Do đó, sau khi hai bộ phim này được công chiếu trong nước, hiệu ứng truyền miệng cụ thể như thế nào còn phải chờ xem.
Mà về điểm này, Lỗ Hiểu Bình cũng không hoàn toàn nắm chắc.
Chỉ sau khi một tác phẩm nghệ thuật được kiểm nghiệm rộng rãi, giá trị của nó mới có thể được xác định.
Hai bộ phim này còn có một sứ mệnh quan trọng, đó là sự tiếp nối của cuộc chiến thương mại và dư luận giữa tập đoàn Đằng Đạt và liên minh chống Đằng Đạt.
Theo Lỗ Hiểu Bình, mục đích ám chỉ tập đoàn Đằng Đạt của “Tài Sản Của Ta” trên cơ bản đã đạt được, thế nhưng “Tương Lai Ngươi Chọn” có thể do muốn tham gia liên hoan phim nên chú trọng tính nghệ thuật, do đó đã hy sinh nhiều tính công kích.
“Liệu có mối liên hệ bất ngờ nào giữa game và phim hay không?”
“Tựa game “Tương Lai Ngươi Chọn” đã có những bước tiến ban đầu, mà cách giải thích của Kiểu Lão Thấp dường như có sức sát thương lớn đối với chúng ta. Trong tình huống này, nếu game và phim thực sự có mối liên hệ sâu sắc, chúng ta sẽ bị tấn công từ hai phía, tình hình sẽ rất không khả quan.”
Lỗ Hiểu Bình suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đến hiện tại vẫn chưa có gì cho thấy mối liên hệ đặc biệt nào giữa hai tác phẩm này.”
“Nội dung cốt truyện của game và phim hoàn toàn khác nhau, thậm chí có thể nói là hai câu chuyện hoàn toàn khác biệt. Ngoại trừ việc cả hai tác phẩm đều có tập đoàn Đằng Đạt là nhân vật phản diện, dường như không có gì sự liên quan sâu sắc hơn.”
“Tất nhiên, để chắc chắn, chúng ta vẫn nên có một số biện pháp đối phó.”
“Trong cuộc chiến dư luận sau này, chúng ta sẽ tập trung vào phim và cố gắng không đề cập đến nội dung liên quan đến game.”
“Chúng ta sẽ tập trung tấn công phim, đến lúc đó phần lớn sự chú ý sẽ đổ dồn vào bộ phim, dù sao số lượng người chơi game cũng tương đối ít hơn.”
Các ông chủ đều đồng ý với cách tấn công này, bởi vì liên minh chống Đằng Đạt không có sản phẩm game nào, mà ngay cả khi có, bọn họ cũng chắn hẳn sẽ ở thế bất lợi. Vào lúc này, bọn họ cần phải sử dụng chiến thuật “điệu hổ ly sơn”, cố gắng chuyển chiến trường sang lĩnh vực mà họ có lợi thế.
Trịnh Hào có chút lo lắng: “Thế thì tại sao tổng giám đốc Bùi lại sử dụng cùng một cái tên cho cả phim và game? Nếu nói rằng hai tác phẩm này không có mối liên hệ sâu sắc nào, ta nghĩ điều đó không phù hợp với phong cách làm việc của tổng giám đốc Bùi.”
Lỗ Hiểu Bình suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tập đoàn Đằng Đạt rất đoàn kết, chúng ta rất khó thông qua nhân viên nội bộ để lấy được tài liệu gốc về quá trình ra quyết định của tổng giám đốc Bùi, bởi vậy chúng ta chỉ có thể đưa ra một số phỏng đoán.”
“Ta cho rằng đây có thể là một cách tiếp cận tương đối an toàn.”
“Nếu như liên kết cốt truyện của game và phim chặt chẽ như trong “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” thì hai tác phẩm sẽ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Nếu một trong hai dự án thất bại, dự án kia cũng sẽ bị ảnh hưởng.”
