Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 321 - Chương 321. Nhà Bếp Tư Nhân Minh Vân (2)

Chương 321. Nhà bếp tư nhân Minh Vân (2)
Chương 321. Nhà bếp tư nhân Minh Vân (2)

Tuyên dương nhân viên ưu tú + vui vẻ chào tạm biệt.

Bao Húc đang tuyệt vọng xin Visa để chuẩn bị đi công tác nước ngoài và Lữ Minh Lượng đã bắt đầu tiếp thu công việc của Nghịch Phong Logistics.

Buổi liên hoan lần này coi như để hắn luyện tập trước cho tốt vì Game Đằng Đạt sắp bước vào giai đoạn thứ ba sau khi Hoàng Tư Bác và Lữ Minh Lượng làm chủ kế hoạch.

Nhà bếp tư nhân Minh Vân.

Lâm Vãn đứng ở cửa biệt thự tò mò ngó vào trong.

Nàng không ngờ một nhà bếp tư nhân chất lượng lại ẩn mình trong một khu biệt thự quạnh quẽ như vậy!

Bên ngoài không có gì nổi bật, chỉ là một biệt thự bình thường trong khu biệt thự sơn trang Minh Vân, ngoại trừ được trang trí xa hoa hơn các biệt thự khác thì chẳng có gì đặc biệt thu hút sự chú ý. Gọi là nhà bếp tư nhân nhưng đến biển hiệu còn không có, thậm chí còn không có nổi một thực khách nào khác.

Tiếp tục bước vào, trong đại sảnh có một bàn ăn dài và bộ đồ ăn tinh xảo hơn 7 mét đem đến cảm giác tựa một bữa tiệc tinh tế của hoàng gia Châu Âu.

Những phục vụ chạy tới chạy lui mang những món ăn tinh tế lên bàn ăn.

Lần này, tổng cộng 57 người đã đặt chân đến Nhà bếp tư nhân Minh Vân, bao gồm nhữnhg nhân viên trụ cột từ nhiều chi nhánh khác nhau như Game Đằng Đạt, Game Thương Dương, cà phê Internet Netfish, Nghịch Phong Logistics và phòng làm việc Phi Hoàng. Nói cách khác, tất cả những người được tổng giám đốc Bùi mời đến bữa tiệc tối nay đều là nhân tài dự bị với nhiều kỳ vọng.

Và Lâm Vãn hiện tại đã là giám đốc của Game Thương Dương, nghiễm nhiên có trong danh sách.

Căn biệt thự có ba tầng, phòng khách ở tầng một sở hữu không gian trộng nhất, bàn ăn dài đủ chỗ cho hơn 20 người, trần nhà cao 7 mét nên nhìn toàn bộ không gian tuyệt đối sẽ không đem tới cảm giác bức bối.

Cái bàn dài này được làm theo yêu cầu riêng, được dọn ra nhằm những dịp đặc biệt như thế này, mà thông thường chỉ có một số bàn nhỏ được bày trong sảnh lớn. Các phòng khác đã chuyển thành phòng riêng, thích ngồi ở đại sách hay ở trong phòng riêng đều cho tự do lựa chọn.

Bùi Khiêm chỉ hy vọng mọi người có thể ăn nhiều hơn, tiêu tiền nhiều hơn, không có yêu cầu khắt khe về chỗ ngồi.

Tất cả mọi người đều rất thân quen nên không quá khách sao, ngồi xuống ăn luôn.

Do thời gian công tác quá lâu nên nhiều người đã từ lâu không gặp mặt nhau, chẳng hạn như Hoàng Tư Bác và Bao Húc nhân cơ hội này ôn lại chuyện cũ. Hoàng Tư Bác kể với Bao Húc rằng hắn đang lên kế hoạch quay một đoạn video ngắn mới. Còn Bao Húc đau khổ nói với Hoàng Tư Bác là hắn lại phải đi du lịch có lương.

“Mọi người cứ thoải mái ăn, đừng khách sáo. Ai mà ăn không ngon thì có nghĩa là thái độ công tác có vấn đề!”

Bùi Khiêm nói, khi nhìn thấy những món ăn giá cao ngất trời được bưng từ bếp ra, trái tim hắn nở hoa. Nhiều món ăn giá cao ngất ngưởng được chế biến theo công thức của một số đầu bếp ngôi sao như “Đuôi cá sấu hầm canh”, “nửa phần bao ngư đông lạnh”,... một suất tận bốn năm nghìn đồng.

