Hơn nữa, mức độ nổi tiếng của Takeaway Netfish dù đã dần dần tăng lên, nhưng người đến gọi đồ ăn ở xung quanh ngày càng nhiều, muốn mở rộng khu vực lớn hơn nữa thì chi phí nhân lực cần thiết cũng phải tăng lên gấp bội.
Vì thế, cho đến nay Takeaway Netfish vẫn thua lỗ liên tục, điểm này được duy trì khá tốt.
Có kinh nghiệm về sự thành công này, tất nhiên Bùi Khiêm sẽ đặt nhiều kỳ vọng vào Nghịch Phong Logistics.
Hôm nay đưa Lữ Minh Lượng đến đây, chính là để hắn làm quen với nghiệp vụ, tiếp nhận công việc này càng sớm càng tốt.
Mỗi bưu cục trong 100 bưu cục Nghịch Phong giai đoạn đầu đều có ít nhất ba nhân viên, một bưu cục trưởng (phụ trách các công việc như làm việc đúng giờ trong cửa hàng, tiếp nhận chuyển phát nhanh của công ty khác, xuất – nhập kho, đợi khách hàng tới lấy, quảng bá thương hiệu sản phẩm...), hai nhân viên chuyển phát nhanh. Chỉ tính riêng chi phí tiền lương của nhân viên cũng lên tới hơn chục nghìn.
Bởi vì chuyển phát nhanh có thể được trích phần trăm nhất định từ các công ty chuyển phát nhanh khác. Lợi nhuận này cơ bản có thể chống đỡ được tiền thuê nhà của bưu cục Nghịch Phong, vì vậy ít nhất 100 bưu cục Nghịch Phong này có thể khiến tổng giám đốc Bùi mỗi tháng thua lỗ hơn 1 triệu.
Về phần địa chỉ của những bưu cục Nghịch Phong này...
Chủ yếu ở khu tập trung dân cư và kinh tế phồn thịnh của thành phố Kinh Châu.
Suy cho cùng thì theo Bùi Khiêm thấy, đây hoàn toàn là một tiện ích công cộng. Để phục vụ nhiều người hơn thì tất nhiên phải mở cửa ở nơi có nhiều người.
Đương nhiên bản thân Bùi Khiêm cũng có tin tức riêng. Ở tiểu khu nơi bố mẹ hắn ở, gần Đại học Hắn Đông, đều đã mở bưu cục Nghịch Phong.
Như vậy sẽ đảm bảo dù Bùi Khiêm ở đâu, cũng đều có nhân viên chuyển phát nhanh giao hàng tới tận cửa, không cần bản thân phải chạy đi lấy.
Đối với Thần Hoa Hào Cảnh và quán cà phê internet Netfish, về cơ bản các công ty chuyển phát nhanh đều sẽ giao đến quầy lễ tân, vì vậy không cần thiết phải mở bưu cục Nghịch Phong.
Đến bưu cục Nghịch Phong của sơn trang Minh Vân, trước hết Bùi Khiêm nhìn vào bộ mặt của cửa hàng.
Bưu cục này mở ở phía sau quán cà phê internet Netfish, thuê một cửa hàng bình thường với vị trí rất được.
Gần đó chính là các quán bar và casino vừa mới trang trí xong, sắp bắt đầu kinh doanh. Mặc dù địa điểm này ban đầu rất vắng vẻ, nhưng ba cửa hàng này vừa mới khai trương thì việc như vậy không thể giải thích được!
Về việc tại sao lại lựa chọn vị trí như vậy, chủ yếu là do bưu cục Nghịch Phong không phải là cửa hàng. Nghiêm khắc mà nói, nó chỉ là một nhà kho, cho nên vị trí có đẹp đến đâu đi nữa cũng không thể kiếm được tiền, mà ngược lại còn có thể phải tốn rất nhiều tiền để thuê.
Cảm giác đầu tiên khi Lữ Minh Lượng và Bùi Khiêm đến bên ngoài bưu cục Nghịch Phong, đó là vẫn còn rất sốc.
Xem ra địa điểm này khá cao!
Vốn dĩ Lữ Minh Lượng nghe nói bản thân phụ trách logistic, theo bản năng bèn nghĩ ngay đến phương diện chuyển phát nhanh kia.
