Mẫn Tĩnh Siêu im lặng một lúc rồi giải thích: “Lý do ta chọn tập đoàn Long Vũ chủ yếu cân nhắc dựa trên ba khía cạnh.”
“Thứ nhất, tập đoàn Long Vũ là kênh game hàng đầu trong nước, nắm giữ một số lượng lớn các tựa game.”
“Sau khi tới tập đoàn Long Vũ, trọng tâm công việc của ta sẽ là cải cách và cải thiện các tựa game hút máu nạp tiền và thay đổi chiến lược hoạt động của bọn họ.”
“Là một nhà cân bằng số liệu, chịu trách nhiệm vận hành GOG trong một khoảng thời gian dài, ta có sở trường trên khía cạnh này, cho nên cũng sẽ tự tin hơn!”
“Thứ hai, tập đoàn Long Vũ có thể gây áp lực lên một số nhà phát triển hợp tác cũng như yêu cầu bọn họ sửa đổi game.”
“Là một kênh lớn hàng đầu quốc nội, tập đoàn Long Vũ có thực lực này.”
“Cải cách tập đoàn Long Vũ cũng đồng nghĩa với việc cải cách rất nhiều nhà phát triển game cùng một lúc.”
“Nếu xét về mặt hiệu quả thì làm như vậy sẽ có hiệu quả hơn nhiều so với việc tới các công ty game khác.”
“Thứ ba, tập đoàn Long Vũ đã nếu được chút vị ngọt từ việc hợp tác với chúng ta trước đó, điều này có nghĩa là bọn họ sẽ càng ngoan ngoãn nghe lời hơn!”
“Tuy rằng chúng ta có thể ràng buộc các bên hợp tác bằng cách ký kết các thỏa thuận và yêu cầu bọn họ tuân thủ các quy định, thế nhưng suy cho cùng, thỏa thuận không phải lúc nào cũng toàn diện!”
“Nếu một số nhân việc không chịu hợp tác hay một số lãnh đạo bí mật cản trở ta trong công việc, ta sẽ cảm thấy rất khó chịu.”
“Tập đoàn Long Vũ đã từng được hưởng lợi, thế thì bọn họ sẽ càng tin tưởng và dựa dẫm vào ta, sự cản trở trong khi ta làm việc cũng sẽ giảm bớt!”
“Nói tóm lại, ta cho rằng, nếu như sự hợp tác lần này của bộ phận hợp tác Đằng Đạt và tập đoàn Long Vũ cũng có thể thành công thì sự hợp tác này cũng có thể mở rộng đến các công ty khác một cách thuận lợi. Đây có thể coi là một việc thiết lập một kiểu mẫu khác!”
Bùi Khiêm rất tán đồng với ý kiến của Mẫn Tĩnh Siêu: “Nếu ngươi đã cân nhắc toàn diện như vậy thì không cần phải quá lo lắng với việc không có sự hiện diện của ta, cứ mạnh dạn mà làm!”
“Thế nhưng…” Mẫn Tĩnh Siêu không đắc ý vênh váo vì sự cổ vũ của Bùi Khiêm, hắn dừng lại một lúc rồi nói: “Tổng giám đốc Bùi, ta còn thiếu một công cụ quản lý tiện dụng.”
“Sau khi ký kết thỏa thuận hợp tác, mặc dù đã thống nhất được nội dung phương hướng chúng, thế nhưng thực hiện trải khai thỏa thuận này vào công việc hàng ngày là một việc rất khó.”
“Như ta vừa nói, ta lo lắng một số nhân viên không hợp tác hoặc một số lãnh đạo bí mật cản trở ta!”
“Dù sao thì hoàn cảnh của mỗi công ty đều không giống nhau, nội bộ cũng có rất nhiều phe phái, là một người quản lý mới tới, ta rất dễ bị ngó lơ và vô lập!”
