Hình như ý là, người là người thế nào, trong lòng ngươi không rõ sao?
Đối diện với ánh mắt của Lý Cương, đột nhiên Bùi Khiêm hơi chột dạ.
Vì vài ký ức của Triệu Cấu hiện ra trong đầu hắn.
Trước đó, sau khi đăng cơ không lâu, Lý Cương đã thưa với Triệu Cấu, đưa ra ba yêu cầu: Một là xin Triệu Cấu về Biện Kinh, tỏ quyết tâm lấy lại đất đã mất với người Kim và thiên hạ, thứ hai, Triệu Cấu nghiêm trị Trương Bang Xương và đồng bọn; Thứ ba là xin Triệu Cấu lập sứ chiên an ở Hà Bắc, Hà Đông ngay, dùng sức mạnh kháng Kim của dân như lửa để thu lại đất đã mất.
Kết quả, bên ngoài thì Triệu Cấu đồng ý với đề nghị của Lý Cương, đồng ý chọn thống soái Hà Bắc Hà Đông, nhưng đến lúc hạ chiếu, để Tỉnh Kinh, Giang Chuẩn chuẩn bị đón thánh giá.
Cuối tháng, Triệu Cấu thể hiện cho quần thần thấy mật ngôn Huy Tông, khóc lóc trước mặt quần thần, dường như thể hiện quyết tâm thân chinh nào đó; Nhưng sau đó lại hạ chiếu, tuyên bố Thái hậu và hậu cung chuyển đến Dương Châu, rõ ràng đang chuẩn bị Nam độ Dương Châu cho cả triều đình.
Về phần triều đình nhỏ lúc này, đa số thần tử ngoài Lý Cương đều đang cân nhắc chuyện đi Dương Châu. Thậm chí đã xử lý xong xuôi chuyện bên Dương Châu rồi.
Ý gì đây?
Rất rõ ràng, vốn dĩ Triệu Cấu không muốn đi đánh người Kim, chỉ muốn đến vùng đất phồn hoa phía Nam ngay để sống yên ổn; Nhưng vấn đề là, chuyện xấu hổ của Tĩnh Khang này thật sự quá mất mặt, hắn cũng ngại nói thẳng mình vốn không quyết tâm chống Kim, nên nhiều lúc lại bị ép làm vậy, rõ ràng mình là Thiên tử, vẫn một lòng vì Cửu châu.
Thế là xuất hiện tình trạng tách biệt, thay đổi xoành xoạch, hai tín hiệu chính trị hoàn toàn trái ngược.
Cuối cùng Lý Cương không nhịn được nữa.
Lần này hắn đến tận nơi, cũng không yêu cầu về Biện Kinh nữa, mà nói quan gia quyết định sớm. Ý là, nếu ngươi muốn chạy về Nam cũng được, thần thỏa hiệp, chúng ta tranh thủ hành động, đừng có mất thời gian mãi như vậy!
Có điều Lý Cương hoàn toàn không ngờ, đến đây lại nhận được đáp án khiến hắn vừa bất ngờ vừa vui đến vậy.
Tuy rất nghi ngờ phía sau có âm mưu gì đó, nhưng Lý Cương nghĩ khác đi, dù sao thì quân vô hí ngôn, hình như quan gia này cũng không nói xằng bậy được, thế là vẫn miễn cưỡng chấp nhận.
“Được, đã vậy, mong Lý tướng chuẩn bị kế hoạch về Biện Kinh, mưu lược chống Kim, triều hội ngày mai thảo luận với quần thần!”
Bùi Khiêm đẩy hết đống chuyện này lên đầu Lý Cương, sau đó phất tay áo đi.
“Đợi đã quan gia! E rằng cái này không hợp lễ…”
Lý Cương bị dọa hú hồn, vẫn muốn nói thêm vài câu, nhưng Hoàng đế đã mất tăm rồi.
Trong thoáng chốc, Lý Cương chợt cảm thấy thật vi diệu.
Hình như quan gia này khác với quan gia trước đó hắn biết…
Đương nhiên, nếu chỉ nói những hành động này, hình như quan gia này khó đoán hơn, ấu trĩ hơn, giống một tên đang điên cuồng chạy trên con đường bạo quân hoặc hôn quân…
Nhưng Lý Cương lại lờ mờ cảm thấy, trên người vị quan gia này có hào quang đặc biệt.
