Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3008 - Chương 3008. Giám Đốc Nhiếp, Rốt Cuộc Các Ngươi Phe Nào?

Chương 3008. Giám đốc Nhiếp, rốt cuộc các ngươi phe nào?
Chương 3008. Giám đốc Nhiếp, rốt cuộc các ngươi phe nào?

Cách biệt thế giới lâu như vậy, Bùi Khiêm quyết định xem tin tức trên mạng một chút, cảm nhận sự thay đổi của thế giới bên ngoài.

Sau đó, hắn nhìn lên keyword vị trí top 1 hotsearch.

#Bố cục của Game Đằng Đạt#!

Nhìn keyword này, Bùi Khiêm thoáng sững sờ.

Hắn cảm thấy sai sai.

Sai quá sai!

Sau khi thấy được câu cuối cùng, Bùi Khiêm không thể tưởng tượng được nội dung của nó là gì!

Trong ấn tượng của Bùi Khiêm, chuyện gần đây liên quan đến Game Đằng Đạt, vẫn là trước khi bế quan, hắn tìm Game Đằng Đạt và Game Thương Dương hợp tác nghiên cứu phát triển “Tương Lai Ngươi Chọn”.

Nhưng chuyện này, nói gì cũng không thể liên quan đến #Bố cục của Game Đằng Đạt#!

“Chẳng lẽ…”

Đột nhiên Bùi Khiêm có dự cảm không lành, hắn run run di chuyển chuột, bấm vào chủ đề này xem thử.

Sau đó, tâm trạng Bùi Khiêm sụp đổ rồi!

“Con mẹ nó!”

“Hệ thống thông báo tin tức tin dùng gì! Không sớm không muộn, lại lựa ngay lúc này, đùa ta đúng không?”

“Con mẹ nó năm sau ngươi ra cũng được mà! Năm sau, đợi chu kỳ này ta lỗ hơn trăm triệu, ăn hời mười mấy triệu rồi ngươi cho ra thứ này, ta tuyệt không oán giận!”

“Vườn ươm doanh nghiệp của ta!”

“Nền tảng game Triêu Lộ của ta!”

““Thử Ly” của ta!”

“Hu hu hu hu…”

Bùi Khiêm thật sự bi thương trong lòng.

Tốn sức lực nhiều như vậy, vốn giấu rất tuyệt vời, kết quả bây giờ bị khui ra rồi.

Không nhưng đào ra rồi, công khai trước thiên hạ mà không biết vì sao độ hot cũng tung vùn vụt!

Nói theo lẽ thưởng, chuyện thế này đức có tài gì mà top 1 hotsearch vậy? Trong thời gian ngắn mà top1 hotsearch cũng không thích hợp lắm nhỉ?

Một vườn ươm doanh nghiệp game độc lập, một nền tảng game, một game một người chơi xuất sắc trong nước mà thôi.

Bùi Khiêm xem thảo luận tỉ mỉ, hiểu rồi.

Đều là chuyện tốt liên minh chống Đằng Đạt làm!

Khóe miệng Bùi Khiêm giật giật, cảm thấy mình không cố được.

“Con mẹ nó Nhiếp Vân Thịnh, rốt cuộc các ngươi ở phe nào vậy!”

“Liên minh chống Đằng Đạt vừa thành lập bao lâu đã tặng đến cửa cho ta món ‘quà to’ thế này rồi? Các ngươi không phải gián điệp của Đằng Đạt cử qua đấy chứ!”

“Thật sự là bùn nhão không trát nổi tượng, không thể trông mong vào ai hết!”

Bùi Khiêm vốn tưởng ít nhiều gì liên minh chống Đằng Đạt này cũng giúp đỡ cho nghiệp lớn lỗ tiền của mình, kết quả bây giờ phát hiện, hoàn toàn lầm rồi!

Giống như mấy “kẻ thù cũ” của Đằng Đạt này không có gì lạ!

Bùi Khiêm rất tức giận.

Nhưng hắn vẫn kìm nén lửa giận, xem xét cả chuyện này từ đầu đến đuôi một phen.

“Nên… chuyện này không liên quan đến mấy người Khâu Hồng, Nghiêm Kỳ, Lý Nhã Đạt? Bọn họ vẫn luôn làm theo yêu cầu của ta, giữ bí mật vô cùng hoàn hảo, dù kẻ địch chủ động khiêu khác, độ hot quá cao, với lại có hệ thống thống báo này ra mắt, cộng đồng mạng nhiệt tình đi tra, thế là lộ tẩy…”

Bùi Khiêm hơi căng thẳng, hình như chuyện này không phải nồi của ai hết.

