Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 322 - Chương 322. Thái Độ Của Tổng Giám Đốc Bùi

Chương 322. Thái độ của tổng giám đốc Bùi
Chương 322. Thái độ của tổng giám đốc Bùi

“Tổng giám đốc Bùi vừa mới mở?” Lâm Vãn sững sờ.

Trợ lý Tân gật đầu: "Đúng vậy, những gì chúng ta ăn hôm nay là bữa đầu tiên của bếp tư nhân Minh Vân."

Nàng chỉ vào những món ăn trên bàn, những món ăn này trông không có gì cuốn hút hết, nếu người bình thường nhìn thấy thì hầu như đều không thể đoán ra được giá cả đắt đỏ của chúng.

"Đa phần món ăn ở đây đều phải đặt trước, không có món ăn địa phương nào của Kinh Châu hết, sau khi đặt trước chỉ có thể dùng đường vận chuyển đặc biệt để chuyển đến, muốn ăn được một bữa như này, e rằng phải chuẩn bị trước ít nhất hai ba ngày. "

Lâm Vãn suy nghĩ một chút: "Tổng giám đốc Bùi dự định làm thành tiệc

thương vụ cao cấp?"

Dù sao thì hiện nay Đằng Đạt đang phát triển rất nhanh, việc bàn bạc hợp tác với các ông chủ của một số công ty lớn là điều tất yếu không thể tránh được.

Lâm Vãn nghĩ rằng, có thể cách thức tổ chức tiệc rượu thương mại bình thường đã không còn đáp ứng được yêu cầu của tổng giám đốc Bùi nữa, nên hắn mới mở căn bếp tư nhân này.

Trợ lý Tân lắc đầu: "Ai biết được, dựa vào tình hình hiện tại, tổng giám đốc Bùi dường như không có kế hoạch tổ chức tiệc thường xuyên, nhưng ngược lại là tiệc liên hoan của công ty trong tương lai đều sẽ được chọn ở đây."

Lâm Vãn không khỏi sững sờ.

Nhiệm vụ đầu tiên của bếp tư nhân này, lẽ nào là đáp ứng nhu cầu tiệc liên hoan của nhân viên?

Theo như nàng thấy, đây là nhà hàng cao cấp nhất khắp cả thành phố Kinh Châu này rồi, không chỉ món ăn ngon miệng, mà môi trường và dịch vụ cũng hoàn toàn vượt qua hạng nhất, rất thích hợp để tổ chức tiệc rượu riêng tiếp đãi những vị khách cao quý.

Dùng một nhà hàng như này cho một bữa liên hoan trong nội bộ công ty?

Yêu cầu quá cao đi!

Huống chi mỗi lần tổ chức tiệc liên hoan đều là tổng giám đốc Bùi tự bỏ tiền túi ra, thật sự là rất khó để tưởng tượng được tổng giám đốc Bùi đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết về mặt phúc lợi cho nhân viên đây.

Tuy nhiên, đây không phải là phong cách thường thấy của tổng giám đốc Bùi sao?

Lâm Vãn không khỏi âm thầm xúc động, tổng giám đốc Bùi thật sự là một người không bao giờ quên được lòng dạ lúc ban đầu của mình mà.

Mặc dù hắn đối với nhân viên tốt đến không thể tốt hơn, thậm chí còn đạt được đẳng cấp vượt xa hầu hết các công ty khác, nhưng hắn vẫn chưa hài lòng với hiện tại, không bao giờ dừng lại mà tiếp tục tạo ra những phúc lợi đãi ngộ tốt hơn cho nhân viên!

Trong nháy mắt, Lâm Vãn mong muốn mãnh liệt được sản sẻ lo lắng cho tổng giám đốc Bùi.

Lâm Vãn biết rõ, trở thành một ông chủ rất mệt mỏi.

Tất nhiên, ông chủ khác với ông chủ, có một vài người sinh ra đã ngậm thìa vàng, tuổi còn trẻ đã thừa kế tài sản hàng tỷ đồng, mỗi một lần đưa ra quyết sách đều có đoàn đội chuyên gia góp ý, các mối quan hệ của gia đình càng mang lại cho hắn cơ hội đầu tư với chi phí bằng không….

Ông chủ kiểu này không nói đến chữ mệt nhọc được.

