Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3287 - Chương 3287. Phiên Ngoại 1 - Khang Vương Bùi Khiêm

Chương 3287. Phiên ngoại 1 - Khang vương Bùi Khiêm
Chương 3287. Phiên ngoại 1 - Khang vương Bùi Khiêm

Bí thuật kiểu này có giới hạn, Bùi Khiêm không thể xuyên việt đến lúc vua vong quốc rồi thắt cổ chết ngay hôm sau, ngồi hưởng thành quả được.

Anh chỉ có thể xuyên Việt vào người hôn quân trung kỳ của vương triều, lâm vào nguy cơ lớn, tạo thành hậu quả nghiêm trọng.

Mà mục tiêu của Bùi Khiêm rất rõ ràng, đó là khiến cho nguy cơ lớn hơn một chút!

Ví dụ, trong tình huống biết rõ không đánh lại địch, cứ yên phận ở đó duy trì nước thêm trăm năm, nhưng nếu Hoàng đế vừa gà vừa thích chơi tự dưng tâm huyết dâng trào, muốn ngự giá thân chinh thì sao?

Há chẳng phải sẽ tặng phúc trăm năm ấy đi ngay sao?

Nghĩ nghĩ thì thấy quá hời.

Mà lúc này hắn đã có được cơ hội nghìn năm khó có này.

“Bảo Lý tướng đợi chút, trẫm đến ngay.”

Sau khi rửa mặt chải đầu, ký ức về thế giới khác trong đầu Bùi Khiêm cũng dần rõ ràng.

Lý tướng đến bái phỏng tên là Lý Cương, chính là Tả tướng của triều Kiến Viêm lúc này, là trọng thần của đất nước.

Mà cơ thể mình xuyên việt là Đại nguyên soái binh mã Bắc Hà, con trai Tống Huy Tông, Khang vương Triệu Cấu.

Chắc nơi này là phủ Ứng Thiên.

Mấy ngày trước, có sự chứng kiến của văn võ bá quan, Triệu Cấu lên tế đàn chiêu cáo thiên hạ, chính thức đăng cơ, đổi niên hiệu thành “Kiến Viêm”, thành Hoàng đế thứ mười của vương triều Triệu Tống.

Về phần vì sao hắn đăng cơ, đây là một câu chuyện dài.

Kim nhân về phía nam, có tác động của hai báu vật Tống Huy Tông, Tống Khâm Tông, thành công tạo thành biến Tịnh Khang, nhị vương Bắc Thú.

Cái gọi là Bắc Thú, không khác gì cách nói tô son trét phấn. Nói chính xác, bọn họ bị kim nhân bắt đi làm đồ chơi.

Trong tình huống thế này, Triệu Cấu là con trai thứ chín, lại là Đại nguyên soái binh mã Hà Bắc Tiên hoàng phong, đăng cơ cũng hợp lý. Để kế tục vương triều Triệu Tống, quần chúng đại thần theo Triệu Cấu xuôi Nam, lập nên vương triều Kiếm Viêm lần nữa.

“Nên, bây giờ trẫm nên làm gì? Không biết chuyện kế tục thật sự đau đầu…”

Là người xuyên việt từ thế giới khác, Bùi Khiêm có thể có được ký ức của Triệu Cấu, có thể hiểu được tình hình cơ bản của thế giới này, nhưng không biết chuyện xảy ra trong tương lai.

Đâu là trung thần, nên hạn chế, đâu là yêu thần, nên trọng dụng, trước mắt mờ mịt.

Hắn chỉ có thể đoán đại khái theo ký ức vốn có của Triệu Cấu thôi.

Về phần những người trước đó Triệu Cấu không quen… thế thì chỉ có thể tin vào ánh mắt mình thôi.

Chẳng mấy chốc, Bùi Khiêm đã thấy vị Tả tướng Lý Cương này.

Xem ra đã có lớn tuổi rồi, tóc hoa râm, nhưng vóc người cao lớn, đôi mắt sáng quắc có tinh thần lắm, nhất là nắm đấm lớn kia, chắc đánh đau lắm.

“Tả tướng có chuyện gì à?” Bùi Khiêm tùy tiện hỏi.

Lý Cương cất giọng như chuông: “Xin quan gia nói rõ, rốt cuộc muốn Nam độ Dương Châu hay muốn Bắc hoàn Biện Kinh? Dù thế nào cũng xin quan gia hạ lệnh rõ để yên lòng thiên hạ!