Mỗi người đều có một suất trứng cá muối trắng đen, mỗi suốt cũng phải hai ngàn đồng, 57 người, vậy thì cũng phải hơn một trăm ngàn rồi.

Tất nhiên, việc Bùi Khiêm tổ chức cho nhân viên của mình ăn ở đây là một hành vi tay trái đảo tay phải. Dù nói thế nào, giá nguyên liệu của những món ăn này đã được ấn định tại đây.

Những nguyên liệu cao cấp nhất này đặc biệt được đặt hàng từ khắp nơi cả trong nước lẫn ngoài nước và được vận chuyển bằng dịch vụ giao hàng hỏa tốc. Số tiền này đều do tổng giám đốc Bùi tự bỏ ra.

Ngoài ra, ở đây còn có rất nhiều đầu bếp hạng nhất, nhân viên phục vụ chất lượng cao, phí điện nước hàng ngày của đầu bếp tư nhân cũng là do tổng giám đốc Bùi chi trả.

Vì vậy, mặc dù đang ăn tại nhà hàng của chính mình, hắn vẫn phải tiêu rất nhiều tiền.

So với quán ăn Hồ Thiên Nga, quả thực chỉ có hơn chứ không kém.

Bùi Khiêm ước tính theo cách ăn uống này, đơn giản chỉ dựa vào tiền nguyên liệu, mỗi người ăn ít nhất bốn đến năm ngàn, bữa này trực tiếp tốn hết ba trăm ngàn đồng.

Mặc dù có vẻ tốn không nhiều, nhưng như tục ngữ vẫn thường nói, tích tiểu thành đại, miệng ăn núi lở. Chỉ cần mọi người ăn liên tục, toàn tâm toàn ý mà ăn thì một ngày nào đó có thể khiến tổng giám đốc Bùi nghèo rớt mồng tơi.

Lâm Vãn vốn tưởng đây là một buổi liên hoan bình thường nhưng sau khi nếm thử vài món, nàng mới nhận ra suy nghĩ của bản thân thật sai lầm!

Trước kia, nàng từng tham gia tiệc tối tại quán ăn Hồ Thiên Nga, được coi là bữa tiệc buffet cao cấp nhất ở Kinh Châu, bên cạnh đó còn có một số món rất đắt tiền.

Nhưng cuối cùng, chi phí bình quân chỉ có hơn bốn trăm.

Theo quan điểm của Lâm Vãn, đồ ăn ở đó không thể nói là tệ, nhưng không quá ngon, chỉ có thể coi là bình thường.

Nhưng, các món ăn tại Nhà bếp tư nhân Minh Vân rõ ràng là cao hơn vài bậc so với với quán ăn Hồ Thiên Nga!

Ngay cả Lâm Vãn cũng cảm thấy hiếm khi mình được thưởng thức một bữa ăn ngon đến vậy!

Không những thế, môi trường ăn uống ở đây cũng làm cho Lâm Vãn vô cùng hài lòng.

Bàn ăn, bộ đồ ăn và cách trang trí đều rất tinh tế và hài hòa với những món ăn. Điều này vô hình chung đã tô đậm thêm khung cảnh ăn uống.

Các nhân viên phục vụ đều nho nhã lễ độ, phục vụ cẩn thận tỉ mỉ, đồng thời không tạo cho người khác cảm giác khó chịu.

Nếu thi thoảng hỏi vài câu, nhân viên phục vụ sẽ lưu loát trả lời, hiển nhiên đã được huấn luyện nghiêm khắc.

Nói chung là hoàn hảo hơn so với nhà hàng Hồ Thiên Nga về mọi mặt!

“Ở Kinh Châu có một quán ăn ngon như vậy ư? Sao ta lại không biết nhỉ?” Lâm Vãn hơi hiếu kỳ.

Trợ lý Tân ngồi bên cạnh nhấp một ngụm rượu vang đáp: “Bởi đây là nhà hàng vừa mới khai trương của tổng giám đốc Bùi. Đừng nói là Kinh Châu, chỉ sợ cả thủ đô lẫn Thượng Hải cũng hiếm thấy có loại nhà bếp tư nhân như này.”

Hết chương 321.
Bình Luận (0)
Comment