Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 318 - Chương 318. Mục Tiêu Mới Của Phòng Làm Việc Phi Hoàng

Chương 318. Mục tiêu mới của phòng làm việc Phi Hoàng
Chương 318. Mục tiêu mới của phòng làm việc Phi Hoàng

Còn công việc của bưu cục trưởng rườm rà hơn một chút. Ngoài công việc cơ bản là xuất, nhập kho hàng hóa, còn phải hạch toán số lượng bưu kiện chuyển phát nhanh gần đây của bưu cục, phụ trách giao dịch với các nhân viên chuyển phát nhanh của các công ty chuyển phát nhanh khác, thậm chí là phải quảng bá bưu cục Nghịch Phong tốt hơn nữa đến các khu vực xung quanh...

Đương nhiên về cụ thể những công việc này, Bùi Khiêm cũng không đưa ra yêu cầu cứng nhắc nào. Có một số bưu cục trưởng làm không như ý, Bùi Khiêm cũng sẽ không quá để tâm.

Xem ra bưu cục trưởng và hai nhân viên chuyển phát nhanh rất có tinh thần.

Bọn họ đều có kinh nghiệm làm việc tại các công ty chuyển phát nhanh khác, lần này đến đây chủ yếu là vì mức lương mà Nghịch Phong Logistics đưa ra hiển nhiên cao hơn các công ty chuyển phát nhanh khác.

Hơn nữa, môi trường làm việc bên này đối với họ cũng là một điểm cộng.

Nghịch Phong Logistics không cần phải chạy cả một thành phố như công ty chuyển phát nhanh khác, chỉ cần chuyển phát nhanh trong một khu vực nhỏ là được rồi, về tương đối cũng không đến nỗi mệt.

Sau khi xem xong một lượt, hai người Bùi Khiêm và Lữ Minh Lượng quay về quán cà phê internet Netfish, mỗi người gọi một cốc cà phê uống.

“Sau này, những việc của bưu cục Nghịch Phong đều do ngươi phụ trách. Có vấn đề gì thì trực tiếp tìm ta, một số việc nhỏ thì tự mình quyết định là được rồi.”

“Một triệu tiền Quỹ Ước Mơ đó, đưa cho ngươi giữ. Nếu ngươi thấy công việc ở Nghịch Phong Logistics không phù hợp, có thể đi thử sức ở lĩnh vực bản thân yêu thích xem sao.”

“Về phần quỹ kế tiếp, nếu ngươi cảm thấy cần thì trực tiếp nói một tiếng, cần bao nhiêu tiền cứ nói ra.”

Bùi Khiêm vui vẻ bàn giao cửa hàng.

Tất nhiên, suy cho cùng Lữ Minh Lượng cũng là vị tướng tâm phúc của hắn, để tránh cho hắn hiểu lầm về Nghịch Phong Logistics, hắn vẫn nên dặn dò thêm vài lời.

“Do Nghịch Phong Logistics thuộc một phần của kế hoạch dài hạn trong tương lai nên tạm thời đang rơi vào tình trạng thua lỗ.”

“Nhưng vấn đề này ngươi không cần lo lắng, cũng chẳng phải sợ tương lai tổn thất nặng nề, thậm chí ngươi có mất vài tháng hay vài năm cũng không thành vấn đề.”

“Kiếm tiền chỉ là mục tiêu xếp cuối của Nghịch Phong Logistics, điều này ngươi phải nhớ kĩ.”

Nghe xong lời Bùi Khiêm, Lữ Minh Lượng không khỏi sửng sốt.

Kiếm tiền chỉ là mục tiêu xếp cuối? Vậy những mục tiêu phía trước là gì?

Lữ Minh Lượng nghĩ một lát: “Tổng giám đốc Bùi, ý của ngươi là gì, mục tiêu chính là mở rộng cơ sở khách hàng và sử dụng phương thức đốt tiền để đạt được sự mở rộng nhanh chóng trong giai đoạn đầu?”

Bùi Khiêm nhấp một ngụm cà phê: “Đây chỉ là một phương diện, còn có rất nhiều những mục đích khác.”

“Ví dụ: tạo sự thuận tiện cho mọi người.”

Lữ Minh Lượng sững sờ, hắn không nghĩ tới điểm này.

Bùi Khiêm nghiêm túc tiếp tục: “Hầu hết các ngành chuyển phát nhanh hiện nay đều theo đuổi lợi nhuận quá nhiều và khiến cho trải nghiệm thực tế của người tiêu dùng vô cùng tồi tệ. Mục tiêu quan trọng của Nghịch Phong Logistics của chúng ta là cung cấp cho khách hàng dịch vụ chuyển phát nhanh tốt nhất."