Làn sóng này, chỉ có thể nói không phối hợp tốt lắm.

Tuy nói vậy, nhưng sức ảnh hưởng và phá hoại của chuyện này quá lớn!

Ba cái chết bất đắc kỳ tử, gần như khiến danh vọng của Đằng Đạt trong giới game bùng nổ lần nữa, đã đến mức hoàn toàn áp đảo tất cả công ty game trong nước rồi. Không chỉ vậy, mức độ chú ý của “kế hoạch đường cùng”vườn ươm doanh nghiệp game độc lập, nền tảng game Triêu Lộ và “Thử Ly” cũng tăng vọt, cũng khiến rủi ro lợi nhuận trong tương lai tăng cao.

Nhất là nền tảng game Triêu Lộ!

Một tốp người chơi khổng lồ tuôn vào, mà mỗi người chơi, tương lai đều có thể chuyển hóa thành tiền thật.

Xu thế này không những không chậm lại, mà còn ngày càng dữ dội. Bùi Khiêm không dám đi xem số liệu hậu trường của nền tảng game Triêu Lộ, vì hắn rất rõ, sau khi xem chỉ khiến huyết cáp mình tăng lên mà thôi.

“Tạo nghiệt mà!”

“Ta muốn bế quan nghiêm túc viết luận văn, kết quả sao lần nào nối lại mối quan hệ với thế giới bên ngoài cũng có cảm giác ‘một ngày trên trời nghìn năm dưới đất’ vậy?”

“Nói là bế quan, chẳng phải ta chỉ cắt mạng mấy ngày thôi sao? Thật sự thành bế quan rồi!”

“Kết qua ta vẫn phải nửa đường xuất sơn, cố tránh sóng to gió lớn.”

Bùi Khiêm không ngồi yên được.

Luận văn ngày mười tháng sau mới nộp, tiến độ bây giờ cũng được rồi, chỉ còn phần cuối nữa thôi.

Vốn dĩ Bùi Khiêm cảm thấy ngày 3 đến ngày 5 là có thể thuận lợi hoàn thành, sau đó mình vẫn có thời gian chỉnh sửa chút chút, tính thời gian vô cùng hoàn hảo.

Nhưng tình huống bây giờ hơi khó.

Phải xuống núi nhanh chóng để đưa ra vài chỉ thị.

Nếu thật sự sau ngày 10 tháng 4 nộp bài xong mới xử lý mấy vấn đề này thì hết cứu!

Cụ thể phải chỉ thị thế nào đây?

Bùi Khiêm nghĩ nghĩ, muốn ngăn người chơi đổ vào nền tảng game Triêu Lộ là không được rồi. Với lại, mối quan hệ giữa nền tảng game Triêu Lộ và Đằng Đạt bị lộ rồi, giả bộ nữa cũng vô dụng.

Nên, chỉ có thể bước vào giai đoạn kế đã nghĩ xong trước đó.

Bùi Khiêm vốn cảm thấy trạng thái của game Triêu Lộ không kiếm được tiền duy trì tận hai ba năm nữa, bây giờ xem ra mình vẫn còn trẻ người non dạ lắm.

Đưa game Đằng Đạt lên nền tảng game Triêu Lộ, sau đó thông qua cách chia phần cho nhà nghiên cứu phát triển, chiết khấu, giảm giá, miễn phí, miễn cưỡng mở chế độ uống rượu độc giải khát!

Cái này cũng đành chịu, chuyện sau này Bùi Khiêm đã không lo được nữa, hắn hy vọng chu kỳ này có thể thuận lợi lấy được 15 triệu kia!

Thứ Sáu, ngày 29 tháng 3.

Bùi Khiêm vào sáng sớm đã đến nền tảng game Triêu Lộ, gọi Đường Diệc Xu và Lý Nhã Đạt đến phòng họp để họp.

Cả hai người Lý Nhã Đạt và Đường Diệc Xu đều có chút ngoài ý muốn, tổng giám đốc Bùi không phải đang bế quan sao?

Đặc biệt đến đây trong thời gian bế quan, chẳng lẽ là do công việc của chúng ta xảy ra vấn đề gì đó rồi sao?

Lý Nhã Đạt đang định hỏi thì bị Bùi Khiêm ngăn lại.

“Lần này ta đến đây chỉ đơn giản là để thông báo cho các ngươi về việc sắp xếp công việc cho nền tảng game Triêu Lộ.”

Hết chương 3008.
Bình Luận (0)
Comment