“Chuyện này kéo dài đã lâu, triều đình thay đổi xoành xoạch, lòng người thiên hạ hốt hoảng, xin quan gia quyết định sớm!”

Bùi Khiêm híp mắt, nhiều hình ảnh về Lý Cương trong ký ức vốn có của Triệu Cấu dần hiện ra trong đầu.

Ừm… hình như đây là đại thần phái chủ chiến, lúc biến Tĩnh Khang, chủ lực bảo vệ Kinh sư Biện Lương, có được thành tích không tồi.

Nhưng đáng tiếc sau đó hai vị Tiên hoàn hành động như thần, tặng tất cả thành quả phòng về trước đó.

Xem ra, Lý Cương này là một thần tử đắc lực sao?

Thế có phải nên giáng chức ngay không?

Không!

Trong lòng Bùi Khiêm vừa nảy ra suy nghĩ này đã bị chính mình đá bay.

Rốt cuộc Lý Cương có phải thần tử đắc lực không thì chưa nói được, nhưng hắn đã là đại thần của phái chủ chiến thì đáng để dùng.

Nếu bây giờ không có ngoại xâm, thiên hạ thái bình, thế thì chắc chắn Bùi Khiêm sẽ trọng dụng yên thần trong mắt hắn, để làm yếu vận khí vương triều. Nhưng kim nhân ở thế giới này đáng sợ như vậy, cảm thấy có thể cả triều Tống sẽ bị xóa sổ trong một đêm, thế thì cần gì lo xa?

Nếu Bùi Khiêm cách chức Lý Cương thật, để trong triều đình là thiên hạ của phái chủ hoà…

Thế thì sao hắn ngự giá thân chinh được?

Đến lúc đó, nếu cả triều Tống thật sự chuyển đến phía Nam, dựa vào sông Hoài, Trường Giang hiểm trở bảo vệ, phỏng chừng có thể giữ được.

Thời gian của Bùi Khiêm không nhiều, nào có thể tiêu hao với bọn họ như vậy. Lỡ đâu đến phía Nam, chưa bắt đầu đánh mà hắn đã thức dậy, cực khổ dùng bí thuật xuyên việt đến đây, há chẳng phải công cốc cả sao?

Nên, phải trọng dụng phe chủ chiến!

Phải đánh trận này!

Đương nhiên, dù là ký ức của Triệu Cấu hay cách nghĩ của đa số đại thần xung quanh đều nói với Bùi Khiêm rằng khả năng thắng của trận này là vô cùng nhỏ.

Gần trăm năm, triều Tống thắng ít thua nhiều. Tuy vẫn luôn chém gió rằng tỷ lệ thắng rất cao, nhưng rõ ràng cách thống kê tỷ lệ thắng có vấn đề cực lớn.

Quân Kim đánh đến thành trì, không đánh được, cướp bóc xung quanh một phen, cũng có thể xem là di tích nổi tiếng của triều Tống.

Càng là dã chiến, càng có quy mô lớn, quân Tống và quân Kim đụng mặt, về cơ bản có bao nhiêu tiễn bao nhiêu đều tính bằng trăm nghìn.

Bùi Khiêm không khỏi cảm thán, quả nhiên quốc hiệu của thế giới này không sai, tuyệt vời.

Nên xem ra, muốn hủy khí vận thế giới này rất đơn giản: Chỉ cần đổi người trong triều đường thành phe chủ chiến, sau đó lại ngự giá thân chinh, thống soái một đám ô hợp, cuối cùng Hoàng đế hy sinh vì Tổ quốc là được.

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm quyết định trọng dụng Lý Cương này trước, đuổi hết mấy người phe chủ hòa kia đi.

Nếu phát hiện hắn có thể đánh trận thì… đổi một người không biết đánh trận, không phải được rồi sao?

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm cất lời: “Đương nhiên muốn Bắc hoàn biện kinh rồi! Tông miếu Đại Tống ta đều ở Biện Kinh, há có thể bỏ nền tảng triều đại một cách dễ dàng? Chẳng lẽ trẫm giống một người không biết trước sau, tham sống sợ chết sao?”

Đôi mắt của Lý Cương đầy nếp nhăn nhưng bừng bừng tinh thần nhìn về phía Bùi Khiêm chứa vẻ nghi ngờ lẫn thắc mắc.

Hết chương 3287.
Bình Luận (0)
Comment