“Khác với những dịch vụ chuyển phát nhanh không giao hàng đến tận cửa, chúng ta sẽ làm.”

“Khác với những dịch vụ không hỗ trợ tháo dỡ kiện hàng hoặc vứt rác, chúng ta sẽ giúp.”

“Khác với những dịch vụ chuyển phát nhanh phớt lờ những lời phàn nàn, chúng ta nhận những đơn khiếu nại nhằm không phạt sai nhân viên cũng như không để cho khách hàng thất vọng. Nhất định chúng ta phải tìm ra giải pháp thích hợp, không thể cứ mãi chìm trong đầm lầy.”

“Tóm lại, thứ chúng ta cần không chỉ là số lượng khách hàng và doanh thu, mà còn là danh tiếng. Thậm chí, danh tiếng cũng được yêu cầu phải xếp hàng đầu.”

“Nhiệm vụ ta giao cho ngươi là hãy cố gắng hết sức để xây dựng danh tiếng của Nghịch Phong Logistics. Ta cũng đặc biệt khuyến khích ngươi chi tiền mua danh tiếng.”

“Nhớ kỹ, ngươi là nhân viên của Đằng Đạt, không phải sợ tiêu tiền, hiểu chưa?”

Lữ Minh Lượng gật đầu cái rụp: “Đã hiểu, thưa tổng giám đốc Bùi!”

Nghe xong những lời này của tổng giám đốc Bùi, Lữ Minh Lượng càng cảm thấy lựa chọn của bản thân là chính xác. Kinh doanh bằng cả trái tim để mang đến sự tiện lợi cho mọi người, dù không kiếm ra tiền nhưng rất có ý nghĩa và giá trị!

Trông thấy phản ứng của Lữ Minh Lượng, Bùi Khiêm cũng rất vui.

Quả nhiên đã tìm đúng người!

Bùi Khiêm hài lòng nhất ở Lữ Minh Lượng chính là sự nghe lời. Bùi Khiêm bảo gì hắn làm cái đó, tuyệt đối không bao giờ tự quyết định. Hiện tại, Lữ Minh Lượng đã nhận thức rõ tư tưởng “Đốt tiền lấy danh tiếng” của Bùi Khiêm nên chắc chắn trong tương lai, Nghịch Phong Logistics sẽ không có bất kì khả năng thu lợi nhuận nào.

Nếu đưa Lữ Minh Lượng vào Game Đằng Đạt, không hẳn là lỗ. Nhưng nếu đặt hắn vào Nghịch Phong Logistics, thì sẽ hoàn toàn khác! Chỉ cần Lữ Minh Lượng có thể thực hiện dựa theo hoàn toàn lý tưởng của Bùi Khiêm, không có chuyện không lỗ.

Sau khi an bài ổn thỏa cho Lữ Minh Lượng, Bùi Khiêm đến quán cà phê Internet Netfish chơi game một lúc.

Có thể cảm nhận rằng thời gian gần đây khách hàng của quán cà phê Internet Netfish tại cửa hàng sơn trang Minh Vân đã giảm đi đáng kể do sự ảnh hưởng của cửa hàng mới mở gần đây. Đặc biệt là số lượng người ở khu lên mạng của cà phê Internet ít đến mức đáng kể.

Hắn đang chơi thì Mã Dương tới.

“Anh Khiêm, có chuyện lớn rồi!”

“Gần đây, công ty Kinh Châu lại mở thêm một chuỗi quán cà phê Internet mới, gọi là cà phê Internet Star, cũng muốn chạy trên con đường cao cấp.”

“Hơn nữa, bọn họ còn nhận được vốn đầu tư từ Phú Huy, có chút uy hiếp!”

Bùi Khiêm sửng sốt: “Ta nhớ là hình như gần đây có một quán cà phê Internet mới mở…”

Mã Dương nôn nóng nói: “Đó chính là chi nhánh mới của cà phê Internet Star.”

“Bên cạnh đó, ta cũng đã tìm hiểu một số thông tin, cơ sở vật chất của cà phê Internet Star kém hơn của chúng ta, cấu hình máy tính cũng không thể so sánh với bên chúng ta nhưng giá thành lại rẻ hơn nhiều nên được hoan nghênh hơn!”

Bùi Khiêm im lặng, nhanh chóng suy xét hậu quả của vấn đề này.

Hết chương 318.
Bình Luận (0)
Comment