Tất nhiên, tin tức này chắc chắn là không giấu giếm được, dù sao thì dưới trướng tổng giám đốc Bùi cũng có nhiều nhân viên như vậy, hôm nay đến đây ăn nhiều món ngon như vậy, hơn quá nửa khi quay về phải khoe khoang với bạn bè.
Nhưng dù sao đi nữa, nơi này rất vắng vẻ, vả lại giá cả lại đắt đỏ, đối với hầu hết mọi người, tự bỏ tiền túi của mình cũng ăn không nổi.
Ngay cả khi tin tức lan truyền ra ngoài, thu hút một số ít phú hào đến ăn cũng không thành vấn đề, chỉ cần đảm bảo số lượng khách hàng không quá nhiều, bếp tư nhân Minh Vân sẽ luôn tiếp tục thua lỗ.
Tất nhiên, Bùi Khiêm chưa bao giờ quên, mục tiêu đầu tiên của bếp tư nhân Minh Vân là chi tiền bất ngờ, là đáp ứng nhu cầu liên hoan của nhân viên.
Vì vậy, Bui Khiêm đã thẳng thắng hẹn bữa liên hoan tiếp theo vào một khoảng thời gian rất lâu sau.
Theo quy định trước mắt của hệ thống, cứ hai tháng có thể tổ chức bữa tiệc liên hoan team building một lần.
Tần suất và cấp độ của các bữa liên hoan, dường như cũng phụ thuộc vào các yếu tố như quy mô hiện tại và tình trạng tài vụ của công ty.
Tất nhiên còn có một tiền đề, là bắt buộc phải có một lý do hợp lệ cho bữa liên hoan.
Đối với Bùi Khiêm của hiện tại, rất dễ tìm ra những lý do chính đáng, có thể là chúc mừng game mới ra mắt, có thể là tuyên dương thành tích của một bộ phận nào đó, cũng có thể là thành lập một bộ phận mới, chào đón nhân viên mới, v.v.
Vì vậy, Bùi Khiêm đã dựa vào tần suất hai tháng một lần, thẳng thắn đặt bao trước bếp tư nhân Minh Vân.
Ngày liên hoan cụ thể được ấn định vào ngày 20 tháng chẵn, lúc đó cũng sắp đến cuối tháng, vừa hay có thể tiêu tiền bất ngờ.
Ngoài ra, vào chủ nhật đầu tiên và thứ ba hàng tháng, Bùi Khiêm còn bao một phòng riêng lớn nhất ở bếp tư nhân Minh Vân, có thể giữ lại dùng để làm tiệc thương vụ.
Những cuộc hẹn trước này được ưu tiên cao nhất, và luôn có hiệu lực cho đến trước khi Bùi Khiêm quyết định thay đổi chúng.
Điều này chủ yếu là để tránh tình trạng hẹn trùng nhau, nếu lỡ như thật sự có phú hào hẹn trước, thậm chí dù cuộc hẹn đã kín hai ba tuần liên tiếp, bản thân ông chủ là Bùi Khiêm đây cũng không thể hẹn nổi, vậy thì sẽ rất xấu hổ.
Tuy rằng Bùi Khiêm cảm thấy bếp tư nhân Minh Vân tuyệt đối không thể hot đến mức đó, nhưng làm việc phải thận trọng, đề phòng việc không hay, khó lường trước sẽ xảy ra, vẫn nên chuẩn bị cho chu đáo trước.
Ngoài ra, nếu có nhu cầu tiệc thương vụ đột xuất, cũng có thể đặt lịch hẹn bất cứ lúc nào, nhưng tiền đề là chỉ cần nhà hàng còn chỗ trống, với lại phải hẹn trước hai ba ngày để chuẩn bị nguyên liệu.
Lâm Xán Vinh đến bên cạnh Bùi Khiêm: "Thế nào tổng giám đốc Bùi, ngươi hài lòng với bữa ăn hôm nay chứ?"
Bùi Khiêm gật đầu: "Rất tốt, rất hài lòng!"
Thật ra hắn cũng không cách nào xác định được những bữa ăn giá trên trời này có đáng giá nhiều tiền như vậy không, dù sao hắn cũng chưa từng ăn những món ngon này ở những nhà hàng cao cấp khác, rất khó có thể so sánh được.
