Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 341 - Chương 341. Không Thể Để Một Mình Ta Chịu Khổ

Chương 341. Không thể để một mình ta chịu khổ
Chương 341. Không thể để một mình ta chịu khổ

Bây giờ nghĩ ra, mặc dù thiết lập ban đầu cũng không kém, nhưng rốt cục vẫn hơi thiếu chiều sâu.

Dựa theo thiết lập ban đầu, miếu nát và lão hòa thượng này chẳng qua chỉ là sự thêm thắt, đánh hay không thì cũng không ảnh hưởng gì đến nội dung phía sau.

Còn trải nghiệm game trong kết cục lục đạo luân hồi so với kết cục khác cũng không có khác biệt gì lớn lắm.

Nhưng tổng giám đốc Bùi sau khi làm ra những thay đổi này, thì tất cả đã trở lên bất đồng.

Việc thêm vũ khí kiểu mẫu siêu cấp này vào đã trực tiếp đưa người chơi đứng trước lựa chọn khó khăn: là ở lại vùng an toàn, chiến đấu với một kết cục giả và tự lừa dối bản thân; hay là đi ra khỏi vùng an toàn, vừa chịu khổ vừa đi tìm kiếm sự thật của thế giới này?

Cách làm này khiến những người chơi lý giải sâu xa hơn về kết cục khác nhau, cũng có được cảm giác thay thế và cảm giác chìm đắm mạnh hơn!

“Tổng giám đốc Bùi quả nhiên vẫn là tổng giám đốc Bùi.”

“Quả thật có thể được xưng là bút pháp vẽ rồng thêm mắt cho game này!”

Lý Nhã Đạt tâm phục khẩu phục, cảm nhận sâu sắc rằng bản thân vẫn còn quá nhiều thứ để học.

Tất nhiên, vấn đề duy nhất của bút pháp vẽ rồng thêm mắt này đó là nó có vẻ như khó bị phát hiện.

Thậm chí Lý Nhã Đạt cảm thấy, khả năng bị phát hiện gần như bằng không.

“Tại sao tổng giám đốc Bùi lại muốn che giấu đến như vậy?”

“Chỉ là bởi sáu lần chết đi đại diện cho lục đạo luân hồi phía trước, còn lần thứ bảy thì đại diện cho ngộ đạo ư?”

“Cũng không đúng, tổng giám đốc Bùi hạ thấp toàn diện thuộc tính của lão hòa thượng, để khả năng người chơi chết trên tay của hắn có thể giảm đi một cách vô hạn.”

Nếu vẫn dựa theo thiết lập như trước đây, độ mạnh của lão hòa thượng này tương đương với boss nhỏ, chắc chắn sẽ có rất nhiều người chơi chết nhiều lần ở đây. Nói không chừng, rất nhanh thôi sẽ sớm đạt được sáu lần chết đi.”

Nếu như vậy, vũ khí này chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Nhưng bây giờ, ngay cả người chơi có ngón tay không linh hoạt thuần túy thôi cũng chết trước mặt lão hòa thượng nhiều nhất là một, hai lần.

Dù sao thì kẻ vụng về thật sự còn chằng vượt qua được quái nhỏ trước mặt, vốn không thể nào đến được trước mặt lão hòa thượng.

“Một thiết kế khiến người khác kinh ngạc đập bàn tán thưởng như thế, bút pháp vẽ rồng thêm mắt xuất sắc như vậy... nhưng lại không để đại đa số người chơi phát hiện ra.”

“Quả nhiên, tổng giám đốc Bùi vẫn không hùa theo ai cả.”

Lý Nhã Đạt không khỏi xúc động từ đáy lòng.

Không thể không thừa nhận tổng giám đốc Bùi là một nhà thiết kế không giống với bình thường.

Những nhà thiết kế khác sẽ cố gắng bằng mọi cách để lấy lòng người chơi. Còn tổng giám đốc Bùi thì hoàn toàn ngược lại, trước nay hắn đều không quan tâm tới việc bản thân có bị người chơi chửi mắng hay không.

Tất nhiên cũng không phải nói việc lấy lòng người chơi là không đúng, ngược đãi người chơi là chắc chắn đúng. Điều này chỉ cho thấy trên phương diện thiết kế, trước nay tổng giám đốc Bùi đều độc lập như vậy, hơn nữa hắn cũng không mong rằng suy nghĩ của bản thân sẽ được người chơi thấu hiểu!

Điều này có thể nhìn ra được từ trong game “Người Chế Tác Trò Chơi”.

Mặc dù có rất nhiều người đang phân tích hàm ý sâu xa của game này, nhưng tổng giám đốc Bùi chưa bao giờ đứng lên đưa ra bất kỳ giải thích chính thức nào.

Có câu nói rằng “Một nghìn độc giả có một nghìn Hamlet”, còn có tác giả cho rằng sau khi một tác phẩm hoàn thành nó chính là thuộc quyền sở hữu của độc giả, còn tác giả không phải là người có chân lý duy nhất.

Hiển nhiên, quan điểm của tổng giám đốc Bùi đối với game này cũng như vậy.

