Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3261 - Chương 3261. Có Lẽ Đằng Đạt Không Có Ta Sẽ Tốt Hơn Chăng? (2)

Chương 3261. Có lẽ Đằng Đạt không có ta sẽ tốt hơn chăng? (2)
Chương 3261. Có lẽ Đằng Đạt không có ta sẽ tốt hơn chăng? (2)

Điều này giống như việc đế quốc đang hưng thịnh, nhưng vị hoàng đế trẻ tuổi đầy quyền lực lại bất ngờ tuyên bố từ nay sẽ bỏ qua việc triều chính và tập trung vào việc tu luyện trường sinh, là một đại thần trung thành thì đều không thể chấp nhận được.

Hoàng Tư Bác cực kỳ bối rối, hắn giơ tay lên, ngơ ngác hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, ý của ngươi là muốn về hưu sao?”

Bản thân hắn thậm chí còn không tin vào điều này.

Không có gì lạ khi những người sáng lập công ty ở độ tuổi hai mươi mấy quyết định về hưu sau khi thực hiện được tự do tài chính, nhưng những người sáng lập như vậy bình thường đều sẽ chọn cách bán công ty đi trước khi nghỉ hưu.

Nhưng điều đó hơn phân nửa là do những người này cảm thấy rằng công ty không còn có thể tiến xa hơn và đạt được sự phát triển lớn hơn nữa dưới sự lãnh đạo của bọn họ, còn không bằng nghỉ hưu sau khi thành công, đạt được tự do tài chính trước và tìm ra ý nghĩa cuộc sống theo những hướng khác.

Nếu như một công ty đã phát triển với quy mô một gã khổng lồ thì đó chính là trăm trận trăm thắng và không gì không đánh được trong mọi lĩnh vực và được tất cả khách hàng ủng hộ sâu sắc. Dưới tình huống như vậy thì người sáng lập nào lại nghỉ hưu cơ chứ?

Công ty là tâm huyết cả đời của người sáng lập này! Làm sao người sáng lập này lại có thể yên tâm giao công ty cho người khác điều hành trong khi vẫn còn rất nhiều triển vọng để phát triển chứ?

Huống chi nếu nói đạt được tự do tài chính thì nghỉ hưu. Điều này rõ ràng cho thấy sự tách biệt hoàn toàn giữa công việc và cuộc sống.

Chỉ những người cho rằng làm việc là để kiếm tiền, là để hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp hơn mới nghĩ như vậy.

Còn đối với những người coi công việc là mục tiêu phấn đấu của cả cuộc đời, thậm chí là ý nghĩa cao nhất cho sự tồn tại của bản thân, bọn họ đều sẽ tiếp tục làm việc cho đến khi không thể làm được nữa mới thôi, kể cả sau khi chính thức nghỉ hưu, bọn họ vẫn âm thầm duy trì sự kiểm soát đối với công ty.

Xét từ bất kỳ phương diện nào, việc tổng giám đốc Bùi nghỉ hưu vào thời điểm này đều có vẻ cực kỳ không hợp lý!

Bùi Khiêm lắc đầu: “Không tính là nghỉ hưu, chỉ là dưới tình huống không cần thiết thì sẽ không can thiệp vào công việc cụ thể của công ty nữa.”

Nói trắng ra một chút chính là chiếm chức vị mà không làm việc, vẫn sẽ ngồi trên cương vị của tổng giám đốc, nhưng mà không làm việc của tổng giám đốc.

Nghe thấy điều này, những người phụ trách ngược lại có hơi yên tâm hơn một chút.

May mắn thay, chỉ cần tổng giám đốc Bùi vẫn là tổng giám đốc của tập đoàn Đằng Đạt, như vậy thì mọi người vẫn sẽ có một trụ cột trong lòng và bọn họ sẽ luôn cảm thấy có người hỗ trợ khi gặp phải những vấn đề then chốt.