“Đối với tập đoàn Đằng Đạt trước đây, tập trung sức mạnh để làm việc lớn không phải là vấn đề gì, thế nhưng bây giờ tập đoàn Đằng Đạt đã chiếm ưu thế, mục tiêu nên là chiến thắng một cách chắc chắn nhất có thể.”
“Ta đoán tổng giám đốc Bùi có thể đã yêu cầu người phụ trách bộ phận game và phim điện ảnh tách riêng ra, mỗi người đưa ra một ý tưởng để thực hiện, hai bên không ảnh hưởng lẫn nhau.”
“Như vậy, khả năng cả hai dự án đều thất bại là vô cùng thấp.”
“Ngay cả khi một trong hai dự án không đạt hiệu quả tốt, dự án kia cũng có thể bù đắp, tập đoàn Đằng Đạt luôn nắm giữ lợi thế.”
“Tuy nhiên, quyết định bảo thủ như vậy sẽ có phần đáng tiếc khi cả hai dự án đều thành công, rất khó để tạo ra sự liên kết sâu sắc.”
“Ít nhất cho đến nay, chúng ta có thể nói rằng Đằng Đạt đều đóng vai phản diện trong cả game và phim, mà nội dung câu chuyện của game và phim cũng có phần tương đồng, thế nhưng dù sao hai tác phẩm này cũng không có mối liên hệ gì sâu sắc.”
“Chúng ta tập trung sức mạnh vào mảng phim ảnh để có lợi thế cạnh tranh, ít nhất hiện tại đây là giải pháp tối ưu nhất.”
Mọi người đều gật đầu tán thành, cho rằng Lỗ Hiểu Bình nói rất có lý.
“Được rồi, nếu đã vậy, chúng ta hãy cùng chờ đợi tin vui đi.”
…
…
Ngày hôm sau, buổi chiều.
Bùi Khiêm cũng đã xem xong “Tương Lai Ngươi Chọn”.
Cảm giác đầu tiên của hắn là hối hận, vô cùng hối hận.
Lúc trước sao lại đào ra một viên ngọc quý như Lộ Tri Diêu chứ?
Càng đóng phim, diễn xuất của Lộ Tri Diêu càng tiến bộ rõ rệt.
Lần này hắn còn đảm nhận một lúc hai vai, hơn nữa diễn tả rất tốt các giai đoạn khác nhau của nhân vật, quả nhiên nhận được giải thưởng cũng xứng đáng.
Đối với Bùi Khiêm, Lộ Tri Diêu hiện tại đã gần như tiến hóa thành kẻ thù không đội trời chung giống như Nguyễn Quang Kiến và Kiều Lương.
Tuy nhiên, Bùi Khiêm cho rằng “Tương Lai Ngươi Chọn” và “Tài Sản Của Ta” chỉ có thể nói là đều có ưu điểm riêng. Hai bộ phim tuy thể hiện chủ đề tương tự nhưng về hình thức lại có sự khác biệt rất lớn.
Nếu như Phàm Tề Media có thể ra sức tạo dư luận tốt, lật ngược thế cờ cho liên minh chống Đằng Đạt cũng không phải là không thể.
“Ta vẫn cảm thấy chưa đủ an toàn.”
“Ta rất muốn giúp đỡ Phàm Tề Media, nhưng mà…”
“Không thể tìm người seeding nữa!”
Đến tận bây giờ, Bùi Khiêm vẫn có chút lo lắng, sợ rằng một ngày nào đó chuyện hắn tìm người seeding sẽ bị đào ra.
Lần đầu tiên không bị phát hiện đã là trong cái rủi có cái may rồi. Nếu trong tình huống này mà còn cố tình đi tìm người seeding thì quả thật là tự mình đào hố chôn mình, không trách được ai.
Thế nhưng sau khi người anh em tốt duy nhất sa lưới, Bùi Khiêm cảm thấy rất buồn bã và hoang mang.
Bởi vì vào thời điểm quan trọng này, hắn lại không thể làm gì cả.
Bùi Khiêm lặng lẽ thở dài, đành phải án binh bất động vậy.