Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3284 - Chương 3284. Ngai Vàng Không Một Bóng Người (4)

Chương 3284. Ngai vàng không một bóng người (4)
Chương 3284. Ngai vàng không một bóng người (4)

“Chà, sau khi gia nhập tập đoàn Đằng Đạt mới nhận ra sâu sắc trước đây bản thân là loại ếch ngồi đáy giếng như thế nào.”

“Ban đầu, cảm thấy chỉ cần lừa gạt tiền của một số nhà đầu tư một chút là đủ rồi, nhưng sau khi gặp tổng giám đốc Bùi mới nhận ra thế nào là nhân vật anh hùng thực sự.”

“Xây dựng một tập đoàn khổng lồ như tập đoàn Đằng Đạt, đây mới là điều mà một anh hùng phải làm.”

“Chẳng qua là nếu như không có sự lãnh đạo của tổng giám đốc Bùi - một thiên tài vô song - thì những người phụ trách của tập đoàn Đằng Đạt vẫn sẽ có chút bảo thủ.”

“Tổng giám đốc Bùi cũng đã đi suốt một năm rồi mà không có tin tức gì cả. Nếu như tổng giám đốc Bùi thực sự không bao giờ quay lại thì liệu một ngày nào đó ta có thể ngồi vào vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Đằng Đạt được không nhỉ?”

Từ trước đến giờ, Mạnh Sướng vẫn luôn là một người đầy tham vọng, đồng thời cũng là một người có năng lực.

Trước đây, tổng giám đốc Bùi đã đàn áp hắn ở tập đoàn Đằng Đạt, thế nên hắn chỉ có thể làm mọi việc một cách thận trọng, mà không dám có chút si tâm vọng tưởng nào.

Nhưng từ khi tổng giám đốc Bùi rời đi, hắn tự nhiên lại sinh ra một số ý tưởng khác.

Theo hắn thấy thì tuy những người phụ trách khác của công ty cũng rất có năng lực, nhưng thực sự bọn họ lại không có quá nhiều tham vọng. Rất nhiều quyết định có thể giúp tập đoàn Đằng Đạt phát triển nhanh hơn đều đã bị những người phụ trách này bác bỏ rồi.

Mà lý do bác bỏ thì là điều này không phù hợp với mong đợi của tổng giám đốc Bùi và tinh thần Đằng Đạt.

Mặc dù Mạnh Sướng ngoài mặt đồng ý với điều này, nhưng trong lòng ít nhiều cũng có chút bất mãn.

Tất nhiên, với cơ cấu hiện tại của tập đoàn Đằng Đạt thì dù tập đoàn Đằng Đạt có kiếm được bao nhiêu tiền cũng sẽ không liên quan trực tiếp đến thu nhập của những người phụ trách này, bọn họ chỉ có thể sử dụng nguồn tài chính của công ty để thực hiện những hạng mục dựa theo quy định điều lệ của công ty.

Nhưng thứ mà Mạnh Sướng tìm kiếm không phải là tiền, bởi vì hắn và Phạm Tiểu Đông hoàn toàn có thể thông qua những phương thức kia của hắn để kiếm tiền

Mạnh Sướng mong muốn trở thành người thừa kế của tổng giám đốc Bùi, trở thành người lãnh đạo nhiệm kỳ mới của tập đoàn Đằng Đạt, địa vị xã hội và cảm giác được hàng nghìn người ngưỡng mộ này mới chính là điều hắn mong muốn.

Vì vậy, trong số rất nhiều người phụ trách, rõ ràng Mạnh Sướng là người tương đối cấp tiến.

Đương nhiên, ý tưởng của hắn sẽ bị những người phụ trách khác phản đối, vì vậy Mạnh Sướng cũng không dám thể hiện quá rõ ràng, chỉ có thể cân nhắc thông qua thủ đoạn tinh vi để từ từ đạt được mục tiêu của mình.

Nghĩ tới đây, Mạnh Sướng đứng dậy trở lại bàn làm việc, định hoàn thành video cho kỳ mới của Điền Công Tử.

Nhưng vào lúc này, hắn nhìn thấy có một tờ giấy trắng được đặt trên bàn.

