Những người bạn cùng phòng với Nguyễn Quang Kiến đều bị hắn kéo vào phòng làm việc. Hơn nữa gần đây lợi nhuận không tồi, còn tuyển được thêm mấy người mới. Trước đây chỉ có thể nhận việc nhỏ, dần dần cũng có thể nhận việc lớn rồi.
Danh tiếng gia tăng, nhà phát hành game trên trạm tài nguyên nghe danh tìm đến ngày càng nhiều, thường phải xếp lịch.
Đặc biệt nếu muốn mời Nguyễn Quang Kiến đích thân vẽ thì không những giá cả ngày càng cao mà xếp lịch cũng ngày càng khó.
Tuy nhiên Nguyễn Quang Kiến vẫn luôn rất ưu tiên cho Game Đằng Đạt.
Bất kể khi nào, dù là yêu cầu ra sao, chỉ cần không ảnh hưởng đến tiến độ hiện có thì chắc chắn hắn sẽ ưu tiên hoàn thành!
Sau khi đưa ra các yêu cầu về tình tiết, cơ cấu thế giới quan và đồ họa của "Quay Đầu Là Bờ", Lữ Minh Lượng tìm đến phòng làm việc Quang Hoàn đầu tiên rồi giao trọng trách thiết kế ý tưởng cho Nguyễn Quang Kiến.
Hiện tại tập bản vẽ ý tưởng đầu tiên đã ra lò rồi.
Bùi Khiêm và Lữ Minh Lượng đang xem xét mấy bản vẽ ý tưởng này.
Đầu tiên là bản phác thảo bối cảnh.
Quỷ Môn Quan có địa thế hiểm yếu, nằm giữa những dãy núi trùng điệp. Hai bên là đỉnh núi kỳ vĩ, phía trước là vực sâu thăm thẳm oan hồn lượn lờ.
Trên đền thờ xanh xám rộng lớn, sương mù lam pha lục vờn quanh. Những dòng chữ cổ chi chít dữ tợn khiến người ta không rét mà run.
Sau Quỷ Môn Quan là đường Hoàng Tuyền trải dài đến tận cùng. Vô số oan hồn đang quanh quẩn trên đường Hoàng Tuyền, ngẩn ngơ bước về phía trước không biết mệt mỏi.
Hai bên đường Hoàng Tuyền là mây mù cuồn cuộn màu xanh. Thỉnh thoảng lại có bàn tay khô quắt vàng vọt thò ra từ trong sương mù, cố gắng muốn kéo người trên đường Hoàng Tuyền lại.
Cầu Nại Hà bắc ngang sông Vong Xuyên đã đông nghịt ma quỷ. Mấy chiếc đèn lồng chiêu hồn treo trên không trung. Từng du hồn mờ mịt đi qua rồi biến mất trong sương mù nơi xa hoặc rơi thẳng xuống cầu, rơi vào sông Vong Xuyên không thấy tăm tích nữa.
Ngoài ra còn có mấy bức vẽ đồ vật lẻ tẻ với mấy bức phác thảo thiết kế ý tưởng quái vật.
Ví dụ như chùa chiền đổ nát, tượng Phật, miếu Thổ Địa, tượng Thổ Địa, ác quỷ thông thường, vũ khí sứt mẻ, cờ chiêu hồn,...
Quái vật có Mạnh Bà trên cầu Nại Hà, bốn vị Phán Quan ở địa phủ,...
Tuy hình tượng của mấy quái vật này có nhiều game từng dùng rồi nhưng chắc chắn Nguyễn Quang Kiến sẽ thiết kế lại hoàn toàn bằng phong cách sở trường của hắn. Phong cách hắc ám này khá nổi bật, gây ấn tượng sâu sắc.
Xem xong mấy bức phác thảo, Bùi Khiêm không khỏi cảm thán.
“Nguyễn Quang Kiến phát huy ổn định ghê.”
Ý hắn là con mẹ nó ngươi phát huy thất thường một lần không được sao?
Quan trọng là từ "Quỷ Tướng" đến "Người Chế Tác Trò Chơi" rồi "Quay Đầu Là Bờ", hình như kỹ thuật vẽ của người này đang không ngừng tiến bộ, đúng là đòi mạng mà!
Có thể cảm nhận rõ ràng tốc độ ra bản thảo thiết kế ý tưởng "Quay Đầu Là Bờ" đã nhanh hơn rồi, phong cách lại càng thuần thục hơn.
