“Dựa theo những gì đã bàn trước đó, video tuyên truyền của chúng ta không làm các cửa sổ phím tắt bắt buộc, không làm trang web chữa vảy nến, chỉ có sau khi người chơi nhấn vào mới chuyển đến trang đăng kí và tải xuống của game.”
Tuy rằng vẫn là quảng cáo bình thường, nhưng dưới sự kiên định của Lâm Vẫn, một vài cách thức làm quảng cáo khá phiền đến người khác đều bị cấm.
Trên thực tế, hiện nay các quảng cáo webgame vẫn đầy rẫy như xưa, các phương thức quảng cáo giống như cửa sổ phím tắt kỳ lạ gì đó, quảng cáo chữa bệnh vảy nến góc dưới cùng bên phải, đều là chuyện rất bình thường, cũng mang lại trải nghiệm cực kì tệ cho rất nhiều cư dân mạng.
Nhưng không thể không nói, kiểu cửa sổ phím tắt không chút liêm sỉ này cũng là phương thức có hiệu quả tốt nhất.
Từ chối kiểu cửa sổ phím tắt này, sẽ khiến hiệu quả tuyên truyền quảng cáo giảm xuống, đồng thời còn không thể lấy được danh tiếng tốt đẹp gì-- bởi vì rất có thể cư dân mạng không hề để ý đến điểm này.
Nhưng Lâm Vãn đã thương lượng lại với mọi người, vẫn quyết định sẽ dùng cách thức như thế.
Dù sao game Thương Dương đã không phải là game Thương Dương của lúc trước, cần phải phân biệt hoàn toàn với những xưởng sản xuất webgame không có giới hạn kia.
Lâm Vãn đã nghe xong báo cáo của Vương Hiểu Tân, rất vừa lòng: “Cực khổ rồi, nhiệm vụ tiếp theo chính là đánh bóng thật tốt tựa game này, có lẽ xoay chuyển thị hiếu của người chơi rất khó, nhưng mà chúng ta đã từng nỗ lực rồi.”
Vương Hiểu Tân gật đầu, tỏ ý tán thành sâu sắc với cách nói của Lâm Vãn.
Tuy rằng giám đốc Lâm không quản lý tất cả mọi chuyện từ lớn đến nhỏ trong thời kỳ nghiên cứu phát triển, nhưng tinh thần lạc quan thế này quả thực là cùng một dòng với tổng giám đốc Bùi, chuyện này quả hiếm có.
“Vậy thì, mọi người chuẩn bị cho tốt, còn một tuần nữa là tiến hành đợt thử nghiệm cuối cùng rồi, để cho một vài người chơi cũ đến trải nghiệm, đưa ra ý kiến.
“Một tuần sau, game chính thức ra mắt, công việc tuyên truyền cũng khởi động toàn diện!”
…
Buổi tối, nhà bếp tư nhân Minh Vân.
“Nhìn đi, ta đã nói nơi này có một quán rất tuyệt, ngươi lại không tin. Bây giờ tin rồi chứ? Đám nhân viên quảng cáo các ngươi tìm, trình độ nghiệp vụ không tốt nha!”
Tiết Triết Bân bắt chéo hai chân, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, cảm thấy rất có thể diện.
Bữa cơm này đặt bàn từ hôm trước, lại thật sự kiếm được rồi!
Vừa vào cửa, Tiết Triết Bân đã cảm thấy khác biệt!
Bày trí trong cả phòng bao, còn có bàn cơm, bộ đồ ăn, toàn bộ đều được đổi mới rồi!
Buổi trưa hôm trước hắn đến, bởi vì nhà bếp tư nhân Minh Vân không có khách hàng nào khác, cho nên Tiết Triết Bân đã chọn phòng bao này, nhưng lúc đó không đặt trước, cho nên trong phòng bao vẫn trang trí theo kiểu bình thường, tuy hoàn cảnh rất tốt, nhưng không có gì đặc biệt.
Hôm nay không như thế, bởi vì Tiết Triết Bân đã đặt chỗ từ trước, cho nên bày trí, bàn ăn, bộ đồ ăn trong phòng bao, cũng đều dựa theo đồ ăn để quyết định, toàn bộ phong cách thống nhất cao độ, bao gồm cả khăn trải bàn và bố trí trên bàn ăn, đều có thể nhìn ra đã dụng tâm chuẩn bị.
