Lý Nhã Đạt có hơi khó lý giải.
Tại sao tổng giám đốc Bùi phải đặc biệt thiết kế một vũ khí như vậy?
Là bởi vì bản thân tổng giám đốc Bùi không đánh lại được, cho nên mới lắp cửa sau cho mình ư?
Uhhh, không có lý nào.
Nếu như tổng giám đốc Bùi cảm thấy game này quá khó, tại sao không trực tiếp điều chỉnh độ khó xuống chứ?
Huống chi, tổng giám đốc Bùi là nhà thiết kế chính, cũng không cần phải qua cửa game này.
Cho nên, khả năng này có thể loại bỏ trước tiên, chắc chắn là vì nguyên nhân khác.
Lẽ nào hành động này còn mang ý nghĩa sâu xa khác?
Lý Nhã Đạt suy nghĩ kỹ lưỡng, độ khó của game hiện tại so với người chơi bình thường quả là quá khó. Khi khai cuộc, quái nhỏ thông thường chạm vào người chơi hai lần là toang rồi. Điều này có nghĩa là đại đa số người chơi phải nỗ lực làm sao để không bị thương.
Mặc dù rất nhanh thôi là có thể thu hoạch được các đạo cụ bổ huyết, nhưng so với số lượng máu đã mất đi, đạo cụ bổ sung máu cũng chỉ như muối bỏ bể.
Đến cuối cùng, vẫn là yêu cầu trình độ thao tác rất cao với người chơi.
Vậy thì, vũ khí này của tổng giám đốc Bùi có được coi là một dạng phúc lợi cho gà mờ không? Để sau khi những người chơi tương đối gà lấy được vũ khí này, chí ít có thể qua cửa game, vượt qua một kết cục trong số đó?
Hoặc là nói, đây chính là một biểu hiện về sự nhân từ của tổng giám đốc Bùi?
Chắc có khả năng này.
Vậy... vì sao phải che giấu sâu xa như vậy?
Lý Nhã Đạt chú ý đến lão hòa thượng có cây thiền trượng bị rơi mất, thuộc tính bị tổng giám đốc Bùi loại bỏ, ngay cả quái nhỏ cũng không bằng.
Còn vị trí của nó lại ở xung quanh thị trấn, phàm là người chơi có thể chơi đến đây thì phần lớn đều đã chịu rất nhiều khổ sở, giết không ít các quái vật, không có lý gì không đánh lại được.
Ngay cả khi không cẩn thận mà thất bại, cũng không thể liên tiếp thất bại năm, sáu lần được?
Trừ khi là cố ý, nếu không rất khó tưởng tượng ra dạng người chơi như thế nào sẽ chết trên tay của lão hòa thượng này tới năm, sáu lần.
Và lại, giết chết lão hòa thượng này có thể thu hoạch được thiền trượng thường và chuỗi tràng hạt. Có thể thu thập vũ khí và phần thưởng đạo cụ tiêu hao lực mạnh trong giai đoạn đầu, với phần lớn người chơi đó đều là thứ không thể chối từ được.
Tóm lại, vũ khí “Phổ Độ” này chôn vùi quá sâu, sợ rằng 99,99% người chơi đều không thể kích hoạt được!
Nếu nói rằng vũ khí này là biểu hiện về sự nhân từ của tổng giám đốc Bùi đối với những người chơi, thì vì sao phải giấu ở nơi mà đa số người chơi đều không thể nào tìm thấy?
Lý Nhã Đạt rơi vào trầm tư.
Dựa theo cách nói của tiền bối Bao Húc, phàm là những chỗ không hợp lý, tất có ý nghĩa sâu xa.
Hiện giờ, thiết kế của vũ khí này chính là điểm rất bất hợp lý!
“Vì sao chết năm, sáu lần, lần thứ bảy mà lão hòa thượng này mới biến thành npc có thể giao lưu tương tác?”
“Con số này có hàm ý gì ư?”
Lý Nhã Đạt lên Qiandu tìm kiếm một lát, tìm được một vài thông tin.
