Việc kế tiếp chính là chuyện nhà hàng cao cấp và Logistics Nghịch Phong.
Vẫn đang trong quá trình chuẩn bị nhưng phải quyết định người phụ trách.
Bùi Khiêm vẫn còn nhớ cửa hàng trưởng của quán cà phê internet Netfish lần trước là đầu bếp, để hắn lo chuyện nhà hàng cao cấp là được.
Dù sao đầu bếp này làm cửa hàng trưởng của quán cà phê internet cũng chẳng làm nên trò chống gì, có thể thấy hắn không có năng lực gì. Để hắn làm trưởng cửa hàng của nhà hàng cao cấp, bề ngoài thì chuyên nghiệp chuẩn bài nhưng thực ra lại đang cản trở.
Về phần Logistics Nghịch Phong…
Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, có thể hỏi nhân viên ưu tú lần này có muốn phụ trách Logistics Nghịch Phong hay không.
Nếu không muốn thì cho hắn một triệu tiền quỹ Ước Mơ để hắn tự đi chịu khổ, nếu muốn thì sắp xếp hắn phụ trách Logistics Nghịch Phong.
Việc cuối cùng là Bùi Khiêm đã cầm tiền của Lâm Thường rồi, sắp đến lúc chuẩn bị có chút thành quả rồi.
Tốt xấu gì cũng là hai trăm nghìn thù lao với một trăm nghìn phí đạo cụ. Tuy số tiền này đối với Lâm Thường không nhiều nhưng cũng phải có tý tác dụng.
Trong lòng Bùi Khiêm biết rõ chuyện này chắc chắn sẽ thất bại nhưng cũng chẳng sao, chỉ cần Bùi Khiêm tỏ vẻ mình không thực sự cần chút tiền này mà chỉ là đang chơi đùa để Lâm Thường không nghi ngờ là được.
Số tiền này là thù lao nhưng Bùi Khiêm không định quay video ngắn hoặc phim điện ảnh nhỏ nữa.
Rất đơn giản, không đủ vốn.
Vốn dĩ Bùi Khiêm vì kiếm thù lao nên chỉ đòi một trăm nghìn phí đạo cụ. Số tiền này không đủ để phát lương cho đạo diễn, diễn viên, nhân viên hậu kỳ, càng chẳng đủ để mua thiết bị, camera...
Phòng làm việc Phi Hoàng có sẵn mọi thứ nhưng vấn đề là Bùi Khiêm không muốn dính dáng tới phòng làm việc Phi Hoàng.
Dù sao trong mắt đám Hoàng Tư Bác, tại sao tổng giám đốc Bùi lại phải tự quay video ngắn? Điều này không sao giải thích nổi.
Vậy nên Bùi Khiêm định tự làm tất cả, cơm no áo ấm, cố gắng không để ai khác ngoài Lâm Thường biết.
Quay thì quay bằng điện thoại, hậu kỳ cắt nối biên tập quá phức tạp, hắn cũng chẳng biết làm. Dù sao cứ cắt mấy cảnh thừa đi rồi ghép lại với nhau là được.
Cuối cùng cũng quay xong, mặc kệ hay dở ra sao cứ đăng lên Ailidao là xong chuyện.
Về việc có người xem không…
Không ai xem mới tốt.
Hơn nữa Bùi Khiêm cũng không định lộ mặt. Hắn chỉ đeo mặt nạ, khẩu trang hoặc lộ nửa mặt thôi, lỡ video này có viral thì nhân viên xung quanh cũng không nhận ra hắn được.
Mục đích duy nhất khi quay video này chính là hai trăm nghìn thù lao.
Đến lúc đó nhỡ Lâm Thường hỏi ba trăm nghìn kia đâu, Bùi Khiêm có thể đưa series video này cho hắn xem để thể hiện đúng là mình đã nghiêm túc quay.
Về việc vì sao video quay xong không hot…
Cái này thì chịu thôi, sông có lúc người có khúc, tổng giám đốc Bùi làm nghệ thuật trình diễn quá cao thâm, xã hội bây giờ lại quá hời hợt, mọi người không hiểu được. Việc này đâu trách tổng giám đốc Bùi được.
