Hơn nữa, ngay lúc đó cảnh tượng rất hỗn loạn, thế nên Trần Khang Thác đã dễ dàng bị lừa.
Vẻ mặt của những người phụ trách khác vẫn còn đang rất bối rối, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra!
Kiều Lương giải thích: “Anh Bao cũng biết các ngươi nhất định sẽ nhắm vào hắn, cho nên trước đó đã tìm ta với Nguyễn Quang Kiến phối hợp với hắn cùng diễn vở kịch kép này.”
“Chúng ta nhờ Nguyễn đại thần giả vờ làm hình tượng một tên biến thái cuồng giết người, âm thầm lẻn vào, sau đó ta và anh Bao cùng nhau làm ra vẻ như đang bị một tên biến thái cuồng giết người truy đuổi.”
“Về phần điện thoại di động, đương nhiên cũng là do Nguyễn đại thần đã len lén giấu đi, chúng đang ở trong đống đồ đạc tùm lum bên kia kìa.”
Trần Khang Thác có phần dở khóc dở cười, này thật sự đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo mà!
Ban đầu hắn muốn liên thủ với những người phụ trách khác để tạo ra sự hù dọa đáng sợ nhất cho Bao Húc, tất cả các loại cơ quan đều đã được sắp xếp xong xuôi.
Kết quả, không nghĩ tới là Bao Húc thế mà lại dùng kế lấy gậy ông đập lưng ông! Tìm Kiều Lương và Nguyễn Quang Kiến đến cho một người làm nội ứng, một người làm ngoại viện, diễn ra một vở kịch kép, khiến cho tất cả những người phụ trách đều bị dọa cho sợ hết hồn.
Bao Húc khẽ mỉm cười: “Như thế nào, có muốn tiếp tục chơi nữa không?”
Trần Khang Thác vô cùng mất hứng xua xua tay: “Quên đi quên đi, không chơi nữa, không thú vị gì cả.”
Vốn dĩ muốn trở thành thợ săn, kết quả không hiểu sao lại biến thành con mồi, tâm trạng đã hoàn toàn bị phá hư.
Cho dù có tiếp tục để cho Bao Húc ở lại trải nghiệm thì những người phụ trách cũng khó có thể hù dọa được hắn, cũng rất khó khăn để có tác dụng tương ứng, toàn bộ bầu không khí đã bị Bao Húc hoàn toàn bóp méo rồi.
Trần Khang Thác cũng không ngờ rằng Bao Húc sẽ phá vỡ tình thế theo phương thức này.
Mặc dù cảm thấy rất không thoải mái, nhưng cũng chỉ có thể tâm phục khẩu phục.
Kiều Lương nói: “Thật ra thì ta cảm thấy sự việc này đã truyền cảm hứng cho chúng ta, hạng mục Nhà Lữ Hành Tha Hương này rõ ràng còn có thể có nhiều cách chơi hơn, nói thí dụ như hình thức nằm vùng.”
“Khi khách du lịch tham gia hạng mục này với hình thức đoàn đội, mỗi người có thể được sắp xếp cho một thân phận và nhiệm vụ riêng. Trong đó, có một người nằm vùng, hắn cần chịu trách nhiệm đến ngôi nhà ma ám để tiêu hủy bằng chứng, cản trở cả đội hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là đạt được một số mục tiêu đặc biệt.”
“Nếu như người nằm vùng có thể chứng minh được đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ thì sẽ có phần thưởng đặc biệt. Mặt khác, nếu như người nằm vùng bị phát hiện, các thành viên khác trong nhóm của hắn cũng có thể sử dụng một số phương pháp nhất định để chữa lành cho hắn và biến hắn thành một người chơi cùng phe.”
“Ta cảm thấy hình thức này tràn đầy tính giải trí và kích thích, cũng có thể được sử dụng như một phần bổ sung quan trọng cho lối chơi.”
Trần Khang Thác vỗ tay một cái: “Nói rất có lý!”
“Dự tính ban đầu, hạng mục Nhà Lữ Hành Tha Hương này sẽ giống như Nhà Ma Ác Mộng, thông qua cách làm vặn vẹo một số cảnh tượng thường hay gặp để mang lại cảm giác kinh hoàng về mặt tinh thần cho khách du lịch. Nếu như suy nghĩ theo hướng hướng đi này, còn gì kích thích hơn việc một trong các đồng đội cùng nhau đi vào, có người thật ra quỷ quái hoặc là kẻ nằm vùng một phương đâu chứ?”
“Đặc biệt là đối với một số người chơi già dặn kinh nghiệm đã chơi rất nhiều lần mà nói thì có thể bọn họ đã đoán ra quy luật hành động của quỷ quái và có sự chuẩn bị tâm lý đầy đủ, cơ quan hoặc là nhân viên sắm vai quỷ quái đơn thuần sẽ khó mà gây ra nỗi sợ hãi và kích thích tương đối lớn đối với bọn họ
“Dưới tình huống như vậy thì nếu như mỗi một lần sẽ do một người khác nhau trong nhóm sắm vai nằm vùng, điều đó sẽ khiến hạng mục này trở thành một hạng mục có thể lặp lại, tính giải trí cao hơn.”
“Hơn nữa, trong tương lai, rất nhiều cách chơi khác nhau có thể được phát triển dựa trên điều này, trong cùng một khung cảnh, mỗi lần đều sẽ mang đến cho khách du lịch những trải nghiệm hoàn toàn khác nhau.”
Nguyễn Quang Kiến bổ sung: “Ta cũng nảy ra một ý tưởng mới, đó là xác định đích đến của khách du lịch dựa trên kết quả cuối cùng của bọn họ ở hình thức đoàn đội”.
“Ví dụ như một người chơi đã trải qua rất nhiều khó khăn, sử dụng đồng đội của mình làm đệm lưng để phá giải câu đố và tưởng rằng mình đã trốn thoát thành công, nhưng lúc này hắn đã kích hoạt một kết cục đặc biệt và trở thành ma cọp vồ, bị linh hồn lang thang của bạn mình trói buộc ở chỗ này.”
“Chúng ta có thể cung cấp cho người chơi nhiều trải nghiệm kết thúc dựa trên kết quả giải câu đố khác nhau của bọn họ, như vậy sẽ có một số người sẽ thử các tuyến đường khác nhau vì một kết thúc mới và thành lập một nhóm để trải nghiệm nó nhiều lần.”
“Đồng thời, cũng có thể làm tăng đáng kể sự quan tâm của hạng mục.”
Trần Khang Thác không khỏi đập bàn tán dương: “Ý kiến hay, nghe rất có hứa hẹn!”
“Ta sẽ quay về và làm một bản phương án mới.”
Hác Quỳnh hỏi: “Vậy còn hoạt động thử nghiệm nội bộ này của chúng ta thì phải làm sao bây giờ?”
Vốn là dự định Bao Húc sẽ ở chỗ này trải nghiệm 10 ngày nửa tháng, tìm kiếm các loại câu đố, kết quả Bao Húc dùng kế thông minh để phản gián, trực tiếp phá giải âm mưu của mọi người, cái hoạt động thử nghiệm nội bộ này đương nhiên cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Trần Khang Thác nói: “Tiếp theo, hãy chọn một nhóm người chơi thử nghiệm nội bộ từ những người chơi già dặn kinh nghiệm Palpitation Hotel chúng ta nào.”
…
…
Thứ bảy, ngày 27 tháng 7.
Một nhóm người chơi thử nghiệm nội bộ được lựa chọn cẩn thận đã tham gia hạng mục Nhà Lữ Hành Tha Hương trong Palpitation Hotel.