Hình như… có khí chất Thiên tử hơn?
Lúc này Lý Cương không biết, đây đều là kết quả sau khi Bùi Khiêm xuyên việt, có thêm vận khí, chỉ nghĩ mấy hôm trước làm lễ xưng đế chính thức nên trời độ tăng thêm khí chất Thiên tử.
Nào có thời gian nghĩ nhiều, Lý Cương chỉ có thể dựa theo lời Hoàng đế nói, về chuẩn bị nội dung hôm sau triều hội sẽ nói.
…
Triều hội hôm sau.
Bùi Khiêm ngồi ở Long ỷ trên cao, nhìn xuống quần thần.
Ừm, đều không biết nhiều, chỉ dựa vào mấy gương mặt trước, hơi quen quen.
Mấy người quen đều từ ký ức vốn có của Triệu Cấu.
Thì ra, vốn dĩ Triệu Cấu chỉ là Cửu hoàng tử, theo lẽ thường chuyện Hoàng vị này chẳng đến lượt hắn.
Nhưng trong biến Tĩnh Khang, Triệu Cấu cũng là vận cứt chó, vốn phải đến doanh trại quân Kim làm con tin, nhưng biểu hiện của hắn lúc đó không tồi, vừa anh dũng lại có khí chất, điều này khác với cái nhìn của người Kim đối với Hoàng thất Triệu Tống, vâng vâng dạ dạ, nhát như chuột, nên vô cùng nghi ngờ có người mạo danh thay thế, bảo triều đình đổi người.
Thế là Triệu Cấu tự dưng thành Hoàng tử may mắn duy nhất trong quá trình biến Tĩnh Khang, sau này lại thành đại nguyên soái binh mã Hà Bắc, rồi sau đó qua biến Tĩnh Khang, quần thần đưa hắn lên làm tân hoàng.
Lúc này triều đình nhỏ vẫn chưa vững chắc, mà trong triều đình cũng chia hai phe rõ ràng, thậm chí còn nhiều phe hơn.
Ví dụ hai phe khá rõ ràng, một phe là Lý Cương và những thần tử triều đại trước. Đa số bọn họ đều có chức quan dưới quyền hai vị Hoàng đế là Huy Tông và Khâm Tông, vì nhiều nguyên nhân may mắn trong biến Tĩnh Khang không bị bắt đi nên mới có thể đến triều đình nhỏ này.
Mà phe còn lại là Khang vương Triệu Cấu, vốn là nhóm thân tín. Ví dụ như hai người Uông Bá Nhan, Hoàng Tiềm Thiện luôn chủ trương phòng địch nghị hòa trong phủ Đại nguyên soái.
Nếu chia ra nhỏ hơn nữa thì còn có phe chủ chiến, chủ hòa.
Thật ra, vốn dĩ Triệu Cấu chẳng có hứng thú gì với việc bổ nhiệm Tả tướng Lý Cương, có điều người này có danh tiếng trong thiên hạ, chỉ có thể bổ nhiệm hắn thể hiện quyết tâm phục thù mất đất chống lại người Kim.
Nói thẳng, tạm thời lôi kéo lòng người. Một khi tình hình ổn định, Triệu Cấu quyết sẽ không giữ người như Lý Cương bên cạnh.
Đương nhiên sau khi triệu hồi Lý Cương, Triệu Cấu cũng có niềm vui bất ngờ.
Thậm chí đám phế vật dưới quyền hắn vốn chẳng xây dựng được đội ngũ gì, nhưng sau khi Lý Cương đến, hắn bày mưu lập kế xây dựng đội ngũ một phen.
Nhưng đối với Triệu Cấu trong lòng không có tính toán, hắn sẽ không biết điều này.
Điều này cũng đào một cái hố không lớn không nhỏ cho Bùi Khiêm xuyên việt.
“Lý tướng, nói về chuyện Biện Kinh chút đi.”
Bùi Khiêm là một đế vương nói một không hai ở thế giới khác, nên bây giờ dù ở hành cung tạm thời, dù tùy tiện nói một câu cũng có sự uy nghiêm của bậc đế vương, khiến người ta cảm thấy chấn động như chuông lớn Đại Lữ.
Về phần những thần tử cũ Uông Bá Nhan, Hoàng Tiềm Thiện đưa Triệu Cấu đến Dương Châu, mấy chữ “trở về Biện Kinh” này như sét giữa trời quang.