Vu Phi bối rối nhất, hắn chậm rãi giơ tay hỏi: “Nhưng mà, tổng giám đốc Bùi, nếu như ngươi không ở Kinh Châu, sau này bộ phận ở công ty gặp phải khó khăn trong việc kinh doanh thì ta phải làm cái gì bây giờ?”

Bùi Khiêm khẽ mỉm cười: “Ngươi có thể hỏi Hoàng Tư Bác hoặc những người phụ trách khác, nếu như gặp phải vấn đề gì thực sự khó giải quyết, cứ để những người phụ trách tổ chức họp lại bàn bạc. Chắc chắn sẽ đưa ra được một kết luận tương đối đáng tin cậy.” 

“Không cần thiết phải theo đuổi sự thập toàn thập mỹ trong mọi việc, đối với một công ty như Đằng Đạt hiện tại thì điều quan trọng là phải tiến về phía trước, nhưng mà điều quan trọng hơn là không được quên mục đích ban đầu!”

“Có lẽ nếu như không có sự can thiệp của ta, các ngươi ngược lại còn có thể khiến tập đoàn Đằng Đạt phát triển tốt hơn nữa đó?”

Những người phụ trách cho rằng lời nói của tổng giám đốc Bùi là đang khiêm tốn và có ý an ủi bọn họ, nhưng trong thâm tâm Bùi Khiêm biết rằng những gì hắn nói đều là sự thật.

Hơn nữa còn là những lời thật lòng khá là bất lực.

Tập đoàn Đằng Đạt có thể phát triển đến quy mô hiện tại, rốt cuộc là nhờ vào sự nỗ lực chung của toàn thể nhân viên, hay thật sự là định mệnh của tổng giám đốc Bùi, nên mỗi khi đưa ra hướng dẫn ngược đều có thể đạt được thành công lớn?

Đây đã là một mớ bòng bong lung tung, căn bản là không thể tính toán được gì cả!

Tuy nhiên, Bùi Khiêm cảm thấy từ góc nhìn của chính mình, hắn đương nhiên hoàn toàn tin tưởng rằng công ty vẫn có thể hoạt động suôn sẻ như cũ cho dù không có hắn.

Suy cho cùng thì không ai biết rõ hắn hơn bản thân hắn, trên thực tế thì tổng giám đốc căn bản không có làm việc gì cả. Ngoài việc là một kẻ phá hoại, thì cũng chỉ là làm một vật biểu tượng đem trưng ở đó mà thôi.

Nếu phải nói thật thì hắn cảm giác ý nghĩa tồn tại của mình và Tiểu Đường có thể khá là giống nhau.

Thấy những người phụ trách vẫn còn bối rối đầy mặt, lao nhao muốn giơ tay đặt câu hỏi, Bùi Khiêm vội vàng nói: “Được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, trước tiên thì mọi người cứ tập trung tinh thần để làm hoạt động lợi nhuận âm vào hai tháng kế tiếp đi.”

“Nội trong hai tháng này ta sẽ không đến công ty, nhưng ta vẫn sẽ tiếp tục suy nghĩ về việc công ty sẽ phát triển như thế nào trong tương lai. Hai tháng sau, ta sẽ mở một cuộc họp khác để sắp xếp và bố trí lại lần nữa.”

“Nói không chừng cho đến lúc đó ta đã thay đổi quyết định rồi.”

Những người phụ trách nhìn nhau, không nói lời nào.

Bọn họ có thể thấy rõ rằng tâm trí của tổng giám đốc Bùi đã quyết định, dưới tình huống như vậy thì không ai có thể thuyết phục được hắn.

Hơn nữa, tổng giám đốc Bùi cũng không nói hết lời, nếu như trong hai tháng này tổng giám đốc Bùi thật sự nghiêm túc suy nghĩ về phương hướng phát triển tương lai của tập đoàn Đằng Đạt, như vậy có lẽ trong quá trình suy nghĩ hắn sẽ có một số khám phá mới và thay đổi suy nghĩ.

Hết chương 3261.
Bình Luận (0)
Comment