Điều này thực sự không phù hợp với ý tưởng thiết kế nhà ma ban đầu của mọi người.
Bởi vì chỉ khi cho phép du khách trải nghiệm nội dung bên trong nhà ma nhiều hết mức có thể, ngôi nhà ma này mới không trở nên lãng phí!
Hệt như bệnh viện tâm thần Fog Hill, hầu hết du khách đều cảm thấy sợ hãi và rút lui khi trải nghiệm 5% nội dung đầu tiên, như vậy chẳng phải nội dung còn lại phía sau đều bị lãng phí hay sao?
Dựa vào cách điều chỉnh thời gian và số lượng người, dự án nhà ma mới này có thể thiết lập nhiều phiên khác nhau.
Phiên một người chơi cũng có, mà phiên nhiều người chơi cũng có.
Phiên thời gian ngắn cũng có, mà phiên thời gian dài cũng có.
Hệt như sảnh của một rạp chiếu phim với các màn hình khổng lồ được bố trí xen kẽ nhau.
Du khách có thể lựa chọn phiên mà mình ưa thích để trải nghiệm dựa trên khả năng chịu đựng.
Bên phía Palpitation Hotel cũng có thể linh hoạt điều chỉnh việc sắp xếp của các phiên dựa trên số người đăng ký, giúp địa điểm của dự án mới này được tận dụng tối đa hiệu suất.
Mà thỉnh thoảng, Palpitation Hotel cũng có thể đóng cửa để biến dự án này trở thành nơi đặc biệt giúp những người phụ trách bộ phận của Đằng Đạt có thể “trải nghiệm chuyên sâu”!
Tất nhiên, người phụ trách bộ phận đặc biệt được đề cập đến ở đây chính là Bao Húc và Chịu Khổ Travel của hắn!
Nghĩ đến đây, Trần Khang Thác cảm thấy rất phấn khích, hắn dường như đã nhìn thấy cảnh tượng mình đích thân đưa Bao Húc vào trong dự án nhà ma!
Khi nghĩ tới cảnh tượng này, hắn lại nóng lòng muốn đầu tư 120% sự nhiệt tình của mình vào dự án nhà ma, muốn nhìn thấy nó chính thức mở cửa càng sớm càng tốt!
Thứ tư, ngày 8 tháng 5.
“Đây là danh sách doanh nghiệp đăng ký tham gia vào bộ phận hợp tác Đằng Đạt, số lượng hơi nhiều một chút. Ngươi xem thử xem nên chọn công ty nào trước?”
Bùi Khiêm đưa máy tính bảng cho Mẫn Tĩnh Siêu.
Mẫn Tĩnh Siêu đưa tay cầm lấy chiếc máy tính bảng, khi nhìn thấy danh sách trong bảng biểu, hắn không khỏi sửng sốt.
“Tổng giám đốc Bùi, ngươi gọi đây là hơi nhiều một chút ấy hả?”
Trong danh sách này có đến hơn 70 công ty!
Hơn nữa trong đó không chỉ có công ty game và kênh game mà còn có rất nhiều công ty linh tinh khác, quy mô và ngành nghề nào cũng có!
Mấy công ty này tới góp vui cho đủ số à?
Bản thân Mẫn Tĩnh Siêu là nhà thiết kế game, cho nên hắn chỉ có thể hợp tác với những công ty có liên quan đến game.
Mà về điểm này, tổng giám đốc Bùi đã nói rất rõ ràng với các công ty khác khi thành lập bộ phận hợp tác Đằng Đạt.
Thế nhưng những công ty không liên quan này vẫn đăng ký không chút do dự!
Những công ty đó còn bày tỏ rằng: Không sao cả, đợi khi có ửng cử viên phù hợp, hoặc là Mẫn Tĩnh Siêu có thời gian tìm hiểu sâu về các ngành nghề thì hợp tác cũng không muộn.
Bây giờ à, cứ đăng ký trước để chiếm slot đã!
