Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3120 - Chương 3120. Hắn Vội Rồi Hắn Vội Rồi

Chương 3120. Hắn vội rồi hắn vội rồi
Chương 3120. Hắn vội rồi hắn vội rồi

Nhiếp Vân Thịnh còn muốn nói thêm gì đó thế nhưng đầu bên kia đã cúp máy.

Hắn tức giận đến mức ném điện thoại lên bàn: “Đúng là có lý nào lại vậy!”

Trịnh Hào vừa lướt weibo vừa buồn bực chờ đợi cuộc điện thoại của Nhiếp Vân Thịnh.

Không lâu sau, Nhiếp Vân Thịnh gọi tới.

“Người anh em, ngươi nghe anh đây khuyên một câu, hay là chúng ta quên chuyện lần này đi.”

“Bên phía Bác Quần Media hiện tại hạ quyết tâm rồi, bọn họ muốn đứng về phía tập đoàn Đằng Đạt, không còn hy vọng gì nữa.”

“Tính đến nay, những công ty hợp tác với bộ phận hợp tác Đằng Đạt đều thành công, dù là công ty game hay công ty thuộc lĩnh vực khác thì cũng đều có sự cải thiện một cách đáng kể.”

“Lợi dụng điều này để công kích tập đoàn Đằng Đạt e rằng không ổn đâu.”

“Nếu tiếp tục làm thế này, tổng giám đốc Bùi chưa biết chừng còn có phương án phòng bị nào đó đang chờ chúng ta.”

“Nói thật thì người anh em, góc độ mà ngươi tìm được lần này rất tốt, cũng coi như là một lần thử nghiệm có hy vọng, chẳng qua là…”

Nhiếp Vân Thịnh còn chưa nói xong, Trịnh Hào đã tức giận ngắt lời hắn.

“Không được, ta không chấp nhận.”

“Hắn chẳng qua chỉ là một sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học, dựa vào cái gì mà lần nào hắn cũng giành chiến thắng? Ngay cả trên khía cạnh quản lý công ty mà hắn cũng giỏi hơn ta tư? Không thể nào!”

“Trong tay ta vẫn còn một con át chủ bài chưa đánh, chỉ cần có thể đánh tốt, tình thế vẫn có thể xoay chuyển được.”

Nhiếp Vân Thịnh nhận ra Trịnh Hào đang bị cơn tức giận lấn át mất lý trí.

Tuy rằng có nhiều sự xích mích trong lĩnh vực kinh doanh, thế nhưng Nhiếp Vân Thịnh và Trịnh Hào cũng như những người khác không thể không thừa nhận rằng, tổng giám đốc Bùi của tập đoàn Đằng Đạt là đối thủ đáng sợ, cũng là doanh nhân thành công nhất.

Thế nhưng chuỗi thất bại khó tin này đã đánh thức con ác quỷ trong lòng Trịnh Hào.

Trịnh Hào luôn đánh giá mình rất cao, sau khi tốt nghiệp đại học và sau ba lần khởi nghiệp, cuối cùng hắn đã đạt được một thành quả khiến bản thân mình hài lòng là Trạch Cư Takeaway.

Thế nhưng ngay khi hắn sắp thống trị ngành takeaway thì tập đoàn Đằng Đạt đột nhiên xuất hiện và đánh bại hắn!

Mấu chốt là hết lần này đến lần khác hắn đều thua trong tay một thiếu niên còn chưa tốt nghiệp đại học, ai có thể nhẫn nhịn được đây?

Nhiếp Vân Thịnh biết trong tay Trịnh Hào còn một con át chủ bài cuối cùng nhắm thẳng vào tổng giám đốc Bùi!

Theo điều tra của Trịnh Hào, thành tích học tập bình thường của tổng giám đốc Bùi khi ở trường có thể nói là không có gì nổi bật. Hắn không bao giờ xuất hiện trước công chúng, cũng không bao giờ tham gia bất kỳ một hoạt động nào, ngay cả những bài phát biểu của hắn đều là do cấp dưới thực hiện.

Không những vậy, điểm số các môn học của tổng giám đốc Bùi cũng đều rất bình thường, trong đó còn có rất nhiều điểm chỉ trên mức qua môn, hầu hết là 60 điểm!

