Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 329 - Chương 329. Xin Chào, Ta Chân Giò Trụng (2)

Chương 329. Xin chào, ta chân giò trụng (2)
Chương 329. Xin chào, ta chân giò trụng (2)

Cầm đại đao trên tay, Trương Tổ Đình có thể cảm nhận được dường như có con số “-1” “-1” liên tục bay trên đầu mình, hình như đó là IQ giảm liên tục của hắn.

Hắn mù mịt nhìn về phía tổng giám đốc Bùi, nhưng tổng giám đốc Bùi lại giơ ngón cái với hắn, trông có vẻ hết sức hài lòng với tạo hình của hắn.

“Đây là lời thoại, ngươi xem thử đi, rất đơn giản, chỉ mấy câu thôi.” Nhân viên bên cạnh đưa lời thoại sang.

Chỉ có một trang giấy, với lại chứ cũng rất to, phỏng chừng sợ Trương Tổ Đình cận thị.

Trương Tổ Đình tự tin nhận lấy.

Học thuộc lòng thoại thôi, đó chẳng phải là chuyện dễ như bỡn sao?

Hắn không giống mấy idol giới trẻ chỉ biết đếm một hai ba bốn, hậu kỳ phối âm khớp khẩu hình, xem lời thoại mấy lần là có thể thuộc rồi.

Tuy vì khẩu âm Hồng Kông, nhiều lúc phải phối âm lại, nhưng chí ít khẩu hình vẫn đúng.

Vừa nhìn thoại bên trên.

“Xin chào, ta là Trương Tổ Đình, ta từng diễn rất nhiều phim, nhưng game thì ta chỉ chơi mỗi 'Chiến Ca Nhiệt Huyết phiên bản Power Up', game công bằng, để mỗi người đều có thể trải nghiệm cảm giác sung sướng của đại gia, đến được là lãi, chiến trường tối nay, ta chính là anh em của ngươi!”

“Trương Tổ Đình mê 'Chiến Ca Nhiệt Huyết phiên bản Power Up' rồi, game này chơi quá đã, bỏ lỡ thì ngươi phải đợi một trăm hai mươi năm!”

“Đây là phiên bản hoàn toàn mới ngươi chưa từng chơi bao giờ, chỉ cần trải nghiệm ba phút, người sẽ yêu game này như ta!”

...

Lời thoại vậy thôi, tổng công cũng chưa quá mười câu, một trang là có thể viết hết rồi.

Trương Tổ Đình hơi sững sờ.

Cốt truyện đâu?

Dù gì ta cũng là ảnh đế, tuy hơi hụt hơi, nhưng ta đã tôi luyện không ngừng, kỹ năng diễn xuất ngày càng tuyệt rồi!

Lần này đã chuẩn bị sẵn sàng dâng hiến kỹ năng diễn xuất oanh tạc, kết quả… gì đây?

Nào có lời thoại gì, rõ ràng là lời quảng cáo sơ sài!

Cái này có thể dâng kỹ năng diễn xuất gì?

Không nói đến mấy câu này có đáng hai triệu thù lao đại ngôn không, đến cả trang phục đạo cụ không rẻ này cũng rất lãng phí!

Trương Tổ Đình ngoái lại nhìn Bùi Khiêm lần nữa, lại nhận được một like khích lệ nữa từ chỗ tổng giám đốc Bùi.

Trương Tổ Đình im lặng hít một hơi thật sâu, liếc mắt mấy lần học thuộc hết lời thoại.

Bùi Khiêm đứng cạnh đạo diện nói: “Không có gì, cứ bắt quay, tin tưởng vào sự chuyên nghiệp của anh Trương!”

Bùi Khiêm hoàn toàn không để ý kỹ năng diễn xuất của Trương Tổ Đình có đang online không, hắn chỉ cần đối mặt với ống kính nói mấy câu này là được rồi.

Vừa nghe bắt đầu quay, Trương Tổ Đình vào trạng thái ngay.

Không thể không nói diễn viên cốt cán đứng là diễn viên cốt cán, chuyên nghiệp hết sức.

Cảm xúc của hắn tăng cao, biểu cảm trên mặt đã nhập vai hoàn toàn rồi, nói với dáng vẻ đầy cảm xúc: “Xin chào mọi người, ta trụng chân giò (ta là Trương Tổ Đình), phim thì ta đã diễn nhiều rồi…”

Nghe khẩu âm Hồng Kông chính tông này, suýt nữa Bùi Khiêm đã bật cười.

Thú vị!

Nhưng so với bản gốc, thiếu sót duy nhất là Trương Tổ Đình quá nhập vai, kỹ năng diễn xuất của ảnh đế đột nhiên phát huy triệt để, dù có sự giúp đỡ của khẩu âm Hồng Kông chính tông cũng chưa tự làm xấu đủ đô.