So với "Người Chế Tác Trò Chơi", nội dung của "Quay Đầu Là Bờ" hợp với phong cách tranh sơn dầu thủy mặc sử thi của Nguyễn Quang Kiến hơn. Có thể đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn phát huy càng ngày càng tốt.
Lữ Minh Lượng vô cùng đồng ý với cách nhìn của Bùi Khiêm, hắn gật đầu khen: “Vâng, chỉ có thể nói đại lão quả là đại lão, phong độ vẫn ổn định đến vậy! Giao bản phác thảo cho hắn thật sự quá yên tâm!”
Bùi Khiêm: “…”
Hắn rất muốn block Nguyễn Quang Kiến, sau này cũng không hợp tác nữa.
Nhưng không có lý do!
Người ta vẽ đẹp như vậy lại còn chiết khấu cho mình. Phong cách cũng hợp, lấy lý do gì để ngừng hợp tác đây?
Nhưng may mà "Quay Đầu Là Bờ" cũng không phải game giành thắng lợi nhờ vào hình ảnh, thứ đuổi người chơi là cách chơi kìa. Hơn nữa nghĩ đến việc tìm Nguyễn Quang Kiến đúng là có thể tốn nhiều tiền hơn nên Bùi Khiêm nhịn.
“Tốt lắm, cứ tiếp tục vậy đi.”
Bùi Khiêm xem cả buổi trời cũng không tìm thấy kẽ hở nào. Mấy bức vẽ ý tưởng này quá tốt, thay đổi điểm nào cũng không hợp lý.
Hắn không hiểu nhiều về nội dung bản phác thảo nên chỉ có thể mặc người xâu xé.
Thấy Bùi Khiêm nói vậy, Lữ Minh Lượng không khỏi cảm thán: “Tổng giám đốc Bùi và Nguyễn đại thần quả là tâm ý tương thông, nhân tài quý trọng nhân tài.”
“Nguyễn đại thần bảo rằng đợi đến khi hoàn thành hạng mục lần này, hắn có thể nghỉ ngơi vài ngày. Đến lúc đó hắn có thể đến Kinh Châu một chuyến để thăm công ty chúng ta nhân tiện thăm tổng giám đốc Bùi luôn.”
“Dù sao hai người quen biết trên mạng đã lâu mà vẫn chưa gặp mặt nên hơi tiếc. Chắc tổng giám đốc Bùi cũng nghĩ vậy phải không?”
Khóe miệng Bùi Khiêm giật giật.
Ta cũng nghĩ vậy cái khỉ khô!
Ta không muốn gặp hắn chút nào!
Kiều Lão Thấp là cái tên số một trong danh sách đen, kẻ số hai chính là hắn!
Mấu chốt là sau lần hợp tác trong "Quỷ Tướng", Nguyễn Quang Kiến và Bùi Khiêm không còn là quan hệ hợp tác làm ăn bình thường nữa.
Dường như Nguyễn Quang Kiến đã coi Bùi Khiêm như tri kỷ. Tuy hai người không cùng ngành nghề, một người làm game, một người vẽ phác thảo nhưng cảm giác người tài quý trọng lẫn nhau đã vượt qua rào cản nghề nghiệp rồi.
Khóe miệng Bùi Khiêm giật giật: “Ha ha, đợi hắn đến nhất định sẽ ‘chiêu đãi’ thật tận tình.”
……
Tiến độ hai game đã rõ.
Xem ra trước mắt vẫn chưa có vấn đề cực kỳ nghiêm trọng cần sửa chữa nào.
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ, sắp tới còn đầy việc phải làm.
Chớp mắt đã sắp hết tháng bảy rồi, có ba việc tương đối gấp rút.
Việc đầu tiên là theo quy định do Bùi Khiêm đặt ra, 1/8 sẽ tiến hành bình chọn nhân viên ưu tú.
Đối với lần bình chọn này, Bùi Khiêm không chắc chắn lắm.
Vì bình chọn là do phiếu bầu, Bùi Khiêm cũng không định làm chuyện mờ ám gì vì giờ hắn không tin vào mắt nhìn của mình lắm.
Ánh mắt của quần chúng rất sáng suốt, nhân viên ưu tú do họ bầu ra chắc chắn sẽ phát huy tác dụng quan trọng khiến ai cũng phải công nhận, Bùi Khiêm tuyệt đối không định bao che dung túng.
Dù là tâm phúc của mình cũng phải loại bỏ bằng sạch!