Mẫn Tĩnh Siêu nhất thời không nói rõ được, rốt cuộc là những công ty này quá tin tưởng vào mình, hay là quá tin tưởng vào khả năng kiếm tiền của Đằng Đạt?
Hay chỉ đơn giản là bọn họ đang cố gắng làm nổi bật sự hiện diện của mình trước mặt Đằng Đạt, thêm vào cho đủ số mà thôi?
Tuy nhiên, nhiều khả năng là do việc phòng làm việc Thiên Hỏa kiếm được bội tiền nhờ vào tựa game “Vết Đạn 2” đã khiến vô số công ty phải đỏ mắt ghen tị và ngưỡng mộ!
Thành tích đáng kinh ngạc này đã khiến bộ phận hợp tác Đằng Đạt trở thành một miếng bánh thơm ngon, khiến công ty nào cũng muốn tới để ôm chân hưởng ké!
Điều này thực sự khiến Mẫn Tĩnh Siêu cảm thấy hơi hoang mang.
“Tổng giám đốc Bùi, những công ty này hình như có những kỳ vọng không thực tế với năng lực của ta! Sự thành công trong việc hợp tác với phòng làm việc Thiên Hỏa trước đó chủ yếu là bởi vì ý tưởng mà ngươi đưa ra quá hay! Bây giờ bộ phận hợp tác Đằng Đạt không có ngươi giúp đỡ, ta lo rằng mình khó có thể làm được!”
Bùi Khiêm xua tay: “Chuyện này ngươi không cần phải lo lắng, ta đã nói với các công ty đó rồi. Bộ phận hợp tác Đằng Đạt chỉ chịu trách nhiệm đưa ra ý tưởng, bọn họ phải tự sắp xếp người làm và tự đầu tư tiền, đồng thời cũng phải tự chịu trách nhiệm về vấn đề lợi nhuận hay thua lỗ!”
“Nếu dự án thua lỗ thì cũng không liên quan gì tới chúng ta, là do bọn họ quá gà, không gánh nổi.”
“Nếu dự án kiếm được lợi nhuận, bọn họ phải trao tặng lại một số tiền thưởng cho Đằng Đạt, bao gồm cả ngươi và ta trong bộ phận hợp tác Đằng Đạt.”
“Chỉ cần dự án thành công, đôi bên sẽ cùng có lợi! Những công ty này đều tự nguyện và đã ký kết thỏa thuận, ngươi cứ thoải mái mà làm, không cần phải suy nghĩ nhiều!”
Đối với Bùi Khiêm mà nói, sự hợp tác này không có mối quan hệ lợi ích trực tiếp nào với hắn.
Mà cho dù thua lỗ thì sẽ không ảnh hưởng gì đến Đằng Đạt, các công ty này phải tự chịu trách nhiệm về vấn đề lãi lỗ của bản thân.
Trong trường hợp kiếm được tiền, Bùi Khiêm – với tư cách là nhà thiết kế chính, nhận một chút tiền hoa hồng và tiền thưởng cũng không phải là việc gì quá đáng phải không?
Bởi vậy, hắn mới tỏ vẻ không chút gánh nặng, bình tĩnh hơn Mẫn Tĩnh Siêu nhiều.
Bị ảnh hưởng bởi tinh thần của tổng giám đốc Bùi, Mẫn Tĩnh Siêu cũng bình tĩnh lại, trong đầu không ngừng tự động viên mình bằng tinh thần của Đằng Đạt.
Tổng giám đốc Bùi cảm thấy không có vấn đề gì thì nhất định là không có vấn đề gì!
Mẫn Tĩnh Siêu chọn ra một công ty mà hắn muốn đến nhất từ trong danh sách.
“Tổng giám đốc Bùi, chúng ta bắt đầu từ tập đoàn Long Vũ trước đi.”
Bùi Khiêm hơi ngạc nhiên trước sự lựa chọn của hắn: “Tại sao ngươi lại muốn tới tập đoàn Long Vũ đầu tiên? Không phải trước đó bọn họ đã được nếm thử lợi ích từ dự án hợp tác ‘Vết Đạn 2’ rồi hay sao?”