“Nghiêm cấm thêm chỗ ngồi trong nhà hàng, phải giữ số chỗ như hiện tại.”
“Cũng đừng làm gì như kiểu cấm mang đồ uống riêng theo, giới hạn tiêu phí thấp nhất trong phòng riêng, thu phí khử trùng dụng cụ ăn.”
“Mấy cái này ta đã nói lúc đầu rồi, bây giờ nhấn mạnh lần nữa.”
“Ngươi cũng biết, bây giờ tất cả dự án của công ty chúng ta, bao gồm nhà bếp tư nhân Minh Vân đều phát thưởng dựa vào dư luận.”
Bùi Khiêm cảm thấy phải nhấn mạnh lại một lần.
Lỡ Lâm Xán Vinh điên vì tiền, muốn thêm nhiều chỗ ngồi, hoặc thêm mấy điều bá đạo như cấm không cho tự mang thức uống, giới hạn chi tiêu thấp nhất trong phòng riêng, thế chẳng phải lãi hơn sao?
Hơn một tháng nữa là kết toán rồi, nhà bếp tư nhân Minh Vân bây giờ đã là gánh nặng đối với tổng giám đốc Bùi, tuyệt đối không thể để gánh nặng tăng lên!
Nếu không đến cuối cùng không lỗ được, thế thì hộc máu thật.
Lâm Xán Vinh vội gật đầu: “Ta hiểu rồi, tổng giám đốc Bùi, ngươi sợ ta để ý đến chuyện lãi tiền quá sẽ ảnh hưởng đến dư luận của nhà bếp tư nhân Minh Vân.”
“Tổng giám đốc Bùi yên tâm, ta nhất định sẽ ghi nhớ điều này, đặt dư luận khách hàng lên hàng đầu!”
Bùi Khiêm gật đầu: “... Ừm.”
Tuy Lâm Xán Vinh không hiểu ý thật sự của mình, nhưng kết quả thế này cũng được rồi…
Tình hình nhà bếp tư nhân Minh Vân đã thế này rồi, Bùi Khiêm cũng không có cách nào tốt, chỉ cần không tệ hơn đã cảm ơn trời đất rồi.
“Không còn chuyện gì khác, ngươi bận gì thì làm đi, ta đến quán cà phê internet Netfish bên kia dao.”
Bùi Khiêm rời khỏi nhà bếp tư nhân Minh Vân, ra khỏi biệt thự.
Trời dần tối, Bùi Khiêm quay đầu nhìn nhà bếp tư nhân Minh Vân đèn đóm sáng trưng, không biết vì sao trong lòng khó chịu đến lạ.
Khó chịu quá!
Bùi Khiêm lẳng lặng thở dài, chuẩn bị rời khỏi sơn trang Minh Vân, đến quán cà phê internet Netfish gần đó ngồi uống tách cà phê.
Bây giờ chỉ có quán cà phê internet Netfish yên tĩnh mới có thể an ủi tâm hồn tổn thương của bản thân thôi.
Vừa đi được vài bước đã nghe có người gọi: “Tổng giám đốc Bùi?”
Bùi Khiêm sững sờ, ngoái lại nhìn, đã thấy giám đốc Thôi đã lâu không gặp.
Đây là giám đốc marketing dự án sơn trang Minh Vân, trước đó Bùi Khiêm mua căn biệt thự này là giám đốc Thôi đích thân dẫn đi xem nhà.
Giám đốc Thôi thấy được Bùi Khiêm, rõ ràng là vui mừng ngoài mong đợi: “Trùng hợp thật, tổng giám đốc Bùi, lại gặp nhau rồi! Trước đây ta còn định lúc nào có thể đến thăm, gặp mặt cảm ơn!”
Bùi Khiêm sững sờ: “Cảm ơn ta?”
Giám đốc Thôi cười ha ha: “Đúng vậy tổng giám đốc Bùi, đương nhiên là phải cảm ơn ngươi rồi!”
“Ngươi xem, đây là câu tuyên truyền mới của sơn trang Minh Vân chúng ta.”
Giám đốc Thôi mở một bức ảnh PDF trên điện thoại, bên trên có dữ liệu marketing mới của sơn trang Minh Vân.
Bùi Khiêm mơ hồ cầm điện thoại.
Trước đây lúc mua nhà, Bùi Khiêm cũng xem dữ liệu tuyên truyền của sơn trang Minh Vân rồi.
Mấy dữ liệu tuyên truyền này chính là ảnh nhà của khu biệt thự, phong cảnh, kèm theo một vài câu tuyên truyền.
