Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3132 - Chương 3132. Sai Phương Hướng Rồi, Càng Cố Gắng Thất Bại Càng Lớn

Chương 3132. Sai phương hướng rồi, càng cố gắng thất bại càng lớn
Chương 3132. Sai phương hướng rồi, càng cố gắng thất bại càng lớn

Trịnh Hào thật sự là sinh viên tốt nghiệp xuất sắc, cũng là một người kinh doanh xuất sắc, thế nhưng thông minh tài trí của hắn dùng ở đâu?

Dùng ở việc liều mạng khai thác nhân viên, liều mạng mở rộng nền tảng, dốc hết sức đạt được địa vị lũng đoạn, hút máu từ chỗ các anh giao hàng đến khách hàng đến hộ kinh doanh, không ngừng tạo Trạch Cư Takeaway thành nhân vật tầm cỡ!

Có thể người tốt nghiệp ưu tú thật sự có tài năng vượt trội thế nhưng tiền tài cá nhân của bọn họ tăng lên, sức ảnh hưởng của bọn họ cũng tăng lên, mấy người này không có ý thức được trách nhiệm xã hội bản thân đang gánh vác, mà cứ nghĩ sai rằng, tài sản xã hội cho bọn họ là do bọn họ tự tạo ra.

Thế là bọn họ bắt đầu dao động, bắt đầu theo đuổi giá trị tăng vô hạn của tiền tài, bọn họ tự nghĩ rằng mình hơn người khác, hoàn toàn đi đến khía cạnh đối lập với người bình thường, quen rằng mình có năng lực trí tuệ, tiền tài tài nguyên, là một người đỉnh của chóp.

Mà điều này khiến người bình thường tức giận và không thể chấp nhận được!

Có thể những doanh nhân này thật sự là người có năng lực cá nhân xuất sắc, thế nhưng bọn họ có thể thành công là nhờ vào thành tựu của thời đại và môi trường, bọn họ có được tiền tài nhờ việc nghĩ cách lấy từ tất cả mọi người.

Ví dụ như Trạch Cư Takeaway, thành công của hắn vốn đến từ hệ thống phục vụ cấp thấp của các anh shipper, đến từ tài nguyên ăn uống của những gian hàng, đến từ lập trình viên liên tục tăng ca 996 để viết lập trình nền tảng, đến từ niềm vui và số liệu của mỗi khách hàng…

Mà thành quả to lớn trong đây vốn không phải thuộc về Trạch Cư Takeaway, cũng không thuộc về Trịnh Hào, thế nhưng cái gọi là tạo ra mạng lưới lại khiến Trịnh Hào có được tất cả thành quả này, dùng trò chơi tư bản này khiến cả nền tảng ngày càng lớn.

Công bằng không? Hợp lý không?

Mà tổng giám đốc Bùi vô cùng mạnh mẽ về vấn đề của Trịnh Hào vì Takeaway Netfish không cùng đường với Trạch Cư Takeaway.

Trên thực tế, Takeaway Netfish kết nối lợi ích nhiều bên như nền tảng, khách hàng, shipper và người bán hàng với nhau, lợi ích nhận được trả lại hết, quyết chỉ nhận phần nền tảng nên nhận thôi.

Nên lời này của tổng giám đốc Bùi giống đang trào phúng khắc cốt ghi tâm hơn.

Tổng giám đốc Bùi không nhận thông minh tài trí của mình không bằng Trịnh Hào, chỉ nói mình coi nhẹ mánh lới này thôi.

Tuy thông minh có thể khiến bản thân khiến bản thân có được nhiều tiền tài, thế nhưng lại là sự phá hoại to lớn đối với ngành nghề, xã hội.

Kiểu thông minh này không cần thiết!

Nên câu này của tổng giám đốc Bùi giống như một người có học đã thấm nhuần thơ ca lắc đầu ngao ngán trước một tên tự cho mình là thông minh đang hố người giàu.

Có thể người kinh doanh dùng mánh khóe lừa người có thể có được nhiều lợi ích, thế nhưng trong mắt người có kiến thức thật sự, kiểu này chính là kiểu vừa ngu ngốc vừa phá hoại hết thuốc chữa.

Nhiếp Vân Thịnh thở phào, xem như hắn nhìn ra được, người càng đối đầu quyết liệt với tổng giám đốc Bùi, cuối cùng càng thua thảm hơn mà thôi.

