Âu Đồ Mobile chủ yếu nhắm đến những người hâm mộ Đằng Đạt, chỉ có thể cố gắng hết sức để chiếc điện thoại di động này không nổi tiếng thoát vòng, không được phổ biến đến những tập thể khác, thì tình hình cũng tương đối lạc quan.
Chỉ làm đồng thương hiệu thôi là chưa đủ.
Bởi vì đồng thương hiệu nên sẽ đắt hơn một chút, nhưng vẫn chưa đủ để tạo sự khác biệt với màn hình gập của Thần Hoa và chưa đủ để thuyết phục khách hàng từ bỏ.
Vì vậy, phương pháp xử lí của Bùi Khiêm là làm một chiếc ốp điện thoại di động khác và bán theo gói!
Trên thực tế, hầu hết tất cả các điện thoại di động hiện nay đều sẽ được kèm theo một cái ốp điện thoại khi xuất xưởng, nhưng tay nghề của chiếc ốp điện thoại này tương đối trung bình, để kiểm soát chi phí, các nhà sản xuất thường không làm cho nó đặc biệt hoàn hảo, chỉ cần có cho đủ là được.
Nếu như khách hàng thích những chiếc ốp điện thoại đẹp hơn, thì bản thân phải tự đi mua.
Nếu như ốp điện thoại quá đắt, tất nhiên sẽ khiến điện thoại di động mất đi lợi thế về giá cả.
Mà Bùi Khiêm đang suy nghĩ chỉ cần hắn làm một chiếc ốp điện thoại di động tùy chỉnh cực kỳ đắt tiền và buộc phải bán theo gói, cộng thêm việc bản thân chiếc điện thoại di động này cũng là mẫu đồng thương hiệu, đều được cộng với những lợi ích của Đằng Đạt...
Thì giá của chiếc điện thoại di động này chắc chắn sẽ cao hơn giá gốc ít nhất là bốn đến năm nghìn nhân dân tệ.
Mức giá này có thể nói là không ổn lắm.
Về việc làm thế nào để phát huy ưu điểm của hai chiếc điện thoại di động E1 và G1, Bùi Khiêm cũng chỉ là thuận miệng mà thôi, chứ hắn chưa bao giờ nghĩ đến chi tiết cụ thể.
Dù thế nào đi nữa thì cứ để lão Tống tự mình suy nghĩ đi.
Lão Tống gãi đầu một chút: “Tổng giám đốc Bùi, ban đầu chúng ta tặng ốp điện thoại hay là muốn thiết kế lại một chiếc khác?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Tất nhiên rồi! Làm sao một chiếc điện thoại di động cao cấp như vậy lại có thể tặng kèm theo một chiếc ốp lưng bình thường được chứ?”
Lão Tống giải thích: “Tổng giám đốc Bùi, chiếc ốp lưng này không bình thường, da trơn đó, tốt hơn nhiều so với những chiếc ốp điện thoại di động thông thường khác.”
Bùi Khiêm cực kỳ không hài lòng với điều này: “
Bùi Khiêm rất bất mãn với điều này: “Chỉ vậy thôi? Đương nhiên là không được!”
“Không có cách nào đáp ứng được yêu cầu đa dạng của khách hàng! Không đủ đắt! “
Lão Tống suy nghĩ một chút: “Vậy... làm một cái ốp bảo vệ doanh nghiệp bằng da bò? Loại có độ che phủ toàn diện ấy? Giá bán có thể lên tới ba đến năm trăm, chắc cũng đủ cao cấp rồi nhỉ.”
Bùi Khiêm lắc đầu lần nữa: “Cái đó cũng không được, Thần Hoa nhất định cũng có những sản phẩm tương tự. Hơn nữa, phong cách kinh doanh này hoàn toàn không phù hợp với nhóm khách hàng mục tiêu của chúng ta, ta từ chối!”
“Như vậy đi, ta nói cho ngươi một ý tưởng để ngươi cân nhắc một chút. Kết hợp tất cả vỏ điện thoại, miếng bảo vệ màn hình và giá đỡ thành một! Sau đó thiết kế lại diện mạo của nó dựa theo chủ đề của đồng thương hiệu.”