Điều này không phù hợp với những gì mà Trịnh Hào thấy.

Bởi vì những nhà khởi nghiệp trẻ như Trịnh Hào về cơ bản đều là những nhân vật có tầm ảnh hưởng trong trường đại học, có người là chủ tịch hội sinh viên, có người kiếm được khoản tiền lớn đầu tiên thông qua mô hình kinh doanh trưởng thành trong quá trình học đại học.

Tóm lại, những người trẻ tuổi trong lớp tuổi này thường phải có trình độ rất cao mới có thể chủ động tư duy và thành công trong sự nghiệp.

Thành công đè bẹp tất cả đồng bạn cùng chăng lứa mà lại không muốn khoe khoang? Làm gì có ai có thể làm được!

Thế nhưng tổng giám đốc Bùi lại khiêm tốn quá mức, điều này hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường.

Bởi vậy, Trịnh Hào mới mạnh danh suy đoán rằng tổng giám đốc Bùi chắc chắn là một người trong ngoài bất nhất, hắn cố tình sử dụng sự khiêm nhường này để tạo một thiết lập nhân vật cho bản thân, thế nhưng trên thực tế hắn không có nhiều tài năng tới vậy.

Tổng giám đốc Bùi có lẽ là một người hiểu rõ lòng người và có kỹ năng quản lý tốt, tập hợp được rất nhiều nhân tài xuất sắc dưới lá cờ của mình.

Thế nhưng tổng giám đốc Bùi không thể nào là một người hoàn hảo hoàn toàn, biết mọi thứ và có thể làm mọi việc như lời đồn. Rất nhiều thành tựu của hắn thực ra là kết quả của việc hắn sử dụng nhân viên để tạo dụng cho mình một thiết lập nhân vật mười phân vẹn mười.

Ban đầu Trịnh Hào muốn sử dụng con át chủ bài cuối cùng này như một đòn chí mạng.

Nếu như kết quả mọi chuyện lần này ở Bác Quần Media không bị đảo ngược, vậy thì toàn bộ mô hình quản lý của tập đoàn Đằng Đạt sẽ bị hạ bệ, Trịnh Hào cũng sẽ thừa thắng xông lên, đánh con át chủ bài cuối cùng này ra khiến tổng giám đốc Bùi cũng bị cuốn vào chuyện này.

Nếu hai bước này đều có thể thành công, đó sẽ là một đón giáng mạnh mẽ chưa từng có vào danh tiếng của Đằng Đạt.

Thế nhưng đáng tiếc, sự việc của Bác Quần Media lại bị lật ngược tình thế, con át chủ bài nhắm vào tổng giám đốc Bùi này sẽ có vẻ rất cố tình.

Trịnh Hào – người đang bị cơn tức giận lấn át lý trí, không quan tâm được nhiều như vậy. Hiện tại, hắn muốn làm mọi cách để kéo tổng giám đốc Bùi cao cao tại thượng xuống khỏi thần đàn, muốn làm mọi cách để bôi nhọ tổng giám đốc Bùi.

Hắn đã thua cuộc trong mô hình kinh doanh, cũng thua cuộc trong cuộc chiến dư luận, tiếp theo chỉ có thể đấu tay không thôi.

Người ta có câu, nói hay không bằng làm!

Trong khuôn khổ quy tắc, nếu thua cuộc mà không quan tâm thì hắn hoàn toàn có thể tìm cách giành lại được ưu thế thông qua các biện pháp ngoài khuôn khổ quy tắc, ít nhất là khiến đối thủ không quá thoải mái khi chiến thắng.

Nhiếp Vân Thịnh hiểu rõ suy nghĩ của Trịnh Hào, muốn khuyên giải Trịnh Hào, thế nhưng hắn cũng biết với tính cách của Trịnh Hào, mình có nói gì cũng vô dụng.

Dù sao quan hệ giữa hai bên cũng là quan hệ hợp tác, không phải là quan hệ cấp trên cấp dưới, thậm chí cũng không phải là quan hệ anh em.

Hết chương 3120.
Bình Luận (0)
Comment