Trên giấy có một dòng chữ được viết rất rõ ràng.

“Tự lĩnh trừng phạt, Chịu Khổ Travel và Palpitation Hotel, mỗi nơi ba tháng.”

Nhìn thấy dòng chữ này, Mạnh Sướng bị dọa sợ đến mức suýt chút nữa đã trực tiếp nhảy dựng lên, dáng vẻ giống như nhìn thấy ma vậy, trong nháy mắt sắc mặt đã tái nhợt.

Hắn kinh hãi nhìn xung quanh, sau đó lại nhìn tờ giấy trong tay, xác nhận nhiều lần rằng đó quả thực là chữ viết tay của tổng giám đốc Bùi.

Mạnh Sướng nhớ rất rõ ràng là không có tờ giấy nào như vậy trên bàn trước khi đi họp ủy ban phụ trách cả, điều đó có nghĩa là tổng giám đốc Bùi đã đến thăm công ty trong khoảng thời gian này, hơn nữa còn đi vào phòng làm việc của hắn và để lại tờ giấy này.

Mạnh Sướng vô cùng lo lắng nhìn vào màn hình máy tính của mình và nhận ra rằng tổng giám đốc Bùi có lẽ đã nhìn thấy thứ gì đó trong máy tính của bản thân.

Chỉ có thể nói rằng tầm quan trọng của việc đặt mật khẩu màn hình khóa máy tính được nhấn mạnh vào thời điểm này.

Mạnh Sướng không đặt mật khẩu khóa màn hình, chủ yếu là bởi vì cửa phòng làm việc yêu cầu phải quẹt thẻ mới có thể mở ra, hắn cũng không lo lắng người khác lẻn vào phòng làm việc của mình.

Nhưng lại không thể nào ngờ được rằng tổng giám đốc Bùi - người có quyền lực cao nhất - lại quay trở về!

Mạnh Sướng không khỏi cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy dòng chữ này.

Phải đi Chịu Khổ Travel và Palpitation Hotel, mỗi nơi ba tháng, đây rõ ràng là một hình phạt vô cùng nghiêm trọng. Thậm chí ngay từ nét chữ, Mạnh Sướng cũng có thể mơ hồ cảm nhận được tổng giám đốc Bùi dường như đang đè nén cơn tức giận khi viết dòng chữ này.

Rốt cuộc thì tại sao tổng giám đốc Bùi lại tức giận?

Mạnh Sướng hoảng sợ.

Nếu như dựa theo hướng suy nghĩ của người bình thường thì toàn bộ phòng làm việc không có thứ gì khác, chỉ có video của Điền Công Tử đang phát trên màn hình máy tính. Đương nhiên, người ta sẽ nghĩ rằng tổng giám đốc Bùi tức giận bởi vì thấy video của Điền Công Tử.

Nhưng vấn đề là Mạnh Sướng biết tổng giám đốc Bùi đã biết việc bản thân là Điền Công Tử rồi, hơn nữa còn là hơn nữa lại còn ngầm đồng ý mà.

Nói cách khác thì tổng giám đốc Bùi không có lý do gì để tức giận vì chuyện này cả.

“Chẳng lẽ tổng giám đốc Bùi đã nhìn thấy một số nội dung công việc của ta trong máy tính? Hắn có nhận thấy dấu hiệu suy nghĩ buông thả của ta không?”

Trong nháy mắt, Mạnh Sướng cảm thấy mình như rơi vào hầm băng, vô cùng sợ hãi.

Những suy nghĩ nội tâm của hắn luôn được chôn sâu tận đáy lòng và hắn chưa bao giờ nói với bất kỳ người nào hết.

Tất nhiên, Mạnh Sướng cũng không phải là muốn lật đổ tập đoàn Đằng Đạt, chỉ bất quá là có một sự sai lệch nhất định giữa lộ tuyến hoàn hảo trong suy nghĩ của hắn và lộ tuyến theo kế hoạch của tổng giám đốc Bùi, cũng như lộ tuyến mà những người phụ trách khác muốn đi mà thôi.

Hết chương 3284.
Bình Luận (0)
Comment