Nhưng sau khi quan sát biểu tình khi ăn của Lâm Vãn và Trợ lý Tân, sơ sơ có thể đoán rằng những món ăn này thực sự không bình thường.
Yêu cầu của Bùi Khiêm đối với Lâm Xán Vinh cũng rất đơn giản, chỉ cần quản lý sau bếp cho tốt, đảm bảo mỗi khi đến đây liên hoan đều được ăn những món ngon có hương vị ngon tuyệt là được rồi.
Những thứ khác như là tiếp thị, quảng bá cửa hàng mấy chuyện đại loại như vậy, bếp trưởng Lâm dốt đặc cán mai mới tốt.
"Tình hình hiện giờ rất tốt, cứ tiếp tục duy trì đi."
"Nhớ lấy, mục tiêu số một của ngươi là cung cấp thức ăn và dịch vụ tốt nhất cho khách hàng, những chuyện khác không cần phải quan tâm tới."
"Giống như khi ngươi ở quán cà phê internet Netfish ấy."
Bùi Khiêm ám chỉ, dù sao thì lúc trước khi Lâm Xán Vinh làm cửa hàng trưởng ở quán cà phê internet Netfish có thể nói là không hề có chiến tích gì hết, Bùi Khiêm hy vọng hắn sẽ tiếp tục như vậy.
Lâm Xán Vinh lại nghe không hiểu ý ngoài mặt chữ của hắn, còn nghĩ rằng đây chỉ là lời dặn dò hàng ngày của tổng giám đốc Bùi, vội vàng gật đầu: "Vâng, tổng giám đốc Bùi, ta chắc chắn sẽ cố gắng hết sức, đảm bảo cho khách hàng được trải nghiệm điều kiện ăn uống tốt nhất!"
Ăn uống no nê xong, hai người Bùi Khiêm và Mã Dương dạo bộ ra khỏi bếp tư nhân Minh Vân, đi về phía quán cà phê internet Netfish gần đó.
Vừa hay là môi trường xung quanh tương đối yên tĩnh, thời tiết cũng không lạnh, đi bộ tiêu hóa thức ăn.
Cứ đi cứ đi, cả hai đi ngang qua bưu cục Nghịch Phong, còn có quán bar ở bên cạnh bưu cục Nghịch Phong .
Vừa đi ngang qua cửa quán bar, một vài anh chị trẻ tuổi nhiệt tình kéo hai người họ vào trong, nhiệt tình đến có hơi quá đáng.
Bùi Khiêm và Mã Dương phải mất rất nhiều sức lực, mới không dễ dàng gì thoát ra được.
Vừa từ bếp tư nhân Minh Vân đi ra, ăn một bụng đồ ăn ngon, uống một bụng rượu ngon, ai lại muốn đến một nơi như này để uống rượu kém chất lượng chứ?
Hiện tại Bùi Khiêm chỉ muốn đến quán cà phê internet Netfish ngồi một lát, rồi về nhà ngủ, không có hứng thú gì với loại quán bar ồn ào như vậy.
Tuy nhiên trên đường đi Bùi Khiêm hơi nhìn vào bên trong xem xét, phát hiện tình hình của quán bar không mấy khả quan, dù đã ra hoạt động hạ giá trong lễ khai trương nhưng vẫn không có được mấy người khách.
Ca sĩ cố định bên trong đang chăm chỉ hát, muốn làm cho không khí trong quán thêm sôi động hơn, nhưng vẫn luôn thiếu chút thú vị.
Chẳng trách những nhân viên phục vụ này đều chạy ra cửa lôi kéo khách hàng.
Bùi Khiêm có lòng đồng cảm không giải thích được với tổng giám đốc Lý.
Kể từ lần trước khi biết chuỗi quán cà phê Internet đã chấp nhận đầu tư từ tư bản Phú Huy, Bùi Khiêm đã mơ hồ cảm thấy hầu hết các cửa hàng gần đây đều là tác phẩm của tổng giám đốc Lý.
Mặc dù Bùi Khiêm rất cảm động trước việc tổng giám đốc Lý tự thiêu, soi sáng cho người khác, nhưng với diễn biến hiện tại, tổng giám đốc Lý ước tính sẽ mất rất nhiều tiền...