Câu nói của lão Đặng khiến Vệ Cảnh Huy bối rối: “Đều xuất phát từ tận đáy lòng ngươi? Tất cả nội dung của bài viết này đều là do ngươi viết?”
Lão Đặng khó hiểu, gật đầu: “Đúng vậy, đều là do ta viết, có vấn đề gì sao?”
“Đây không phải là những nội dung mà thường ngày cậu Ngô Tân dạy chúng ta sao? Học xong rồi mang ra thực hành là được, đâu cần phải nhờ cậu Ngô Tân chỉ dẫn!”
“Mỗi một từ trong đây đều xuất phát từ tận đáy lòng, tuy rằng trước đó ta từng có những bài viết hot trên một trăm nghìn lượt truy cập, thế nhưng chưa từng có bài viết nào mà ta có thể viết một cách sảng khoái như bài viết này!”
Cảm xúc của Vệ Cảnh Huy rất phức tạp.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ban đầu hắn dẫn theo nhân viên của Bác Quần Media tới tập đoàn Đằng Đạt để nằm vùng, dự định chơi cùng Ngô Tân mấy ngày để thu thập một số chứng cứ rồi sau đó rời đi.
Khi đạt được mục tiêu, mô hình vận hành của công ty vẫn sẽ giống với trước đây, nên tăng ca thì tăng ca, nên ké fame thì cũng phải ké với tốc độ nhanh nhất!
Dù sao thì Ngô Tân cũng không thể ở lại công ty lâu, cho dù hắn có thổi phồng tinh thần Đằng Đạt như thế nào thì có thể tạo ra bao nhiêu ảnh hưởng đây?
Những lời nói chân thành xuất phát từ tận đáy lòng của lão Đặng khiến hắn nhận ra rằng mọi chuyện không hề đơn giản như những gì mà hắn tưởng tượng.
Ngay cả lão Đặng – một biên tập viên lâu năm có những bài viết trên một trăm nghìn lượt xem, cũng hoàn toàn bị thuyết phục bởi những lý luận của Ngô Tân ư?
Trong khoảng thời gian này, Vệ Cảnh Huy bận rộn lén lút báo cao với Nhiếp Vân Thịnh, hắn không quá quan tâm đến trạng thái làm việc của các nhân viên, cũng không đọc kỹ nội dung bài viết do các personal media đăng tải.
Hắn không biết liệu rằng các nhân viên khác có cùng “những lời chân thành xuất phát từ tận đáy lòng” như lão Đặng hay không, bèn giả vờ thản nhiên hỏi: “Mọi người nghĩ thế nào về sự hợp tác giữa chúng ta và tập đoàn Đằng Đạt?”
Lão Đặng thấy Vệ Cảnh Huy hỏi bèn giơ ngón tay cái lên khen ngợi: “Giám đốc Vệ, đây là quyết định sáng suốt nhất mà ngươi từng đưa ra!”
“Nói thật thì sau khi được làm việc với cậu Ngô Tân, bọn ta mới nhận ra rằng hóa ra đây mới là nhân tài xuất sắc thật sự, đây mới là phong cách làm việc và giá trị quan đúng đắn!”
“Tuy rằng trước đó ta cũng đã từng viết những bài viết có lượng truy cập cao, thế nhưng điều đó khiến ta luôn cảm thấy hoang mang bởi vì ta liên tục phải chạy theo những chủ đề nóng hổi và tìm mọi cách để tạo sức nóng và dư luận, song trên thực tế những gì ta viết thực ra không đúng với những gì mà ta suy nghĩ, ta chỉ làm việc qua loa cẩu thả mà thôi!”
“Mặc dù cũng là hoàn thành công việc, thế nhưng ta lại không hề cảm thấy vui vẻ. Ta cảm thấy mình như một cỗ máy chạy theo độ hot để tạo ra độ hot chứ không phải là một con người biết suy nghĩ!”