Đến lúc đó chắc chắn Lâm Thường sẽ không đi sâu vào vấn đề cũng chẳng sinh nghi đây.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm thu dọn đồ đạc rồi cầm bưu kiện mới giao hôm nay rời khỏi công ty trở về phòng trọ.
Tối nay phải làm xong tập đầu tiên của series!
Tuy không có deadline nhưng dù sao Bùi Khiêm cũng phải quay 20 tập. Từ giờ cứ một tuần hai tập thì cũng phải quay hơn hai tháng nên quay càng sớm càng tốt.
Càng quay xong sớm, cú lừa hai trăm nghìn này lại càng chắc ăn hơn!
……
Đầu tiên Bùi Khiêm cố định điện thoại rồi đặt bưu kiện mới mua lên bàn.
Đây là Pineapple 4, chiếc điện thoại mới ra mắt ở nước ngoài được hơn một tháng. Nó có giá 4999 đồng, vừa đủ để đáp ứng mức dự toán 5000 đồng.
Hiện tại sản phẩm chính hãng hàng năm của Thần Hoa, một thương hiệu điện thoại khá hot trong nước chỉ có thể coi như phân khúc hạng hai. Phân khúc hàng đầu vẫn là điện thoại Pineapple, địa vị của nó không thua gì Apple trong trí nhớ của Bùi Khiêm hoặc chỉ kém hơn một tẹo thôi.
Tóm lại doanh số của điện thoại này rất cao, phản hồi cũng không tồi. Tập một mở màn bằng nó đi, quá hợp lý.
Bùi Khiêm từng nghĩ rằng thực ra video làm về nội dung gì cũng chẳng quan trọng, thành công hay thất bại càng không quan trọng, nhưng quan trọng là khiến Lâm Thường cảm thấy chuyện này phù hợp với hình tượng của tổng giám đốc Bùi.
Trước đó Bùi Khiêm nói với Lâm Thường rằng hắn cần dùng số tiền này để làm thí nghiệm, vậy nên chắc chắn thí nghiệm này phải độc đáo mới được.
Nhất định phải chơi trội!
Như trước đó Bùi Khiêm diễn “tổng giám đốc Bùi”, tuy là tự mình diễn mình nhưng dù sao cũng dựa theo kịch bản, lấy thù lao là chuyện hợp tình hợp lý.
Lần này cũng vậy.
Bùi Khiêm định vào vai một nhân viên review sản phẩm kỹ thuật số “chuyên nghiệp”.
Đầu tiên hắn lấy ra một tờ giấy rồi khái quát lại quy trình tập 1, sau đó mới chính thức quay.
Để không lộ mặt, Bùi Khiêm trực tiếp cầm một tờ giấy trắng viết bốn chữ to “review thẳng thắn”.
Hắn lấy ra gọng kính đã tốn rất nhiều tiền để mua trước đó rồi đặt lên giấy trắng, thành công biến tờ giấy thành mặt nạ.
Sau đó Bùi Khiêm thay một bộ đồ khá bình thường. Hắn chỉ suy tư mấy phút đã viết xong văn án mở đầu video.
“Review thẳng thắn”
“Ngày đầu tiên đánh giá phi độc lập”
“Review thẳng thắn là cơ cấu đánh giá phi độc lập, kết quả đánh giá dựa trên số tiền nhãn hàng trả nhiều hay ít. Bất kỳ sản phẩm review nào xuất hiện trong video cũng có khả năng đã nhận tiền PR từ thương hiệu, xin hãy tắt video ngay. Nếu có nhãn hiệu nào muốn hợp tác, xin hãy liên hệ riêng.”
Đến lúc đó làm một bản toàn phụ đề đặt ngay đầu video để đuổi bớt một tốp người xem trước đã.
Sau khi chuẩn bị xong, Bùi Khiêm mở chức năng quay phim của điện thoại rồi bắt đầu quay.
“Chào mừng đến với chuyên mục unbox review nghiêm túc nhất, chuyên nghiệp nhất cả nước. Ta là người review sản phẩm kỹ thuật số chuyên nghiệp Wow Oh.”
“Hôm nay unbox review cho mọi người con Pineapple 4, vậy giờ chúng ta sẽ cẩn thận unbox thôi.”
Bùi Khiêm cố ý nói bằng cái giọng chẳng chút cảm xúc để đề phòng việc bị người khác nghe ra.