Có thể nói lần này Trịnh Hào mất sạch cả trong lẫn ngoài!

Thậm chí Nhiếp Vân Thịnh thấy hơi may mắn, may vì người ban đầu tranh luận với mình là Lữ Minh Lượng chứ không phải tổng giám đốc Bùi.

Tuy Lữ Minh Lượng cũng là người phụ trách bộ phận, thế nhưng rõ ràng vẫn là một người lỗ mãng, sắc sảo có thừa, thế nhưng không đủ nham hiểm.

Mà tổng giám đốc Bùi lại là kiểu khủng bố khó hiểu. Ngươi mãi mãi không biết được át chủ bài của hắn là gì, cũng không biết đòn phản công của hắn sẽ kết thúc lúc nào.

Khi ngươi bị núi đè, tưởng tất cả đã kết thúc rồi, tổng giám đốc Bùi vẫn sẽ ném thêm vài viên đá to xuống chôn ngươi bên dưới, mãi mãi chẳng thể trở mình!

Nhiếp Vân Thịnh dựa vào ghế ngồi, im lặng hồi lâu.

Suy nghĩ một lúc lâu, Nhiếp Vân Thịnh gọi điện kêu phó tổng giám đốc sang.

“Gọi điện cho giám đốc Trịnh của Trạch Cư Takeaway, bảo hắn bình tĩnh trước đã, đừng khiêu khích tổng giám đốc Bùi. Trong điều kiện thế này, nói không chừng tổng giám đốc Bùi vẫn có át chủ bài gì chưa tung ra, đến lúc đó tổn thất của chúng ta sẽ lớn hơn!”

“Với lại, trước đó bảo ngươi kiểm tra dự án mới gần đây của tập đoàn Đằng Đạt, đã tra được chưa?”

Phó tổng giám đốc gật đầu nói: “Tổng giám đốc Nhiếp, đã tra được rồi!”

“Có thể tháng sau tập đoàn Đằng Đạt cho ra mắt máy chủ game và điện thoại mới, với lại dự án của sở thú và Palpitation Hotel cũng sắp hoàn thành.”

Nhiếp Vân Thịnh dựa vào ghế, cảm thán: “không ngờ, trong tình cảnh này, tổng giám đốc Bùi vẫn liên tục ra dự án mới, xem ra hoàn toàn không để mắt đến tấn công của liên minh chống lại Đằng Đạt.”

“Nên nói tổng giám đốc Bùi quá tự tin nhỉ? Hay là quá khinh địch?”

“Đã vậy, thế thì đợi thêm. Có thể cuộc chiến dư luận thất bại hoàn toàn, không có chỗ để quay đầu.”

“Chúng ta cứ chờ thêm một chút, nếu dự án mới của tập đoàn Đằng Đạt thất bại, tổng giám đốc Bùi gặp khó, có lẽ chúng ta sẽ tìm được cơ hội mới.”

Phó tổng giám đốc gật đầu: “Tổng giám đốc Nhiếp sáng suốt!”

“Thế có cần mở họp không, an ủi mọi người một chút?”

Nhiếp Vân Thịnh gật đầu: “Cần.”

Thất bại mãi, chắc chắn trong nội bộ liên minh chống lại Đằng Đạt sẽ xảy ra rối loạn.

May thay, chuyện của Bác Quần Media, công ty thành viên khác đều không biết, nếu không nếu mấy công ty này biết Bác Quần Media đổi phe, đã vậy còn sống rất tốt, thế thì ảnh hưởng rất lớn đến sĩ khí.

Thế nhưng dù vậy, Nhiếp Vân Thịnh vẫn tiếp tục nghĩ cách chống đỡ mấy công ty của liên minh chống lại Đằng Đạt này.

Đối với chuyện này, Nhiếp Vân Thịnh đã chuẩn bị tất cả rồi.

Một là bảo mọi người im lặng chờ đợi, nhất là phải quan sát dự án máy chủ game của Đằng Đạt trong tháng sau.

Rõ ràng dự án máy chủ game này chứa nhiều tâm huyết của tổng giám đốc Bùi, đây cũng là một bước mấu chốt của tập đoàn Đằng Đạt ở lĩnh vực game giai đoạn này.

Hết chương 3132.
Bình Luận (0)
Comment