Tập đoàn Thịnh Vận có thể làm thế nào đây? Mời mấy huấn luyện thể hình về đào tạo cho shipper nhà mình, sau đó bùng nổ?
Rõ ràng là không được, làm vậy cứng nhắc quá, với lại rất dễ bị vạch trần.
Nghịch Phong Logistics thắng ở hình tượng toàn thể, dù không có Quả Lập Thành, chỉ nhìn vào mấy shipper bình thường khác, ắt hẳn bọn họ cũng có vóc dáng khỏe mạnh, tinh thần phấn chấn.
Mà tình huống của tập đoàn Thịnh Vận hoàn toàn khác, điều này không thể giả vờ được.
Nhiếp Vân Thịnh chỉ có thể mở to mắt nhìn độ hot lên men liên tục, vốn không thể làm gì được.
Phó giám đốc cẩn trọng hỏi: “Giám đốc Nhiếp, chúng ta phải làm sao đây?”
Nhiếp Vân Thịnh trầm mặc hồi lâu mới nói: “Trong lĩnh vực chuyển phát nhanh, tạm thời chúng ta không thể làm gì hết.”
“Không cần đụng chạm với kẻ địch ở lĩnh vực ưu thế của họ, như thế sẽ bị kẻ địch dắt mũi dẫn đi, nên tìm điểm đột phá khác thì hơn.”
“Hạo Hưởng Fitness đã không chống đỡ được rồi, nhưng bên Trạch Cư Takeaway vẫn có thể trở mình.”
“Đi liên lạc với giám đốc Trịnh bên Trạch Cư Takeaway, hẹn thêm mấy người đầu tư nữa, ta muốn bàn bạc trực diện với bọn họ.”
“Đến giờ, trên cuộc chiến dư luận, Trạch Cư Takeaway vẫn chưa vào thế yếu vẫn còn chỗ để vãn hồi.”
“Chỉ cần đánh được hai lá bài về dư luận và giá thấp này, chúng ta vẫn có thể tấn công Takeaway Netfish ở vài khía cạnh.”
Tình huống của Trạch Cư Takeaway và Hạo Hưởng Fitness không giống nhau.
Trạch Cư Takeaway là nền tảng takeaway, thật sự đã có được ưu thế địa vị thị trường, với từ đầu chí cuối bọn họ vẫn ghét Takeaway Netfish tận xương tủy, mô hình kinh doanh của Takeaway Netfish sẽ tạo thành uy hiếp lớn nên thái độ vẫn khá kiên quyết.
Hạo Hưởng Fitness bị dính hai đòn liên tiếp đã bị đánh bẹp dí, không động đậy được rồi.
Tuy Trạch Cư Takeaway cũng bị đập một lần nhưng video không tạo thành đòn tấn công mang sức hủy diệt hoàn toàn với Trạch Cư Takeaway.
Tuy Nhuế Vũ Thần phân tích mánh khóe của Trạch Cư Takeaway, nhưng dù sao thì đó cũng có vài thành phần ngụ ngôn trong đó.
Bây giờ Trạch Cư Takeaway không thật sự điên cuồng chèn ép mấy anh shipper qua thuật toán số liệu, cũng không thật sự đưa ra mức phí dịch vụ của thương gia đến mức khó chấp nhận được. Tuy mấy cái này là mục tiêu cuối cùng của Trạch Cư Takeaway trong tương lai, nhưng dù sao thì bây giờ hắn vẫn chưa bắt đầu làm, chỉ có hình mẫu thôi.
Vó vài shipper muốn kiếm được nhiều tiền, tự chủ động nhận đơn điên cuồng, đây là hành động tự chủ, xét về dư luận cũng không đàn áp gì.
Dù sao thì đến giờ, giao đồ ăn này đối với người lao động chân tay cấp cơ sở vẫn là việc có thu nhập cực kỳ cao.
Nói cách khác, vẫn còn khá nhiều anh shipper và người dùng bình thường vẫn mơ mộng hão huyền về Trạch Cư Takeaway.
Chỉ cần Trạch Cư Takeaway bổ sung, cố gắng tạo ra hình tượng kiểu “ta cũng là một nền tảng takeaway có tâm”, rồi tạo ra ảnh hưởng nhất định đến dư luận qua cách nói hiện thân của shipper, ảnh hưởng thậm chí là thu hút dư luận của người dùng ở mức độ nhất định!