Dù rất nhiều cách nghĩ không thống nhất nhau, Lý Nhã Đạt cũng rất khó để xác định được cách nghĩ mà tổng giám đốc Bùi áp dụng, nhưng vẫn có thể đại khái nhìn ra được hàm ý của con số này.
Tất nhiên, Phật học quá cao thâm nên Lý Nhã Đạt không hiểu được, Qiandu cũng không hiểu được, những người chơi càng không hiểu được. Một vài hàm ý cụ thể chắc chắn vẫn căn cứ vào phương thức tương đối nông cạn để lý giải, như vậy giúp người chơi dễ dàng chấp nhận hơn.
Trong Phật học, “bảy” và “chín” đều là con số tương đối quan trọng. Ví dụ cách nghĩ trong “cửu phẩm liên đài”, giải thích “chín” tượng trưng cho đại viên mãn.
Còn hàm ý của “bảy” nó cũng đại diện cho viên mãn, nhưng cũng có cách nghĩ cho rằng “bảy” đại diện cho tiểu viên mãn.
Ngoài ra, nghe nói khi Phật Tổ giáng thế, vừa chạm đất sẽ đi bộ, bước đi bảy bước. Sáu bước trước đại diện cho lục đạo, còn bước thứ bảy đại diện cho ngộ đạo. Vì vậy, “bảy” cũng dùng để thể hiện ý nghĩa siêu thoát.
“Chết bảy lần, có thể đại diện cho viên mãn ư? Chắc không phải là ý nghĩa này.”
“Nói một cách nghiêm khắc thì chắc là chết sáu lần.”
“Vậy thì... có lẽ sáu lần chết trước đại diện cho lục đạo luân hồi, còn lần chết thứ bảy đại diện cho ngộ đạo?”
“Cho nên, lấy được vũ khí này cũng chỉ có thể dùng để vượt qua kết cục của lục đạo luân hồi?”
Lý Nhã Đạt tổng hợp những phỏng đoán trước đó, cho rằng đây là phán đoán hợp lý nhất.
Chết sáu lần đại diện cho lục đạo luân hồi, đây cũng là ý nghĩa của việc khởi động lục đạo luân hồi trước tiên cho người chơi. Lần thứ bảy gặp được lão hòa thượng lấy được “Phổ Độ”, thì chính thức bước sang con đường kết cục này rồi.
Không chỉ có thể nhảy thẳng từ đường Hoàng Tuyền đến lục đạo luân hồi để khiêu chiến với boss, mà vũ khí cũng chế đạo chuyên dành cho kết cục này.
Có thể nghĩ được rằng người chơi sẽ có hai kiểu phản ứng.
Kiểu phản ứng thứ nhất, sau khi lấy được “Phổ Độ” vui quên lối về, chỉ biết dựa vào lực sát thương cao của vũ khí này để tiến hành chiến đấu với một số trận không khốc liệt quá, vui vẻ vượt qua được kết cục lục đạo luân hồi.
Kiểu thứ hai, bằng lòng từ bỏ vũ khí “Phổ Độ” này, dùng sức mạnh của chính mình để chiến đấu với kết cục thực sự khác.
Xem xét tới thiết lập ban đầu, kết cục lục đạo luân hồi là một kết cục giả tạo, nhân vật chính cho rằng bản thân đã thoát ra khỏi thế giới tuyệt vọng tới lạnh người này, nhưng trên thực tế lại chỉ là lần nữa tiến vào luân hồi giống như vậy.
Còn việc dùng “Phổ Độ” để vượt qua kết cục này sẽ mang thi vị càng thêm châm chọc hơn!
Người chơi đã lựa chọn “Phổ Độ” đại diện cho việc lựa chọn tâm trạng chạy trốn, không dám đối diện với những khiêu chiến gian nan hơn, mà chỉ bo bo giữ mình.
Từ bỏ “Phổ Độ”, nhặt vũ khí thông thường lên đi đối mặt với kẻ địch mạnh, nghênh đón những trận khiêu chiến khó hơn mới có thể thực sự thoát ra khỏi bể khổ!
Nghĩ đến điều này, Lý Nhã Đạt chỉ muốn đập bàn tán thưởng.