Mặc dù tổng giám đốc Bùi vì game “Quay Đầu Là Bờ” này mà tạo ra một thiết lập xuất sắc như vậy, nhưng lại không kỳ vọng vào việc thiết lập này được người chơi phát hiện, truy lùng.

Nói cách khác, theo cách nhìn nhận của tổng giám đốc Bùi thì cho dù thiết lập của game này không được phát hiện mà bị chôn giấu sau vài tháng, thậm chí là sau vài năm nữa mới được người chơi phát hiện ra thì cũng không sao cả!

Thậm chí trái lại, tổng giám đốc Bùi còn kỳ vọng nó không được phát hiện.

Chẳng trách tổng giám đốc Bùi vừa mới cố ý căn dặn không được làm ầm lên.

Đây chính là cảnh giới của tổng giám đốc Bùi!

Lý Nhã Đạt cảm thấy hơi ấm ức. Thiết lập xuất sắc như vậy lại có thể bị chôn giấu, thực sự quá khó chịu.

Nhưng nàng cũng hiểu được tâm trạng của tổng giám đốc Bùi, cảm thấy bản thân không thể nói ra sự việc này.

Rất bối rối, nhưng sau khi suy nghĩ nhiều lần, Lý Nhã Đạt vẫn quyết định nghe theo lời của tổng giám đốc Bùi.

“Việc ta có thể làm chính là hoàn thiện các tình tiết trong game một cách tốt nhất có thể, xóa bỏ những khuyết điểm nhỏ nhặt mà tổng giám đốc Bùi chưa kịp thay đổi.”

“Lỡ như có người chơi có thể phát hiện ra thiết lập này, cũng chưa chắc gặp phải bất kỳ bug nào. Nhất định phải mang tới cho người chơi trải nghiệm game hoàn hảo nhất!”

Lý Nhã Đạt đẩy đẩy cặp kính dày cộp, ngay lập tức lại tràn đầy tinh thần hăng hái.

Dường như nàng hơi hiểu ra, vì sao các giám đốc kế hoạch do tổng giám đốc Bùi đề bạt lại giỏi như vậy.

Đó là bởi vì tổng giám đốc Bùi là một vị lãnh đạo có thể tự nhiên mà sản sinh ra động lực, khiến mọi người không ngừng tiến về phía trước!

......

Mà lúc này trong văn phòng, lãnh đạo Bùi Khiêm có thể tự nhiên sản sinh ra động lực, khiến mọi người không ngừng tiến về phía trước đó đang nhìn màn hình đen trắng của mình, có một loại kích thích phẫn nộ đến bất lực.

Tức giận!

Dù Bùi Khiêm đã sắp xếp cho bản thân một vũ khí đặc quyền vượt ải, nhưng vũ khí này cũng không phải là thứ đồ vạn năng.

Các thuộc tính sau khi sửa đổi của vũ khí “Phổ Độ” này cho Bùi Khiêm cảm giác hơi giống quan đao trong “Dark Souls 1”. Công kích của Phổ Độ không dễ dùng, dao động trước khi công kích quá dài, nhưng nện đất thì rất dễ sử dụng.

Đồng thời, cự ly công kích của nó dài, sát thương cao, vì thế cũng được coi là một vũ khí vượt ải vô cùng hoàn hảo.

Gặp phải quái vật chỉ cần cẩn thận tránh né tấn công của quái vật, tìm đúng cơ hội nhanh chóng tiến lên, chạm vào rồi rút lui, cứ lặp lại như vậy là có thể đánh bại phần lớn kẻ địch.

Hơn nữa, sát thương của “Phổ Độ” cao hơn quan đao, có thể nói là thêm một bước để giảm độ khó.

Nhưng vấn đề ở chỗ... sau khi đeo vũ khí vào sát thương của người chơi đúng là cao thật, nhưng quái vật muốn giết ngay lập tức thì vẫn giết được.

Cho nên Bùi Khiêm vẫn phải chịu khổ.

“Sao ta có thể rơi vào tình cảnh như thế này cơ chứ...”.

Bùi Khiêm rất khó chịu.

Không được, không thể để một mình ta chịu khổ!

Bùi Khiêm càng nghĩ càng tức, lại nhớ ra cái tên trên cuốn sổ nhỏ.

Nghĩ tới đây, hắn móc điện thoại ra gửi một dòng tin nhắn cho trợ lý Tân.

“Liên hệ với Kiều Lão Thấp, hỏi hắn xem có hứng thú đến test game của chúng ta hay không. Ký hợp đồng với hắn, trong thời gian nghiên cứu hắn là ban test chuyên nghiệp, mỗi ngày chơi game 8 tiếng, chúng ta trả cho hắn 500 đồng một ngày.”

“Ừm, mỗi ngày phải chơi 8 tiếng cho đến khi game online mới thôi. Nếu như hắn không kiên trì được mà vi phạm hợp đồng thì một xu cũng không có.”

Trợ lý Tân đi thu xếp ngay lập tức.