Dù sao thì, khách hàng sẽ không đặt được takeaway rẻ thì shipper cũng sẽ không có thu nhập cao.
Nên, Nhiếp Vân Thịnh thấy được điều này, mới định chọn chỗ đột phá của Trạch Cư Takeaway.
Chỉ cần có thể tập hợp ưu thế tất cả công ty trong liên minh chống Đằng Đạt ủng hộ Trạch Cư Takeaway, thế thì có thể đánh thắng!
Đương nhiên, cũng đâu phải hỗ trợ đơn giản, mà là một đầu tư, vốn dĩ công ty đầu tư lớn này hy vọng giúp Trạch Cư Takeaway lũng đoạn thị trong nước, bây giờ mọi người đều trong liên minh chống Đằng Đạt, chuyện đầu tư này, nhưng cũng chỉ là hành động thuận nước đẩy thuyền.
Mà Nhiếp Vân Thịnh là ở góc nhìn của người trung gian.
…
Thứ sáu, ngày 20 tháng 4.
“Lão Dư nhanh lên chút, đơn này sắp trễ giờ nữa rồi.”
“Lố giờ sẽ trừ tiền, ngươi bận rộn cả ngày kết quả kiếm chẳng nổi mười mấy đồng, giao hàng có ý nghĩa gì?”
Shipper của Trạch Cư Takeaway chạy bước nhỏ về trước, Dư Bình An thở hổn hển đuổi theo sau.
Tuy Dư Bình An vẫn không hài lòng, nhưng vẫn cắn răng chạy theo anh shipper này.
“Tài xế Lý, ngày nào chúng ta cũng gửi nhiều đơn vậy sao?”
Tài xế Lý vừa chạy vừa nói với vẻ đương nhiên: “Đương nhiên rồi, không chạy nhiều đơn sao có thể kiếm được tiền đây?”
Dư Bình An nhìn số lượng đơn, tài xế Lý nhận một lèo mười hai đơn, trong thời gian này không vội mới lạ.
Trong mười hai đơn hàng này có vài cái là nền tảng buộc giao, có vài cái là tài xế Lý chủ động nhận, nhưng dù nói thế nào, nhiều đơn như vậy thật sự khiến Dư Bình An chưa thấy thế giới nhiều cảm thấy bị chấn động.
Cái này và tính huống bên Takeaway Netfish hoàn toàn không giống nhau!
Dư Bình An vốn đang giao hàng bên Takeaway Netfish, nhưng sau khi chuyển mấy ngày, cảm thấy hơi nhàm chán.
Thế là hắn mài mò, dù sao cũng là chuyển phát nhanh, phỏng chừng tình huống lớn nhỏ khác nhau, có phải có thể đến Trạch Cư Takeaway xem thử, thăm dò tình huống chút không?
Trước đó có một vị tiến sĩ trẻ của APP Hữu Dụng viết luận văn về nền tảng takeaway, đã đến Trạch Cư Takeaway trải nghiệm rồi.
Dư Bình An cảm thấy, người phụ trách như mình cũng không thể bỏ mặc được, cũng phải đích thân ra trận!
Thế là hắn tranh thủ thứ bảy chủ nhật bên Takeaway Netfish nghỉ, tìm shipper của Trạch Cư Takeaway, nói là muốn học tập, xem thử có thể làm được ngành takeaway này không.
Trên thực tế là để thăm dò kẻ địch, thâm nhập vào kiểm tra sự khác nhau giữa Trạch Cư Takeaway và Takeaway Netfish để tạo nền tảng cho cuộc chiến dư luận sau này.
Dư Bình An nói muốn đề shipper của Trạch Cư Takeaway này dạy hắn làm việc, trên thực tế cũng rất tự hào.
Vì hắn cảm thấy, mình đã làm ở Take away Netfish mấy ngày rồi, đã thuần thục rồi.
Chẳng phải đều là takeaway sao, có thể khác biệt gì được?
Kết quả sau khi thật sự làm rồi mới phát hiện, tài này hoàn toàn khác trong tưởng tượng của mình!
Khó khăn lắm mới giao được một đơn mệt bở hơi tai, tinh thần Dư Bình An kiệt quệ ngồi trên lề đường, muốn nghỉ một lúc.