển không thể mang lại hiệu quả tốt nhất, sau đó để vài công ty đầu tư và kênh game ra mặt, nói muốn đầu tư cho tựa game này.”
“Sau đó, chúng ta mới tuyên truyền khắp nơi, nói công ty này ở Kinh Châu, Đằng Đạt lại không màng gì đến. Đằng Đạt luôn miệng nói phải chấn hưng ngành game trong nước, nhưng cuối cùng lại không quét tuyết trước cửa nhà mình?”
“Chí ít có thể tạo ra đả kích với danh tiếng của Đằng Đạt trong ngành game trong nước!”
Phó tổng giám đốc hỏi: “Nếu Đằng Đạt thấy được tin tức này, ngại mất mặt rồi đi đầu tư thật thì sao?
0
Nhiếp Vân Thịnh khẽ lắc đầu: “Ê kíp của Nghiêm Kỳ ở Kinh Châu, nếu Đằng Đạt muốn đầu tư chắc chắn đã đầu tư từ sớm rồi, nếu đã không đầu tư, chắc chắn là không xem trọng tựa game này.”
“Bởi vì một vài áp lực dư luận, mà đi đầu từ mấy chục triệu, một tỉ cho một tựa game không xem trọng? Ta cảm thấy chuyện này không thể nào.”
“Cho dù Đằng Đạt thật sự đầu tư, chúng ta cũng có thể nói là áp lực dư luận ép bọn họ, bị ép phải bảo vệ hình tượng bản thân.”
“Mà đối với ê kíp Nghiêm Kỳ mà nói, hắn tất nhiên vẫn thiếu tiền, chuyện này ồn ào lên, bất luận là nội bộ ê kíp hay là người chơi, đều hi vọng hắn có thể tiếp nhận đầu tư của chúng ta, bảo đảm tiến độ hoàn thành game.”
“Nếu làm lớn chuyện này, Đằng Đạt vẫn không đầu tư, vậy thì nói không chừng Nghiêm Kỳ sẽ bị áp lực nội bộ bức bách mà suy nghĩ lại việc tiếp nhận đầu tư của chúng ta.”
“Tóm lại, Đằng Đạt tựa game ‘Thử Ly’ không có đầu tư, bọn họ đã thua rồi! Bất luận là tình huống nào xuất hiện, bọn ta đều không lỗ!”
Nghe đến đây, phó giám đốc không khỏi giơ ngón cái like!
“Giám đốc Nhiếp sáng suốt!”
“Chỉ có thể nói là tổng giám đốc Bùi không có sai sót, chắc chắn hắn là một trong những nhà thiết kế game hàng đầu thế giới, nhưng cứ ở lĩnh vực thiết kế game này thì cũng trói buộc hắn, khiến hắn không để ý đến mấy công ty game xuất sắc ở Kinh Châu.”
“Đương nhiên, đây không phải là vấn đề của tổng giám đốc Bùi, dù sao thì văn không có nhất, mỗi nghệ thuật gia xuất sắc đều kiêu ngạo, đối với người không bằng mình, họ vẫn luôn ngó lơ.”
“Có thể tổng giám đốc Bùi cũng không nghĩ đến lỗ hổng không bắt mắt, mờ nhạt thế này là lỗ hổng, bị ngươi tóm lấy!”
Nhiếp Vân Thịnh mỉm cười, biểu cảm như được hưởng lợi.
Lĩnh vực game là lĩnh vực Đằng Đạt mạnh nhất.
Tìm được chỗ khuyết trong lĩnh vực không thể thành công, thật sự đáng để tự hào!
“Nhưng… Giám đốc Nhiếp.” Phó giám đốc hơi do dự một chút rồi nói: “Dự án “Thử Ly” này bây giờ vẫn đang ở giai đoạn nghiên cứu phát triển, chắc là ở trạng thái bảo mật.”
“E rằng chúng ta rất khó có được tư liệu nội bộ chi tiết của game này!”
“Nếu không có mấy tư liệu này, chắc chắn sức ảnh hưởng có thể hình thành sẽ giảm mạnh.”
“Chuyện tiết lộ nội bộ thế này… khá nguy hiểm.”
Cách nghĩ của Nhiếp Vân Thịnh là truyền tin tức của “Thử Ly” ra, dẫn đến sự chú ý rộng rãi, sau đó lại muốn kéo gần mối quan hệ, đồng thời mượn thời cơ đó tấn công Đằng Đạt, dựa vào phản ứng của Đằng Đạt để quyết định sách lược sau đó.
Nhưng có một tiền đề, chính là phải dẫn dắt được sự chú ý rộng rãi.
Chỉ có cái tên “Thử Ly” này, với cả danh tiếng nhóm Nghiêm Kỳ, chắc chắn không đủ. Vì trước đó nhóm này từng làm game mobile “Lưỡi Kiếm Của Đế Quốc”, danh tiếng cũng không cao lắm, dù khen có khí phách hoài bão chuyển từ game mobile sang 3A thì cũng không đủ.
Tốt nhất là có video tuyên truyền thành công hoặc cảnh thực của game mới có thể thu hút sự chú ý rộng rãi.
Nhưng mấy thứ này đều là tư liệu nội bộ, chắc chắn được bảo mật rất cao, không dễ gì làm được.
Nhiếp Vân Thịnh nói: “Ha ha, cái này không cần lo, tự họ sẽ cùng cấp. Theo ta biết, cuối tuần này “Thử Ly” sẽ đăng hình ảnh chơi thử DEMO và video tuyên truyền, tuyên truyền thời kỳ đầu trên nền tảng game Triêu Lộ.”
“Đây là chuyện đã xác định rồi, sẽ không thay đổi.”