Nhưng tổng giám đốc Bùi không phải là một ông chủ như vậy, hắn là một doanh nhân bình thường bắt đầu tạo dựng sự nghiệp từ con số không!

Mà những doanh nghiệp khởi nghiệp như Đằng Đạt, hiển nhiên chịu nhiều áp lực về doanh thu hơn những công ty lớn đó, tuy nói con thuyền dù nhỏ dễ quay đầu, nhưng cũng đồng nghĩa với việc khả năng chống chọi lại với nguy hiểm yếu kém, một khi mắc sai lầm, có thể sẽ muôn đời muôn kiếp cũng không quay lại được.

Trong trường hợp này, nhiều ông chủ của công ty khởi nghiệp đều thận trọng dè dặt, như thể đang đi trên một lớp băng mỏng, không ngừng nghĩ mọi cách cố gắng cắt giảm chi phí.

Tất nhiên giảm chi phí là đúng, nhưng một số ông chủ lấy chuyện này như một cái cớ, áp bức nhân viên bằng mọi cách có thể, thậm chí bí quá hoá liều lợi dụng các kẽ hở của pháp luật, đây là một sai lầm lớn.

So với những người này, tổng giám đốc Bùi quả thật là một tấm gương sáng!

Lâm Vãn thực sự rất muốn giúp đỡ tổng giám đốc Bùi một phen, giống như lần trước gọi điện cho anh hai Lâm Châu, yêu cầu Thần Hoa Hào Cảnh giảm tiền thuê nhà cho Đằng Đạt vậy.

Nhưng giờ đây, Lâm Vãn tạm thời không thể nghĩ ra cách tốt nhất để giúp tổng giám đốc Bùi.

Dù sao thì, trước mắt Đằng Đạt vẫn là một công ty nhỏ, không có nhiều nghiệp vụ đan xen với tập đoàn Thần Hoa.

Hơn nữa lần trước khi tổng giám đốc Bùi chuyển Lâm Vãn đến Game Thương Dương cũng đã nói rõ rồi, hy vọng rằng nàng có thể làm những chuyện này bằng chính năng lực của mình, mà thay vì mỗi một chuyện đều dựa vào gia đình mình.

Vì vậy, sau khi Lâm Vãn suy nghĩ rất lâu xong, vẫn là tạm thời từ bỏ ý định này đi.

"Vẫn nên đợi đến khi có cơ hội thích hợp trong tương lai, rồi giúp tổng giám đốc Bùi vậy!"

"Hay là... ta sẽ dùng chính năng lực của mình để giúp tổng giám đốc Bùi!"

Lâm Vãn âm thầm hạ quyết tâm.

Tiệc rượu vẫn đang diễn ra, mọi người ăn đến hưng phấn cả lên.

Đám người Mã Nhất Quần, Lữ Minh Lượng, Bao Húc, Lý Nhã Đạt đang thảo luận về cốt truyện của "Quay Đầu Là Bờ".

Bao Húc đợi làm visa xong rồi sẽ rời đi, vừa hay nhân cơ hội này nói cho bọn người Lý Nhã Đạt nghe sự lý giải của mình về game "Quay Đầu Là Bờ".

Cũng may mà chỉ có một tháng nghỉ phép hưởng lương, đợi đến giữa tháng 9 Bao Húc vội vàng trở lại, vẫn có thể tham gia vào công tác điều chỉnh hậu kỳ của game "Quay Đầu Là Bờ".

Lữ Minh Lượng đã hoàn thành công việc bàn giao cuối cùng, dặn dò Lý Nhã Đạt một số công việc cần chú ý trong việc lập kế hoạch.

Chu Hưng An cũng ở đây, là tác giả chính thức của "Quay Đầu Là Bờ", tổng biên tập của trang web Điểm Kết của Truyện Trung, hắn chỉ thỉnh thoảng tham gia thảo luận về cốt truyện, hầu hết thời gian đều là thích thú lắng nghe, lắng nghe Lữ Minh Lượng, Mã Nhất Quần nói về một số thông tin thú vị trong quá trình thiết kế game.

…...

Bùi Khiêm mang theo ly rượu đi dạo khắp nơi, cảm thấy rất hài lòng.

Mọi người đều ăn uống rất thoải mái, không tồi!

Hết chương 322.
Bình Luận (0)
Comment