Ví dụ như: “Cảnh tượng nguyên sinh, tự nhiên.”
“Giữ núi thật sông thật, ẩn chứa biệt thự thật.”
“Biệt thự sơn trang dẫn đến nguồn gió mới.”
“Trời trong nắng ấm hiện hữu ở tòa nhà, tăng cao trong tầm mắt”,...
Tóm lại, dữ liệu trước đây Bùi Khiêm thấy đều rỗng tuếch, chỉ muốn chém gió khu biệt thự này tốt thế nào, cũng không có gì quan trọng.
Nhưng bây giờ dữ liệu tuyên truyền mới trên điện thoại của giám đốc Thôi khác hẳn trước kia.
“Sơn trang Minh Vân, dẫn đầu thương giới mới chốn Kinh Châu”.
“Rời xa huyên náo lại tựa gần chốn phồn hoa.”
“Nhà hàng vô danh ở sau nhà ngươi.”
“Thưởng thức món Bắc món Nam, gặp gỡ người nổi tiếng Kinh Châu…”
Với lại, ảnh trên dữ liệu cũng khác hẳn lúc trước.
Ngoài biệt thự, phong cảnh vốn có, giờ còn thêm nhiều ảnh liên quan đến môi trường kinh doanh xung quanh và nhà bếp tư nhân Minh Vân!
Một tấm là: “Thương giới mới chốn Kinh Châu.”
Trên ảnh là các quán lân cận sơn trang Minh Vân, có quán cà phê Internet, bar, phòng đánh cờ & board game, quán cà phê,... rõ ràng là vô cùng đông đúc.
Một tấm là: “Cửa hàng thần thánh năm sao siêu hot trên Toàn dân bình luận, nhà hàng vô danh, ở đây này!”
Trên ảnh là trang của nhà bếp tư nhân Minh Vân trên Toàn dân bình luận, và một vài tấm ảnh trong nhà bếp tư nhân Minh Vân.
Còn có một tấm là: “Làm hàng xóm với người nổi tiếng Kinh Châu.”
Trên ảnh là các loại xe sang đỗ gần nhà bếp tư nhân Minh Vân, và vài ảnh tổng hợp doanh nhân thành đạt giày da đồ vest.
Bùi Khiêm cảm thấy hơi choáng.
Tình huống gì đây!
Phỏng chừng là vì trời đã tối, giám đốc Thôi hoàn toàn không chú ý đến sắc mặt tổng giám đốc Bùi hơi trắng, phấn khích nói: “Tổng giám đốc Bùi, mấy quảng cáo này đều đã làm rồi, chắc trong một hai tuần có thể thấy được hiệu quả!”
“Lần nãy ông chủ của chúng ta cũng hào phóng ném tiền, trên báo, đài truyền hình, album ảnh nhà đất, tạp chí, tàu điện ngầm, xe công cộng, website bán nhà, với cả quảng cáo ở trung tâm thành phố Kinh Châu, tất cả đều mua vị trí quảng cáo!”
Bùi Khiêm càng choáng hơn.
Gì đây?
Mua quảng cáo nhiều nơi vậy?
Khoan đã, chẳng phải vốn dĩ biệt thự chỗ các ngươi không bán được sao?
Lúc trước mua ta còn đặc biệt điều tra, chẳng phải biệt thự nơi này không có giá trị đầu tư gì sao, với lại tỷ lệ chi phí hiệu suất rất kém sao?
Sao bỗng dưng gióng trống khua chiêng tuyên truyền vậy?
Với lại các ngươi tuyên truyền thì tuyên truyền, đừng lôi nhà hàng của ta vào chứ!
Bùi Khiêm hơi hoảng: “Các ngươi tiêu nhiều tiền để tuyên truyền như vậy, thật sự khôn sợ lỗ sao…”
Giám đốc Thôi cười ha ha: “tổng giám đốc Bùi nói đù rồi, sao chúng ta lỗ được, ngươi vẫn không biết sao?”
“Nói thật, từ lúc ngươi bắt đầu muốn mua căn biệt thự này, ta thật sự không nghĩ nhiều như vậy, còn tưởng ngươi tùy tiện mua để nghỉ mát.”
“Sau này mới phát hiện, ngươi thật cao minh!”
Giám đốc Thôi kích động giơ ngón cái.
“Nhà hàng vô danh này nổi tiếng rồi, bây giờ đã thành nhà hàng cao cấp hot nhất ở Kinh Châu! Ta nghe nói, đặt trước đã kéo dài đến hai tuần sau rồi, quả là khó cầu!”