“Tuy rằng tập đoàn Long Vũ là một công ty tương đối đáng tin cậy, thế nhưng nó cũng là một công ty với quy mô lớn, nội bộ sâu thâm khó dò. Ta cũng không dám bảo đảm rằng sau khi nhận được sự ủng hộ của ban lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Long Vũ thì có thể thực hiện được kế hoạch của mình mà không gặp phải bất kỳ sự cản trở nào!”
“Sự hợp tác với phòng làm việc Thiên Hỏa trước đó thành công là do Chu Mộ Nham am hiểu về game, cũng hoàn toàn tin tưởng vào ý tưởng của tổng giám đốc Bùi ngươi! Hơn nữa, Tôn Hi và những người khác cũng rất hợp tác với ta, nhờ có những sự ăn ý này mà dự án mới có thể đạt được hiệu quả tốt như vậy.”
“Mà lần này, ta đơn thương độc mã, thực sự không yên tâm lắm.”
Bùi Khiêm dường như đã dự đoán trước được vấn đề này, hắn khẽ mỉm cười rồi nói: “Chuyện này thì dễ! Phần mềm văn phòng mới của công ty chúng ta vừa mới hoàn thành việc phát triển, ngươi có thể dùng thử xem.”
“Đến lúc đó, ngươi có thể yêu cầu tất cả nhân viên từ trên xuống dưới của công ty hợp tác với Đằng Đạt bắt buộc phải sử dụng phần mềm này! Chúng ta sẽ ghi thẳng điều này vào trong thỏa thuận hợp tác, bắt bọn họ phải tuân thủ!”
Mẫn Tĩnh Siêu ngạc nhiên: “Tổng giám đốc Bùi, phần mềm này có tên không?”
“Tất nhiên là có, tên của nó là ARS.” Bùi Khiêm mỉm cười nói.
Mẫn Tĩnh Siêu thấy cái tên này nghe có vẻ hơi lạ, nhất thời không biết nó là viết tắt của ba từ nào.
Hắn ngẫm ghĩ, phần mềm văn phòng được sử dụng phổ biến nhất hiện nay có tên là FXT, có lẽ có mối liên hệ gì đó.
Thấy hắn tỏ vẻ nghi hoặc, Bùi Khiêm bèn giải thích: “Nó là viết tắt của Arouse Revolution System.”
Mẫn Tĩnh Siêu nhẩm lại ba từ này: “Hệ thống cải cách thức tỉnh?”
Bùi Khiêm mỉm cười: “Không sai! Phần mềm văn phòng này nhằm khơi dậy một cuộc cải cách trong lĩnh vực văn phòng của công ty, nó không chỉ là một phần mềm văn phòng, mà còn là một hệ thống liên lạc hoàn chỉnh và toàn diện.”
Mẫn Tĩnh Siêu khen ngợi: “Cái tên này thực sự rất phù hợp!”
Bùi Khiêm khẽ mỉm cười, không nói cho Mẫn Tĩnh Siêu biết tên viết tắt thật sự của ARS.
Hắn sợ Mẫn Tĩnh Siêu sẽ không chịu nổi sau khi biết được sự thật.
Thực ra cái tên ARS này hoàn toàn không phải là hệ thống cải cách thức tỉnh gì hết, mà là viết tắt của ba chữ “Ngủ Yên Giấc”!
Ý tưởng ban đầu của Bùi Khiêm là, sự khác biệt lớn nhất giữa phần mềm này và những phần mềm liên lạc công việc khác là: phần mềm khác sẽ đột ngột đánh thức mọi người khỏi giấc ngủ bằng tiếng chuông thông báo lúc nửa đêm để thực hiện công việc khẩn cấp.
Thế nhưng tình huống như vậy sẽ không bao giờ xảy ra với phần mềm liên lạc này!
Tất cả nhân viên sử dụng nó có thể yên tâm ngủ bất cứ lúc nào, dù là ngủ đêm hay là ngủ trưa mà không lo bị đánh thức.
Thật là một cái tên phù hợp biết bao!
Mà cái tên như vậy đương nhiên là tác phẩm của tiểu thiên tài đặt tên – Bùi Khiêm!