Nhân vật chính không chỉ xử lý gọn gàng số vốn vị nhà giàu kia để lại mà còn nghĩ ra những ý tưởng mới, khai thác nghiệp vụ mới, công ty từng bước phát triển lớn mạnh.
Nhân vật chính giả mạo vị nhà giàu kia bắt đầu thường xuyên lộ mặt ở đủ các trường hợp. Hắn càng lúc càng quen với vai diễn này.
Nhưng rất nhanh hắn lại bắt gặp những vấn đề mới, mỗi khi hắn thử nghiệm một lĩnh vực mới hắn sẽ nhận ra tập đoàn Đằng Đạt đã đứng đó chờ sẵn rồi.
Dù hắn có dùng hết mọi thủ đoạn buôn bán cũng không tạo thành bất kỳ mối nguy hại nào đối với tập đoàn Đằng Đạt.
Ngược lại, tập đoàn Đằng Đạt còn có thể cướp lấy nghiệp vụ trên tay hắn dễ như chuyện đương nhiên.
Nói cách khác chỉ cần hắn có thể lập thành tích ở lĩnh vực gì thì tập đoàn Đằng Đạt sẽ chạy tới hái quả ngọt. Có tập đoàn Đằng Đạt ở đó, hắn mãi mãi chỉ có thể ăn cơm thừa canh cặn.
Nhưng thiên hạ làm gì có bức tường nào không lọt gió, dù nhân vật chính có diễn không chê vào đâu được đi chăng nữa thì cuối cùng cũng có ngày hắn bại lộ thân phận.
Phim không trực tiếp miêu tả quá trình bại lộ của nhân vật chính. Nhưng lại ám chỉ ở nhiều phương diện khác nhau, ví dụ thói quen vuốt ngực lúc lơ đãng của nhân vật chính, ví dụ như lễ nghi của nhân vật chính sẽ có chút sai sót, hay ví dụ như cách suy nghĩ của hắn khác vị nhà giàu kia ở một vài điểm rất nhỏ nhưng lại là khác biệt trí mạng.
Không ai biết nhân vật chính bại lộ lúc nào, cũng không ai biết rốt cuộc là đồng bạn hợp tác hay đối thủ cạnh tranh tiến hành tố cáo hắn.
Tóm lại trong một đêm mưa to như trút nước, nhân vật chính đang thản nhiên uống rượu trong phòng làm việc tại tòa nhà chọc trời, ngắm mưa ngoài cửa sổ.
Thì đột nhiên thuộc hạ gọi điện tới báo trong báng phái xảy ra chuyện gấp. Có vẻ đối phương đến có chuẩn bị, chúng đang tấn công một kho hàng quan trọng của nhân vật chính.
Nhân vật chính tức giận, hắn dẫn bảo vệ và lính đánh thuê mình thuê từ công ty tới, ngồi xe bay đi từ tòa nhà chọc trời xuống tầng dưới cùng.
Bảo vệ của nhân vật chính là những binh lính cường tráng, vũ khí đầy đủ, xử lý những phần tử bang phái này đối với họ dễ như trở bàn tay.
Nhưng khi nhân vật chính vẫn ngồi trên xe bay thản nhiên uống rượu, tưởng sẽ bình yên vượt qua chuyện này. Thì đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một đám người thi hành pháp luật dày đặc chằng chịt - quân của tập đoàn Đằng Đạt. Quân Đằng Đạt bao vây tất cả mọi việc, cảnh bắn nhau xảy ra trước đó cũng được quay lại toàn bộ.
Bằng chứng như núi, những thứ này khiến đơn vị chấp thi hành pháp luật khai hỏa với những thuộc hạ trong bang và bảo vệ của nhân vật chính. Nhân vật chính bực tức phản kháng nhưng hỏa lực đôi bên chênh lệch rất rõ ràng.
Hiển nhiên, tập đoàn Đằng Đạt muốn một lưới tóm gọn tất cả thế lực của nhân vật chính. Dùng phương thức ổn thỏa nhất giải quyết vấn đề, không cho phép bất kỳ con cá nào lọt lưới.