Tóm lại, vừa bước vào đã cảm thấy trước mắt bừng sáng!
Người trẻ tuổi ngồi đối diện Tiết Triết Bân xem chừng tuổi tác lớn hơn hắn một chút, nhưng cũng không đến ba mươi tuổi.
Hoàn toàn khác với khí chất sốc nổi của Tiết Triết Bân, người trẻ tuổi này mặc trang phục chỉ tề, hoàn toàn là phong cách của người kinh doanh, cảm giác đầu tiên cho người khác chính là tinh anh nơi làm việc.
Lúc này, hắn vừa thưởng thức món ngon, vừa mơ màng nhìn phần mềm bình luận trên điện thoại di động.
“Thành phố Kinh Châu có một bếp tư nhân chất lượng cao như thế, nhân viên quảng cáo của bọn ta cũng tìm không ra, sao ngươi tìm ra được vậy?”
Trên bản đồ của phần mềm đánh giá, nơi này chỉ là một khoảng đất trống bình thường, không có gì cả.
Tiết Triết Bân cười vô cùng đắc ý: “Ngươi quan tâm ta làm sao tìm được chi. Ngươi thua cược rồi, bữa cơm này ngươi mời!”
Người trẻ tuổi ngồi ở đối diện hắn đây tên là Vương Bằng, là một trong những người sáng lập liên hợp Toàn dân Bình Luận.
Thân là người may mắn sống sót sau trận chém giết tập đoàn thu mua trang web, mấy năm gần đây Toàn dân Bình Luận đang nhanh chóng bành trướng từ thành phố tuyết một về hướng thành tuyến hai tuyến ba, mà Kinh Châu chính là một trong những thành phố trọng điểm trong mục tiêu.
Vì để mở rộng thị trường nhanh chóng hơn, thu hút thương nhân, Vương Bằng đề nghị ở mỗi thành phố đều xây dựng một ‘nhân viên quảng cáo’, công việc thường ngày của nhân viên quảng cáo chính là tìm đến một vài của tiệm chưa được khám phá, thuyết phục bọn họ trở thành thương nhân hợp tác với Toàn dân Bình Luận.
Chế độ nhân viên quảng cáo quả thực đã có được hiệu quả không tệ, Toàn dân Bình Luận nhanh chóng phát triển tại Kinh Châu, trước mắt đã phủ sóng tuyệt đại đa số thương nhân.
Đặc biệt là một vài nhà hàng có thức ăn xuất sắc, chất lượng cao cấp, sau khi nhân viên quảng cáo thành công xây dựng được quan hệ hợp tác sẽ có được một khoản phần trăm hoa hồng hậu hĩnh, cho nên nhân viên quảng cáo của Toàn dân Bình Luận đều không tiếc dốc toàn bộ công sức để phát hiện cửa tiệm thế này.
Cho dù thương gia không đồng ý xây dựng quan hệ hợp tác, trên trang web Toàn dân Bình Luận ít nhất cũng sẽ đánh dấu cửa tiệm này một cái, không thể xuất hiện kiểu tình trạng trống rỗng chẳng có gì trên bản đồ như vậy được.
Cũng chính là bởi vì nguyên nhân này, Vương Đằng mới không tin lời nói của Tiết Triết Bân, hơn nữa còn có chút không phục.
Hắn cảm thấy Kinh Châu không thể có một nhà hàng tất cả các mặt đều cao cấp như thế vẫn chưa bị web Toàn dân Bình Luận phát hiện.
Nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh mỉm cười, chờ được phục vụ.
Vương Bằng hỏi: “Cửa hàng các ngươi mở bao lâu rồi?”
Nhân viên phục vụ cười đáp: “Đã hơn nửa tháng rồi.”
Vương Bằng hoang mang hơn.
Hắn thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra, trang web Toàn dân Bình Luận ở Kinh Châu nuôi nhiều nhân viên quảng cáo như vậy, mỗi ngày đều tìm kiếm xung quanh xem có tiệm nào còn chưa bị phát hiện hay không, kết quả là tiệm này mở được hơn nửa tháng, nhân viên quảng cáo bọn họ đều không phát hiện thấy, ngược lại được Tiết Triết Bân phát hiện.