“Điều chúng ta phải làm là tạo ra một chiếc ốp bảo vệ độc đáo và được thiết kế riêng!”
“Ta cảm thấy chiếc ốp này nên được bán với giá năm trăm nhân dân tệ. Nhiệm vụ của ngươi chính là cố gắng làm cho chiếc ốp này xứng đáng với giá bán của nó.”
Ý tưởng của Bùi Khiêm là bản thân chiếc điện thoại di động đã là đồng thương hiệu rồi, và nếu ốp điện thoại được làm thành mẫu đồng thương hiệu tương tự, đây không phải là quá màu mè rồi sao?
Điện thoại di động và ốp điện thoại có cùng chủ đề, nếu ngươi cởi lớp ngoài ra, nhìn vào bên trong một cái lại thấy là nó y chang nhau!
Bệnh thần kinh à!
Nghĩ đến đây liền cảm thấy vẻ mặt của khách hàng lúc đó nhất định sẽ rất đặc sắc.
Sắc mặt của lão Tống có chút khó coi: “Tổng giám đốc Bùi, ngài có thể tiết lộ chi tiết hơn một chút nữa được không...”
Bùi Khiêm lắc đầu: “Đủ nhiều rồi, ngươi tự mình ngẫm ra đi.”
Những gì cần nói đều đã nói.
Hệ tư tưởng chỉ đạo của Bùi Khiêm rất đơn giản, đó là dựa vào cơ sở của Thần Hoa Mobile, tăng thêm một số thứ vô dụng hoặc thậm chí cắt giảm, sau đó bán đắt hơn Thần Hoa. Trong trường hợp này, ai sẽ thèm mua chiếc điện thoại di động này của khoa học kỹ thuật Âu Đồ?
Ý tưởng này chắc hẳn là không có vấn đề gì lớn, chỉ cần xem lão Tống có thể thực hiện được hay không mà thôi.
Lão Tống hiển nhiên vẫn còn rất nhiều thắc mắc trong bụng, nhưng sau khi ấp úng một hồi lâu, hắn vẫn không hỏi thêm câu nào.
Là người phụ trách của Đằng Đạt, ngươi phải có loại nhận thức như vậy.
Hắn đã ghi nhớ tất cả những gì tổng giám đốc Bùi nói và đang định quay về từ từ suy nghĩ, sau đó hắn nói: “Tổng giám đốc Bùi, còn có kế hoạch cho sản phẩm thông minh mới nữa, ngài xem thử đi.”
Bùi Khiêm gật đầu, cầm bản kế hoạch thứ hai lên.
Trong bản kế hoạch này, có một số nguyên mẫu sản phẩm, bao gồm các thiết bị đeo được, ví dụ như đồng hồ đeo tay, vòng tay các loại, cũng như các sản phẩm thông minh thông thường khác, ví dụ như loa thông minh thế hệ mới, tai nghe, thậm chí là ti vi, lò vi sóng, v.v.
Vẫn chưa bắt tay vào làm, nhưng nếu muốn làm, chỉ cần thiết kế và tìm nhà sản xuất phụ tùng gốc là được.
Bùi Khiêm đơn giản lật lật vài cái, sau đó nhíu mày.
Tất cả đều trông... rất đáng tin cậy nha!
Những thiết bị thông minh này thực tế đang được sản xuất bởi các nhà sản xuất khác, điều này cho thấy rằng có một thị trường dành cho chúng.
Đằng Đạt có ít nhất hai lợi thế lớn trong việc sản xuất ra những thứ này: thứ nhất, lợi thế liên hợp như máy nâng thông minh hoàn toàn tự động, Âu Đồ Mobile và AEEIS; thứ hai, lợi thế về danh tiếng thương hiệu.
AEEIS, với tư cách là một thiết bị đầu cuối trợ lý thông minh, đã được phòng thí nghiệm trí tuệ nhân tạo Inferior Horse cải tiến tương đối hoàn thiện, đã được trang bị trên máy nâng thông minh hoàn toàn tự động, Âu Đồ Mobile, nếu như Đằng Đạt thực sự ra mắt một thiết bị thông minh, thì sẽ có rất nhiều người quyết định mua nó.