Trong lúc tuyệt vọng nhân vật chính khởi động xe bay chạy trốn. Nhưng đội thi hành pháp luật của tập đoàn Đằng Đạt liên tục bám sát, hơn nữa còn rất nhiều quân tiếp viện đang đến.
Nhân vật chính quay lại chung cư của mình ở tầng cao nhất, hắn lấy ra vũ khí cường đại nhất, ngoan cố kháng cự. Bằng thân thủ gọn gàng của mình hắn đã đánh bại vài người trong đội thi hành pháp luật.
Nhưng viện quân hối hả đến, đối mặt với lượng quân thi hành pháp luật và máy bay không người lái đến, nhân vật chính cảm thấy tuyệt vọng.
Hắn không muốn chết trên tay những máy móc này nên vừa đánh vừa lùi, lùi tới nóc tầng cuối, tuyệt vọng tung người nhảy xuống.
Cảnh cuối cùng hắn thấy là bầu trời đêm mưa, hắn nhanh chóng rơi xuống, hắn thấy mình cách tầng mây bên dưới càng lúc càng gần.
Hiện tại hắn không đóng vai nhà giàu nữa, dường như hắn đã quay về làm tên vô gia cư kia. Hắn hoảng hốt, hắn thấy bản thân vẫn chỉ là con chuột cống ngầm. Dù may mắn leo được tới tầng mây nhưng đến một ngày hắn vẫn quay về cống ngầm, cả đời không thoát thân được.
Hắn đưa tay lục loại trên ngực, hắn muốn lấy viên đá may mắn kia ra để nhìn lần cuối. Nhưng lúc này đội thi hành pháp luật đã ùn ùn kéo tới, bao vây hắn ở giữa không trung, cho hắn nổ thành pháo hoa.
Viên đá kia bay xuyên qua những tầng mây rồi rơi xuống đất, nát bét.
Một tên vô gia cư lạnh cóng đang lục lọi thùng rác sợ hết hồn, hắn thò đầu ra nhưng không thấy cái gì.
Vì mưa như trút nước nên mảnh vụn viên đá kia đã trôi đi không còn một móng.
Hắn khó hiểu ngẩng đầu nhìn lên trời, nhưng bầu trời vẫn bị tầng mây che khuất. Hắn không thấy được chuyện gì đã xảy ra trên những cao ốc chọc trời kia, chỉ có thể thấy được vài tia ánh sáng yếu ớt.
Tên vô gia cư thất vọng quay về lều, run rẩy xoa tay sưởi ấm.
Một thành viên bang phái say khướt, tay cầm bầu rượu đi qua.
“Không ngờ một nhân vật nhỏ như chúng ta lại có thể làm việc cho tập đoàn Đằng Đạt.”
“Đúng vậy, dù có hơi mạo hiểm, chết mấy anh em nhưng chúng ta đã lấy được khu vực làm ăn của bang phái kia rồi.”
“Một ngày nào đó anh em ta sẽ thành công, trở thành nhân vật lớn thực sự.”
Mấy thành viên trẻ trong bang với khuôn mặt say khướt đi qua. Một trong số họ ngẩng đầu lên nhìn về phía tòa nhà chọc trời kia.
“Không biết bao giờ ta mới mua được chung cư sang trọng ở tầng cao kia?”
Một thành viên khác trong bang phái cười ha ha: “Mơ ước! Chỉ có mơ chúng ta mới có thể leo lên tầng cao nhất của mấy tòa thấp kia.”
Ống kính từ thấp đến cao, xuyên qua đường phố hỗn loạn và những kiến trúc cũ kỹ chuyển tầng mây của những tòa cao ốc chọc trời, cuối cùng đi tới trời cao.
Thành phố đèn đuốc sáng trưng, khung cảnh phồn hoa.
Phim kết thúc.
Dù gì cũng bao cả rạp rồi nên mấy ông chủ này không vội vàng rời đi, họ ở lại thảo luận tình tiết phim.
Bọn họ rất muốn biết bộ phim được coi là chiêu tất sát cuối cùng của tổng giám đốc Bùi liệu có đưa đến hiệu quả giết tuyệt không?”