Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3286 - Chương 3286. Ngai Vàng Không Một Bóng Người (6)

Chương 3286. Ngai vàng không một bóng người (6)
Chương 3286. Ngai vàng không một bóng người (6)

Tất nhiên, tổng giám đốc Bùi chắc chắn không phải là hôn quân, hắn rời khỏi tập đoàn Đằng Đạt vì một mục đích đặc biệt và thay đổi một góc nhìn khác để quan sát tập đoàn Đằng Đạt cũng là có mục đích đặc biệt.

Lúc này tất cả mọi người đều không nói gì, trong lòng mỗi người đều có một số suy nghĩ khác nhau.

Chiếc ghế dựa khổng lồ dành cho ông chủ này hơi giống với một chiếc ngai vàng, chỗ tựa lưng rất cao, tay vịn cũng rất rộng. Phía sau là cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn, thu hết toàn cảnh khung cảnh xung quanh của toàn bộ tập đoàn Đằng Đạt vào trong tầm mắt.

Chẳng qua là trên ngai vàng khổng lồ lại không có một bóng người.

Cảnh tượng này có phần tương tự với cảnh tượng cuối cùng trong phim, nhưng mà tất cả mọi người có mặt đều biết rằng tập đoàn Đằng Đạt thật sự sẽ không đi lên con đường này.

Bởi vì tổng giám đốc Bùi vẫn luôn âm thầm quan sát từ một góc khuất mà bọn họ không thể nhìn thấy được.

“Quan gia, Lý tướng cầu kiến.”

Bùi Khiêm trong mơ mở mắt ra, thấy màn che vàng bằng gấp rũ xuống, bên trên còn thêu rồng vàng năm móng, xem ra có giá trị rất lớn.

Cùng lúc này, giọng thái giám rất nhẹ nhàng, khiến hắn chợt nhớ đến ký ức nào đó trước kia.

Đây là Hoàng cung?

Vì sao mình lại ở đây?

Đúng rồi, trẫm là Hoàng đế, hình như xuất hiện trong Hoàng cung cũng không có gì kỳ lạ.

Nhưng, vì sao thái giám này gọi mình là “quan gia”? Hình như chỉ có vài triều đại đặc biệt nào đó mới được dùng xưng hô này gọi Hoàng đế nhỉ?

Với lại, tuy ở đây trang trí sa hoa, nhưng xem ra không giống Hoàng cung nghiêm chỉnh lắm, mà giống nơi ở tạm thời.

Chắc chắn là tối qua tu tiên quá muộn…

Ồ, đúng rồi, trẫm vẫn đang tu tiên!

Bùi Khiêm tỉnh lại từ trong mộng, đầu chợt có vài ký ức.

Hắn ý thức được rằng đây không phải vương triều hắn đang thống trị, mà là thế giới khác hắn không quen thuộc.

Ở vương triều ban đầu, Bùi Khiêm là minh quân, nhưng đây thật sự chỉ là hiểu lầm mỹ lệ.

Lúc mới lên ngôi, để cầu trường sinh, hắn đã dốc hết sức muốn cắt đứt vận quốc.

Nhưng không ngờ, cắt tới cắt lui, chỉ mấy năm, cả vương triều đã hoàn toàn đổi mới.

Đồng Hồ, Nam Man, Tây Nhung, Bắc Địch đều bị quét sạch, lãnh thổ mở ra mấy nghìn dặm; Mấy thứ vớ vẩn trên triều đường cũng bị quét sạch, chỉ còn triều đại hưng thịnh; Buôn bán phát đạt, người dân an cư lạc nghiệp, khí vận vương triều ngày càng vượng, xông thẳng lên mây, tung hoành giữa trời đất.

Nếu là người bình thường, có thể lúc này đã từ bỏ rồi.

Thấy không thể trường sinh được rồi, nhưng chỉ cần bỏ không quản, không cai trị, cũng có thể làm vua một nước không ưu lo, ôm hậu cung ba nghìn giai lệ, sinh tám mươi Hoàng tử Công chúa, hưởng thụ niềm vui.

Sử sách trăm năm sau, chắc chắn sẽ viết đầy câu từ hoa mỹ.

Mà chắc chắn Bùi Khiêm không phải người từ bỏ một cách dễ dàng.

