Với lại, độ khó cảnh sau còn tăng thêm, khiến tiến độ game của Kiều Lương lại đứng hình một thời gian, thậm chí cảnh vốn có thể dễ dàng quét được ba hồn bảy phách, bây giờ tỷ lệ quét hồn cũng bị hạ xuống thấp tè, không cẩn thận sẽ lật xe ngay.
Tóm lại, trải nghiệm game vốn tốt lên lại trở nên cực kỳ tệ!
Nhưng sau khi Kiều Lương suy nghĩ kỹ càng một phen, cảm thấy hình như cũng không thể trách tổng giám đốc Bùi, cũng trách bản thân mình lúc đó nói hàm súc quá.
Chỉ nói Sài Đao và Quan Đao dùng ngon, không nói hy vọng sẽ tăng cường vũ khí ít được quan tâm khác.
Có thể khiến tổng giám đốc Bùi hiểu nhầm.
Nên Kiều Lương đã quyết định, lần này phải dựa vào lý lẽ tranh luận trước mặt tổng giám đốc Bùi, tỏ rõ thái độ bản thân!
“Tổng giám đốc Bùi, ta là trưởng trải nghiệm game, chắc có thể đưa ra vài ý kiến nhỉ?” Kiều Lương hỏi dò.
Bùi Khiêm khẽ cười, gật đầu: “Đương nhiên có thể.”
“Thế thì tốt.”
Kiều Lương cân nhắc câu từ: “Điều chỉnh tính cân bằng ở khoảng thời gian trước, cá nhân ta cảm thấy có thể có chỗ chưa ổn lắm…”
“Ừ? Sao lại nói vậy?” Bùi Khiêm hỏi: “Sau lần điều chỉnh trước, tính cân bằng thật sự trở nên tốt hơn, đúng mà nhỉ?”
Hả?
Kiều Lương không phản ứng kịp.
Nếu xét từ tính thực dụng của vũ khí, tính cân bằng tốt hơn thật. Trước đó cảm giác tồn tại của Sài Đao và Quan Đao quá mạnh, những vũ khí khác không được chú ý đến.
Bây giờ Sài Đao và Quan Đao cũng rác như mấy vũ khí khác, thế này rất cân bằng.
“Ặc, tính cân bằng tốt hơn thật, nhưng… vũ khí dùng tốt cũng trở thành vũ khí phế, cái này…” Kiều Lương rất hoang mang.
Bùi Khiêm cười nói: “Làm vũ khí hot yếu đi, nói một cách tương đối thì vũ khí không hot cũng mạnh hơn rồi. Chắc ngươi biết thuyết tương đối nhỉ? Gần giống đạo lý này.”
Kiều Lương: “?”
Thuyết tương đối gì!
Bùi Khiêm nói tiếp: “Vì bây giờ trong game 'Quay Đầu Là Bờ' có mấy chục món vũ khí, tính cân bằng vũ khí không hot trong đó làm rất tốt rồi.”
“Nếu phải làm vũ khí không hot mạnh lên thì phải tăng mấy chục món, với lại sau khi tăng cường có thể sẽ xuất hiện vài vũ khí quá mạnh, sẽ phá hủy tính cân bằng một cách nghiêm trọng.”
“Mà thật ra vũ khí hot chỉ có hai ba loại, chỉ cần cắt sạch hai ba loại này, chẳng phải cũng gần giống như là mấy chục loại vũ khí còn lại mạnh lên sao?”
“Với lại cũng đảm ở mức tối đa rằng tính cân bằng của vũ khí khác không bị phá hủy, là phương án giải quyết vô cùng hoàn hảo.”
Kiều Lương: “??”
Nói rất có lý… cái quỷ!
Kiều Lương đau lòng cau mày: “Tổng giám đốc Bùi, không thể cân bằng thế này được! Không thể thấy được cái gì dùng ngon thì làm yếu cái gì. Muốn nói, chỉ làm yếu đi mà không làm mạnh lên, game tốt cũng sẽ flop, cắt xén không não là không được đâu!”
“Đâu phải chỉ làm yếu đi mà không làm mạnh lên, không phải tăng độ khó của ải và sức mạnh của tiểu quái sao?” Bùi Khiêm lập tức chỉ ra lỗi sai trong cách nói của Kiều Lão Thấp.
Kiều Lương: “… Nhưng, cái này đều là tăng độ khó cho game!”