“Ta nghĩ rằng có lẽ giám đốc Vệ cũng đã nhìn ra được điều này, cho nên mới hợp tác với Đằng Đạt để tiến hành một cuộc cải cách tư tưởng quy mô lớn trong công ty, đúng không?”
“Bọn ta hoàn toàn ủng hộ quyết định của ngươi, giám đốc Vệ!”
“Sau khi đến đây, cậu Ngô Tân đã thực hiện những thay đổi mạnh mẽ với tất cả nội dung của bọn ta. Tuy rằng điều này đã khiến lượng truy cập của các tài khoản mà công ty nắm giữ giảm sút, thế nhưng đó chỉ là tạm thời thôi!”
“Bọn ta đang không ngừng trau chuốt nội dung của mình, bọn ta cũng tin chắc rằng nội dung do Bác Quần Media đăng tải sau khi thay đổi sẽ nhận được sự công nhận của tất cả cư dân mạng. Trong tương lai không xa, Bác Quần Media chắc chắn sẽ tái sinh từ đống tro tàn!”
Khi nói những lời này, trên gương mặt lão Đặng nở một nụ cười theo chủ nghĩa lý tưởng, mà nó cũng là nụ cười mà trước đây Vệ Cảnh Huy chưa bao giờ nhìn thấy.
Đây là niềm hạnh phúc từ tận trái tim!
Những lời nói này khiến Vệ Cảnh Huy bối rối, hắn ngồi trên ghế giám đốc ngơ ngác nhìn lão Đặng rồi chìm trong suy nghĩ.
…
Bài biết của Bác Quần Media đăng tải không lâu đã nhận được rất nhiều sự quan tâm.
Tất nhiên Trịnh Hào cũng ngay lập tức nhìn thấy nó.
Hắn đã chuẩn bị sẵn tài liệu liên quan đến Bác Quần Media, chỉ đợi bài viết này được đăng tải sẽ lập tức tung ra như một viên đạn, nhắm thẳng vào điểm yếu của Đằng Đạt!
“Chậc… Bác Quần Media ra tay ác thật đấy, chẳng phải chỉ cần phối hợp diễn thôi à, sao mà ta có cảm giác bọn họ đang thật sự mắng mỏ như có huyết hải thâm thù với ta vậy?”
“Thôi bỏ đi, làm như vậy càng chân thực hơn, ít bị người ta nghi ngờ!”
Trịnh Hào không ngờ rằng bài viết của Bác Quần Media lại sắc sảo như vậy, thực sự khiến cuộc chiến dư luận xoay chuyển tình thế.
Đặc biệt là khi bác bỏ hai câu hỏi của Trịnh Hào, lời nói có lý có tình tới mức khiến Trịnh Hào khó chịu, suýt chút nữa nghi ngờ rốt cuộc bọn họ ở phe nào.
Tuy nhiên, Trịnh Hào không quá quan tâm đến những điều này, dù sao Bác Quần Media nói gì cũng không quan trọng, với tư cách là một công ty hợp tác với Đằng Đạt, việc so sánh giữa trạng thái trước đây và trạng thái hiện tại mới quan trọng.
Chỉ cần Bác Quần Media có thể duy trì trạng thái nửa sống nửa chết như hiện tại thì nó đã đủ làm một viên đạn nhắm thẳng vào Đằng Đạt.
Nhân lúc bài viết này đang hot, Trịnh Hào lập tức hành động.
“Bác Quần Media có vẻ như chính là một ví dụ tiêu chuẩn, một ví dụ điển hình cho việc bị bán còn giúp người ta đếm tiền!”
“Bài viết này rất hay, bề ngoài đều có vẻ đúng đắc và bác bỏ quan điểm của ta, thế nhưng trên thực tế, tình hình hiện tại của Bác Quần Media sẽ chỉ chứng minh cho quan điểm của ta!”
“Bác Quần Media là một trong những công ty hợp tác với Đằng Đạt, Đằng Đạt cũng cử một chuyên viên tới Bác Quần Media để tiến hành chấn chỉnh toàn diện hoạt động kinh doanh và quản lý của Bác Quần Media.”