Dù trong nghịch cảnh lớn cỡ nào, hắn cũng chưa từng nghĩ mình sẽ buông xuôi.

Bởi vậy, Bùi Khiêm quyết định thay đổi suy nghĩ, thử cái khác tiếp.

Lấy ví dụ như vào rừng làm cướp, dẫn binh lính gia nhập ổ cướp Lương Châu; lấy ví dụ như, nuôi ong tay áo, ví dụ như phong Mạnh Sướng làm vương Thanh Châu, đào kênh lớn, tạo điều kiện cho hắn làm phản.

Nhưng đáng tiếc, cuối cùng thử thế nào cũng thất bại rồi đóng băng.

Mạnh Sướng giải ngũ về quê, Bùi Khiêm cũng bị đả kích nặng nề, vì vậy mà âu sầu rất lâu.

Thấy vương triều ngày càng hưng thịnh, nghe nói tàu nước ngoài cứ cách một khoảng thời gian là báo tin thắng lợi trở về, Bùi Khiêm cạn lời, hắn cũng nhận thức được sự thật rồi.

Đó chính là: E rằng thế giới này đã không có gì có thể khiến mình thành tiên rồi…

Sau khi trải qua một loạt hoạt động, vương triều này đã tụ lại khí vận cực lớn trước này chưa từng có, mà khí vận này có thể tạo ra vương triều có phúc tận sau bảy trăm năm, e rằng cả đời Bùi Khiêm cũng không thể thay đổi sự thật này.

Quan trọng là sau khi làm hết mọi phương hướng có thể làm một phen, Bùi Khiêm đã hết linh cảm rồi, thật sự không nghĩ ra được cách nào khác có thể cắt giảm Quốc vận.

Trong lúc chẳng còn đường đi, Bùi Khiêm suy nghĩ cẩn thận, tìm điểm đột phá mới.

Vì vương triều hắn đang ở là vương triều có sức mạnh thần bí!

Có vận khí vương triều thần bí, có Quốc sư nuốt vận khí, có rồng, có giao long, còn có kiếm khách thần bí có thể tiện tay giết thú biển.

Thế thì đương nhiên cũng có cách giải quyết vấn đề.

Có ba yêu cầu của Bùi Khiêm, Quốc sư Đương Diệc Xu miễn cưỡng đồng ý, dùng bí pháp tìm từ thâm cung, triển khai bí thuật vì hắn.

Mà hiểu quả của bí thuật này khiến hắn xuyên việt đến nhưng thời không loạn lạc khác bằng trạng thái linh hồn, đến thế giới khác, dựa vào mấy tên ngu đần gây họa cho nước cho dân.

Mấy tên vua ngu xuẩn này, phần lớn đã đến thời kỳ trung hoặc hậu của vương triều rồi, khí vấn thiên hạ tản khắp nơi, vốn đã là tướng loạn lạc.

Trong tình huống thế này, nếu bọn họ là chủ trung hưng anh minh thần võ, có thể vẫn lật ngược tình thế được.

Nhưng không, đa số mấy tên ngu này chẳng có chí lớn, chỉ lo hưởng thụ, tuy vẫn bình an, nhưng đã chôn mầm mống diệt vong cho vương triều.

Đương nhiên, nguyên nhân Bùi Khiêm muốn thông qua bí thuật, dốc hết công sức xuyên việt vào người mấy tên hôn quân này, đương nhiên không phải để cứu thế vì mục tiêu vĩ đại rỗng tuếch.

Dù sao thì hắn xuyên thì lịch sử cũng đã xảy ra trong thế giới khác rồi, dù hắn làm vai chuyện cũng không thể thay đổi được lịch sử, mà không thể thay đối vận mệnh của mấy người đó.

Nên, mục đích của Bùi Khiêm, tóm lại vẫn là lợi dụng mấy hôn quân này để làm yếu vận nước của mình.

Trong bí thuật, Bùi Khiêm muốn nối vận mệnh của mình với mấy hôn quân thế giới khác, vinh cùng vinh, thiệt cùng thiệt.

Nếu hắn không làm gì hết, lịch sử thế giới khác vẫn diễn ra như thường, tóm lại, sẽ là trạng thái dần suy yếu.

Nhưng đương nhiên Bùi Khiêm sẽ không hài lòng.

Hết chương 3286.
Bình Luận (0)
Comment