Bùi Khiêm cười: “Đúng rồi, đây đều là tăng độ khó cho game.”
“Nhưng game khó quá là chuyện xấu sao?”
Kiều Lương sững sờ.
Đương nhiên là chuyện xấu rồi!
Ta chơi game mỗi ngày, chơi đến giờ vẫn chưa qua ải được, ngày ngày bị tiểu quái hành muốn ói. Khó khăn lắm mới tìm được cách chơi đơn giản, kết quả mới hai ngày đã bị cắt đứt, lại lần mò từ từ, tiếp tục ăn hành.
Đây không phải chuyện xấu sao?
Chưa đợi Kiều Lương phản đối, Bùi Khiêm đã tranh nói trước: “Kiều Lão Thấp, ngươi nghĩ kỹ đi, game khó thật sự là chuyện xấu đối với người chơi có chức nghiệp cao cấp như ngươi sao?”
“Độ khó của game giống như giới hạn trên. Giả dụ ngươi và người chơi khác đều là vận động viên nhảy cao, nếu giới hạn trên quá thấp, thế các người đều nhảy “vèo” một phát là qua được giới hạn trên, cũng không biết ai nhảy cao hơn.”
“Nhưng bây giờ giới hạn trên được nâng lên, các ngươi có thể dễ dàng phân thắng thua.”
“Chỉnh độ khó lên cao, tương đương với việc cung cấp sân khấu rộng hơn cho người chơi có chức nghiệp cao cấp như ngươi, ngươi có không gian rộng để vùng vẫy, phát huy tài hoa, làm chuyện người chơi khác không làm được.”
“Chẳng lẽ đây là chuyện xấu sao?”
Đối với câu hỏi từ tận đáy lòng này của tổng giám đốc Bùi, Kiều Lương sững sờ, sau đó không khỏi phơi phới.
Ài, đến cả tổng giám đốc Bùi cũng nhận định ta là một người chơi chuyên nghiệp cao cấp sao?
Ngại biết bao!
Trên mặt Kiều Lương nén nụ cười: “Ái chà, thật ra cũng không có, ta chỉ chịu khó, chăm chỉ hơn người chơi khác chút thôi…”
Bùi Khiêm mỉm cười: “Kiều Lão Thấp ngươi quá khiêm tốt rồi, ngươi là kẻ mạnh chân chính, đương nhiên xứng đáng có khiêu chiến cao hơn.”
“Hạ thấp độ khó? Thế chẳng phải là sỉ nhục người chơi hardcore chân chính như ngươi sao! Tăng độ khó khiến game giữ được tính khiêu chiến, đó mới là chân thành lớn nhất đối với người chơi hardcore!”
Kiều Lương nhìn màn hình của mình, lại nhìn tổng giám đốc Bùi vô cùng nghiêm túc, tâm trạng tốt hơn chút chút.
Có lý.
Vì sao tổng giám đốc Bùi lại đặc biệt tìm ta đến chơi thử game khó thế này?
Chẳng phải vì vô cùng tín nhiệm IQ game, thao tác và tinh thần kiên trì của ta sao!
Nghĩ đến đây Kiều Lương cũng không cảm thấy Sài Đao và Quan Đao bị cắt cũng không khó chấp nhận như thế.
Là một người chơi chuyên nghiệp cao cấp, phải lão luyệt tất cả vũ khí, chỉ mê muội một hai loại vũ khí ngon nhất, thật sự đã phụ mong đợi của tổng giám đốc Bùi!
Sau khi điều chỉnh tâm trạng, Kiều Lương cảm thấy hình như game này không đáng ghét như thế nữa.
Nhưng Kiều Lương thay đổi suy nghĩ nữa, bản thân có thể kiên trì đến giờ là vì có tổng giám đốc Bùi luôn ở phía sau động viên!
Người chơi khác nào có đãi ngộ này?
Đây là sơ hở kế hoạch vô cùng nghiêm trọng!
Kiều Lương vội vàng chỉ ra điều này: “Tổng giám đốc Bùi, nói đến việc này, ta lại có đề nghị khác.”
“Game là game tốt, nhưng ta cảm thấy giai đoạn đầu quá khó để người chơi kiên trì! Ta có thể kiên trì đến giờ, từ từ hiểu ra thúc vui của game cũng là nhờ có ngươi động viên!”