Bởi vậy, Mẫn Tĩnh Siêu cũng không tỏ vẻ quá nhiệt tình. Hắn ngồi xuống nhấp một ngụm trà rồi bình tĩnh nói.
“Hẳn là tổng giám đốc Bùi đã trao đổi với ngươi về chi tiết của thỏa thuận hợp tác lần này rồi đúng không?”
Giám đốc Khang vội vàng gật đầu: “Đã trao đổi rồi, bọn ta hoàn toàn đồng ý và tuân thủ mọi nội dung trong thỏa thuận, việc thay đổi phần mềm liên lạc cũng không có vấn đề gì cả!”
Nói đến việc trao đổi, thực ra mệnh lệnh từ một phía của tổng giám đốc Bùi!
Nào có ai dám chất vấn quyết định của tổng giám đốc Bùi?
Lỡ đâu làm tổng giám đốc Bùi mất vui, khiến Mẫn Tĩnh Siêu đổi một công ty hợp tác khác, thế thì chẳng phải miếng ăn đến miệng còn rơi hay sao?
Do đó, ngay cả khi tập đoàn Long Vũ có chút nghi ngờ về một số nội dung trong thỏa thuận này, bọn họ cũng chỉ có thể chấp nhận vô điều kiện!
Huống chi mô hình hợp tác kiểu này cũng không phải là lần đầu tiên.
Trong lần hợp tác trước đó, thái độ của tổng giám đốc Bùi rất cứng rắn! Mà lần này, tập đoàn Long Vũ đã quen rồi.
Mẫn Tĩnh Siêu rất hài lòng: “Nếu như đã không có vấn đề gì thì chúng ta lập tức bắt đầu thôi!”
Giám đốc Khang hơi kinh ngạc: “Không cần vội vàng như vậy chứ? Hay là ngươi cứ nghỉ ngơi trước, buổi tối ta gọi thêm vài người phụ trách tới làm một bữa tiệc đón gió tẩy trần cho ngươi, đợi tới lúc ngồi vào bàn ăn rồi thì chúng ta vừa ăn vừa nói.”
Mẫn Tĩnh Siêu lập tức lắc đầu: “Thời gian là vàng là bạc, bỏ qua hết các khâu rườm rà không cần thiết này đi!”
“Kế hoạch của ta là hoàn thành tất cả công việc trong vòng hai tuần, chúng ta phải tranh thủ nắm chắc thời gian!”
Giám đốc Khang sửng sốt: “Hả? Hai tuần?!”
Làm gì có chuyện hoàn thành công việc trong vòng hai tuần được?
Hai tháng còn hòm hòm, nửa năm cũng không phải quá dài!
Thế nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy tự tin của Mẫn Tĩnh Siêu, giám đốc Khang lại không dám nói gì.
Thấy giám đốc Khang còn sửng sốt, Mẫn Tĩnh Siêu bèn nói thêm: “Ngươi cử một người tới giúp đỡ ta càng sớm càng tốt, chủ yếu chịu trách nhiệm liên lạc với các bộ phận.”
“Tốt nhất là người quen thuộc với công việc vận hành game, có trình độ cũng như uy tín nhất định trong các bộ phận.”
Giám đốc Khang không dám lơ là: “Không thành vấn đề, không biết ngươi có người muốn lựa chọn chưa?”
Mẫn Tĩnh Siêu không chút do dự nói: “Hình như bộ phận vận hành có một người phụ trách tên là Kim Vĩnh đúng không? Ta từng nghe giám đốc Triệu nói, người này khá uy tín, làm việc chắc chắn, gọi hắn tới đi.”
Giám đốc Khang không ngờ rằng Mẫn Tĩnh Siêu thực sự có người muốn chọn, thấy hắn đã có sự chuẩn bị trước khi tới nên lại càng không dám lơ là.
Kim Vĩnh hiện tại đang chịu trách nhiệm vận hành của “Vết Đạn 2”, nhưng xét tới việc chiến lược vận hành của tựa game này do Đằng Đạt quyết định, Kim Vĩnh thực ra cũng không có quá nhiều công việc nặng nề phải làm.