Vừa nghĩ tới Kiều Lão Thấp đa phần sẽ là vui vẻ chạy tới cũng hắn chịu khổ, trong lòng Bùi Khiêm đã thoải mái hơn nhiều!

Vì sao Bùi Khiêm lại chắc chắn rằng Kiều Lão Thấp sẽ tới?

Chủ yếu là vì trước đây đã từng điều tra.

Sau khi Kiều Lão Thấp tới Ailidao, mặc dù tình hình kinh tế đã có cải thiện rất lớn nhưng rốt cuộc chuyện kiếm tiền cũng là chuyện mãi mãi không bao giờ thỏa mãn được.

Việc lần này đối với Kiều Lão Thấp, có ba phương diện rất thu hút hắn:

Một là tiền, tính toán theo một tháng 20 ngày công là có 10 nghìn đồng;

Hai là có thể trải nghiệm game mới của Đằng Đạt trước. Như vậy thì cho dù là làm video, hay là thu hút fan cũng đều có thể đi trước một bước so với những vlogger khác.

Thứ ba là có thể thấy bộ mặt thực sự của Đằng Đạt và tổng giám đốc Bùi.

Chơi chút game có thể kiếm được tiền, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?

Vì thế, Kiều Lão Thấp chắc chắn sẽ tới.

Chơi thêm vài phút, Bùi Khiêm ném tay cầm xuống bàn, ngày chịu khổ hôm nay đã kết thúc.

Dù tiến độ game không có nhiều tiến triển, nhưng vấn đề về vũ khí đặc quyền đã giải quyết xong, tiếp theo chỉ cần chịu khổ nhiều hơn một chút, vượt qua kết cục của lục đạo luân hồi chỉ còn là vấn đề thời gian.

Khoảng cách đến lúc game online vẫn còn sớm, cũng không cần phải vội vàng.

Bùi Khiêm lấy kiện hàng chuyển phát nhanh hôm nay vừa tới, chuẩn bị quay trở về nơi nghỉ ngơi.

Vừa mới đi đến cửa, tin nhắn của trợ lý Tân đã được gửi tới.

“Tổng giám đốc Bùi, Kiều Lão Thấp đồng ý rồi, còn nói là cuối tuần sẽ tới. Ta sẽ sắp xếp nơi ăn chốn ở ổn thỏa, còn cả thanh toán vé xe khứ hồi.”

Bùi Khiêm rất mừng, hiệu quả đúng là rất nhanh.

Xem ra Kiều Lão Thấp vốn không nghĩ ngợi nhiều, sau khi nghe trợ lý Tân nói xong đã đồng ý ngay rồi.

Bùi Khiêm nhắn lại ngay lập tức: “Được rồi, nơi ăn chốn ở nhất định phải sắp xếp ổn thỏa tất cả, không được sơ suất.”

Người ta từ nơi xa chạy đến đây chịu khổ, tinh thần phải chịu tàn phá, dù sao cũng phải bồi thường vật chất.

Trợ lý Tân lại gửi một tin nhắn đến: “Tổng giám đốc Bùi, còn một việc nữa. Trương Tổ Đình đăng một tin lên Weibo, muốn bày tỏ lòng cảm ơn với chúng ta. Ta đã sắp xếp người dùng Weibo chính thức trả lời hắn rồi.”

“Nhưng, có phải ngươi cũng nên suy nghĩ về việc xác thực cho Weibo cá nhân?”

Bản thân Bùi Khiêm cũng có tài khoản Weibo, nhưng chỉ dùng để xem hot search ăn dưa, thỉnh thoảng ngắm nghía mấy cô gái đẹp chứ chưa xác thực, người khác cũng không biết đó là tổng giám đốc Bùi.

Đằng Đạt thì trái lại, cũng có Weibo chính thức, nhưng cũng vừa mới mở chưa được bao lâu, bên hành chính có chuyên gia đang phụ trách hoạt động, độ hot không cao.

Bùi Khiêm dứt khoát từ chối: “Không cần đâu.”

Hắn không có ý định làm người nổi tiếng trên Weibo, đối với vấn đề này cũng không có hứng thú.

Cất điện thoại đi, Bùi Khiêm chuẩn bị quay về nghỉ ngơi.

Đi được hai bước, đột nhiên có cảm giác dường như có chỗ nào đó không đúng lắm.

Lại móc điện thoại ra lần nữa, mở Weibo ra tìm kiếm “Trương Tổ Đình”, tìm được dòng Weibo hắn vừa mới đăng.

“Mấy ngày nay bởi vì lý do công việc nên phải chạy một chuyến đến Kinh Châu. Lần này là hợp tác với công ty game, không chừng sẽ rất nhanh thôi mọi người có thể nhìn thấy ta trên mạng đấy. Ngoài ra, ta đã ăn một bữa tối ngon nhất trong mấy năm gần đây tại một nhà bếp tư nhân ở Kinh Châu, thật sự rất muốn giới thiệu! Nếu các ngươi đi Kinh Châu, thì nhất định đừng bỏ lỡ!”.

Hết chương 341.
Bình Luận (0)
Comment