Hắn đã thấy một số chi nhánh của X-Express đều không chú trọng tất cả các phương diện, thậm chí ngay cả bảng hiệu cũng rất qua loa, còn có một số bảng hiệu không treo lên hẳn hoi.
Về phần bên trong chi nhánh, nói trắng ra thì đó là một cái kho, chồng chất đủ các thứ đồ linh tinh lủng củng, không ai quét dọn, bụi bặm khắp nơi.
Nhân viên chuyển phát nhanh mặc quần áo lao động nhếch nhác, bẩn thỉu, vừa đá vừa ném những hộp hàng chuyển phát nhanh rối tinh rối mù, chuyển lên trên xe điện ba bánh, sau đó chở đến các khu lân cận...
Nhưng đó đều là dáng vẻ của các chi nhánh chuyển phát nhanh khác.
Ở trong bưu cục Nghịch Phong, hoàn toàn không giống như vậy.
Cửa hàng thuê tương đối đẹp đẽ, biển hiệu bên ngoài cũng được đặt làm, thậm chí còn làm một chữ tiếng Anh: upwindstation. Khí thế bức bách này thậm chí còn lấn át quán bar bên cạnh.
Tất nhiên, quán bar bên cạnh trang hoàng lộng lẫy hơn, hoặc là nói hoa hòe hoa sói hơn một chút. Còn bưu cục Nghịch Phong trang trí tương đối giản dị, có khuynh hướng cảm xúc, không bắt mắt như thế, nhưng xét từ mặt đẳng cấp thì hoàn toàn không thua kém.
Ở cửa bưu cục có hai chàng trai mặc đồng phục chuyển phát nhanh và bưu cục trưởng của bưu cục này đã đợi sẵn ở bên ngoài để tiếp đón.
Bên cạnh là hai chiếc xe ba bánh điện dùng để chuyển hàng, giá không đến 3000, cũng coi như chi phí đầu tư ban đầu. Những chiếc xe ba bánh này đều được đặt làm, bên trên còn có logo của bưu cục Nghịch Phong.
Xuyên qua ô cửa kính có thể thấy tình hình bên trong bưu cục Nghịch Phong. Chỗ vừa bước vào tới cửa chính là một quầy hàng lớn, để một dàn máy tính đẹp đẽ. Bình thường bưu cục trưởng làm việc ở phía sau quầy hàng.
Trên quầy hàng có một số văn phòng phẩm đơn giản, còn có một máy quét mã vạch đặc biệt, chỉ quét mã vận đơn ở trên bưu kiện chuyển phát nhanh là có thể nhanh chóng hoàn tất thao tác nhập kho, xuất kho.
Còn vị trí ở bên trong là từng dãy giá để hàng, được đánh dấu và phân khu.
Dựa vào kích thước khác nhau của bưu kiện chuyển phát nhanh, sau khi nhập kho sẽ tự động phân chia đến các khu vực không giống nhau để tiện cho việc tìm kiếm. Một số bưu kiện quá cồng kềnh sẽ có vị trí lưu trữ đặc biệt.
Sau khi xem xong, Lữ Minh Lượng chỉ có một cảm giác.
Đỉnh của chóp, mang phong cách rất tây!
Khác biệt rõ ràng với các công ty chuyển phát nhanh khác.
Bưu cục trưởng báo cáo đơn giản với Bùi Khiêm và Lữ Minh Lượng về tình hình chuẩn bị trong giai đoạn đầu, cùng với trạng thái đưa vào hoạt động hiện tại của bưu cục.
Bưu cục vẫn thực hiện chế độ làm việc 8 tiếng như bình thường, bắt đầu từ 8 giờ sáng đến 5 giờ chiều. Nếu gặp phải tình huống đặc biệt thì sẽ có chi phí tăng ca được tính thêm.
Đồng thời, dựa vào số lượng bưu kiện phát đi, lượng đánh giá... của mỗi nhân viên chuyển phát nhanh sẽ có tiền lương hiệu suất được tính thêm.
Công việc hàng ngày của hai nhân viên chuyển phát nhanh là không ngừng giao những bưu kiện chuyển phát nhanh trong bưu cục đến tận cửa. Khi rảnh rỗi, có thể dọn dẹp vệ sinh.