Bản gốc lúc Tra Tra Huy quay quảng cáo đang rất mệt, không tập trung nên mới có cảnh nổi tiếng của Tra Tra Huy.

Nhưng hôm qua Trương Tổ Đình vừa ăn cua hoàng đế, lại nghỉ ngơi khỏe khoắn một đêm, hôm nay đầy sức sống, thêm việc hắn có rất có cảm tình với tổng giám đốc Bùi nên cống hiến hết kỹ năng diễn xuất.

Vậy là không đủ hoàn mỹ rồi.

“Đây lè một phiên bản quàng toàn mới ngươi chưa từng chải nghiệm, chỉ cần chải nghiệm ba phút lè ngươi sẽ u mê game giống ta!”

Đọc xong câu quảng cáo cuối cùng rồi, nghe tiếng “cắt”, Trương Tổ Đình nhìn sang Bùi Khiêm lần nữa.

Tổng giám đốc Bùi cũng giơ ngón cái like khích lệ hắn lần nữa.

Trương Tổ Đình chột dạ, vậy cũng được?

Lúc đọc lời thoại, hắn cảm thấy ngượng đến lạ, nếu không phải dựa vào sự chuyên nghiệp tôi luyện bao nhiêu năm, thậm chí hắn còn không trụ nổi.

Vậy mà tổng giám đốc Bùi cảm thấy rất tốt à?

Không thể nào, chắc chắn vẫn có chỗ cải thiện!

Quả nhiên, nhận viên vẫn chưa giải tán, Bùi Khiêm đến trước mặt Trương Tổ Đình, chỉ điểm đơn giản mấy câu.

“Ngài Trương, trạng thái vừa nãy rất tốt!”

“Có điều… vẫn cần cải thiện một chút.”

“Ngươi cũng biết, chúng ta không quay điện ảnh thật sự, là quảng cáo.”

“Trong quảng cáo này, ngươi phải diễn hình tượng đại ca người chơi, tốt nhất là có thể lười nhác một chút, tùy tiện một chút, như vậy có thể cho mọi người cảm giác gần gũi hơn.”

“Tùy tiện một chút, đừng căng quá, ngươi thả lỏng đầu óc, dùng trạng thái tùy tiện nhất nhất nhất đọc thoại.”

Trương Tổ Đình thấy Bùi Khiêm sang, vốn tửng hắn sẽ nhắc nhở về khía cạnh diễn xuất, hoặc thay đổi mấy lời thoại tương đối cứng nhắc này.

Nhưng tổng giám đốc Bùi lại bảo hắn hạ thấp kỹ năng diễn xuất xuống chút?

Lười nhác, tùy tiện hơn chút?

Trương Tổ Đình hơi mờ mịt, nhưng tổng giám đốc Bùi đã nhắc rồi thì chỉ có thể thử thôi.

Quay lại lần nữa.

“Xin chào, ta luộc chân giò, ta đã đóng nhiều phim rồi…”

Lần này, rõ ràng trạng thái của Trương Tổ Đình “đúng” hơn rồi, đương nhiên kỹ năng diễn xuất cũng sụp đổ, ngượng ngùng hơn nhiều.

Bùi Khiêm hài lòng gật đầu.

Được, tuyệt vời!

Tuy vẫn chưa hoàn hảo, kỹ năng diễn xuất của Trương Tổ Đình cản trở quá, nhưng có thể làm đến mức này, Bùi Khiêm đã rất hài lòng rồi.

Đọc hết thoại, đạo diễn lại hô “cắt”.

Trương Tổ Đình bất ổn từ đầu đến chấn, hắn cảm thấy lần này khó xử hơn lần trước, quả là ngượng chết được!

Là một ảnh đế, Trương Tổ Đình đã từng trải nghiệm cảm giác bất lực không thể diễn phần mình lâu rồi.

Ngay lúc này, hắn như một đào kép áo vằn không hiểu gì, luống cuống mù mờ.

“Tổng giám đốc Bùi, thật ngại quá, trạng thái của ta không ổn lắm. Ngươi đợi ta tìm cảm giác, quay lại lần nữa…”

Trương Tổ Đình định thả lỏng bản thân, dằn vặt xem rốt cuộc nên nói mấy câu thoại này thế nào.

Bùi Khiêm lắc đầu: “Không cần, lần này đã qua rồi, rất tuyệt vời, đừng quay nữa!”

“Việc ghi hình đã xong rồi, ngươi có thể về khách sạn nghỉ ngơi, chiều ta sắp xếp người tiễn ngươi đến sân bay.”

 

Hết chương 329.
Bình Luận (0)
Comment