Đối với một người tương đối có năng lực và có thể đứng ra lãnh đạo bất cứ lúc nào như Kim Vĩnh, làm công việc này quá lãng phí tài năng, để hắn giúp đỡ Mẫn Tĩnh Siêu mới là dùng người đúng chỗ.
Giám đốc Khang gật đầu: “Ta cần xin chỉ thị từ tổng giám đốc Đinh, nhưng mà ngươi yên tâm, có lẽ không có vấn đề gì lớn, ta sẽ sắp xếp việc điều chuyển nhân sự cho hắn càng sớm càng tốt.”
Mẫn Tĩnh Siêu rất hài lòng với sự hợp tác của giám đốc Khang.
Trước khi đến, Mẫn Tĩnh Siêu đã tiến hành một cuộc điều tra tổng thể để có một sự hiểu biết nhất định về tình hình của tập đoàn Long Vũ.
Theo quan điểm của Mẫn Tĩnh Siêu, Kim Vĩnh là một trợ thủ đáng tin cậy.
Mà nếu như Mẫn Tĩnh Siêu muốn tiến hành cải cách mạnh mẽ mô hình vận hành game của tập đoàn Long Vũ, sự cản trở lớn nhất sẽ đến từ sếp tổng kiêm chủ tịch của công ty này, tổng giám đốc Đinh!
Thế nhưng Mẫn Tĩnh Siêu không hề cảm thấy hoảng sợ, hắn cũng đã có sự chuẩn bị trước khi tới đây.
Đối phó với tổng giám đốc Đinh không khó, chỉ cần lấy tấm là chắn là Bùi Khiêm ra là được.
Bây giờ mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Mẫn Tĩnh Siêu chỉ cần đợi Kim Vĩnh tới là có thể triển khai kế hoạch cải cách một cách cụ thể.
…
Buổi chiều, tập đoàn Long Vũ, khu văn phòng mới sau khi bộ phận hợp tác Đằng Đạt kết nối thành công với đội ngũ vận hành của tập đoàn Long Vũ.
Sau một buổi sáng bận rộn, việc bàn giao công việc của Kinh Vĩnh đã được hoàn thành với tốc độ cực nhanh.
Đồng thời, không gian văn phòng làm việc chuyên dụng cho nhóm của Mẫn Tĩnh Siêu cũng đã được dọn dẹp và sắp xếp.
Trong không gian văn phòng rộng lớn này không chỉ có chỗ ngồi của hai người là Mẫn Tĩnh Siêu và Kim Vĩnh, mà còn có chỗ ngồi làm việc dành cho một số giám đốc điều hành dự án game chính của tập đoàn Long Vũ.
Ban đầu, những giám đốc điều hành dự án game đều phân tán rải rác ở các nơi khác nhau, hiện tại đều đã tập trung về một chỗ rồi.
Đây là điều được Mẫn Tĩnh Siêu đặc biệt yêu cầu và sửa đổi dựa trên trên mô hình Đằng Đạt.
Bởi vì Mẫn Tĩnh Siêu cảm thấy rằng với tư cách là người phụ trách của các bộ phận, trường hợp giao tiếp khó khăn không thuận tiện rất dễ xảy ra giữa các phòng ban với nhau.
Hơn nữa kiểu sắp xếp tập trung này cũng giúp hắn dễ đuổi từng người đi một sau khi tan ca!
Trước đó, khi Kim Vĩnh còn là người phụ trách bộ phận vận hành của dự án “Vết Đạn 2”, hắn đã từng qua lại với Mẫn Tĩnh Siêu, cũng chịu ảnh hưởng sâu sắc quan niệm vận hành của Đằng Đạt, bởi vậy có thể kết nối trực tiếp mà không cần phải bồi dưỡng lại nhiều.
“Đây là những dự án chính mà bọn ta hiện đang vận hành, ngươi xem thử xem nên sửa đổi như thế nào?” Kim Vĩnh giới thiệu đơn giản trạng thái của một số dự án game.
Mẫn Tĩnh Siêu nhìn thoáng qua trạng thái của những tựa game này, tạm thời không nói gì.