Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 385 - Chương 385. Văn Bia Biến Chất Như Thế Nào? (2)

Chương 385. Văn bia biến chất như thế nào? (2)
Chương 385. Văn bia biến chất như thế nào? (2)

Chủ yếu hắn hoài nghi chính là độ khó của game.

Đã như vậy rồi, mà vẫn không thể ngăn cản Lão Kiều Thấp qua cửa sao??

Có quỷ mới biết lúc ta làm tựa game này đã phí sức lực lớn cỡ nào để gia tăng độ cho cho đám người chơi!

Nhưng mà cho dù như thế, Lão Kiều Thấp vẫn có thể qua cửa, điều này khiến Bùi Khiêm cảm nhận được cảm giác thất bại sâu sắc.

Ngay cả cocktail hắn thích uống nhất cũng mất ngon.

Có điều cũng may Lão Kiều Thấp sắp phải khiêu chiến ván thứ hai rồi, độ khó của ván thứ hai đã có sự tăng lên rõ rệt.

Vào game.

Khung cảnh mở đầu cốt truyện vẫn cơ bản giống với trước đó, sau mở màn cg, ống kính đưa đến ngôi làng nhỏ lúc ban đầu, ở đây lảng vảng rất nhiều thôn dân đã mất đi ba hồn bảy phách, mà trong loạn táng cương ở gần thôn nhỏ, nhân vật chính đang bật nắp quan tài mà dậy.

Hắn bị xem là người đã chết thức tỉnh lại, đồng thời cũng đã bước vào con đường Hoàng Tuyền.

Dựa vào thiết kế nguyên bản, lúc này người chơi chắc hẳn sẽ nhặt lên một thanh kiếm gãy đi chém quái.

Nhưng sau cập nhật lần này, có nhiều thêm một đoạn cảnh nối.

Nhân vật chính đến trước mộ phần của mình trên loạn táng cương, nhìn thấy một tấm bia mộ vô cùng đơn giản, bên trên không có chữ.

Nhân vật chính quỳ xuống trước bia mộ của chính mình, vuốt ve tấm bia đơn sơ xù xì, dù giọng điệu khàn khàn thấp giọng nói: “Không có văn bia... nếu đã như thế, thì vì chính mình viết xuống văn bia vậy.”

Lúc này khung cảnh xuất hiện một khung chuyển nhập, người chơi tự do nhập chữ vào, nhiều nhất là mười chữ.

Kiều Lương gãi gãi đầu.

Thân là một người phiền đặt tên người nhất, lúc này hắn đối mặt với một khiên chiến vô cùng nghiêm túc.

Viết một văn bia thế nào đây?

Lạc quan chút, khích lệ bản thân?

Quyết tuyệt chút, tô đậm thêm chút không khí bi thương?

Hay là khôi hài một chút?

Vắt cạn dịch não làm mấy câu văn trúc trắc, nhưng lại không đủ mực viết, càng huống hồ tổng giám đốc Bùi đang ở bên cạnh theo dõi, viết dài quá lại có cảm giác như đang cố ý khoe khoang, không thoả đáng vô cùng.

Kiều Lương nghĩ đi nghĩ lại, viết xuống bốn chữ: “Ngươi có thể mà”.

Viết một câu đơn giản như vậy khích lệ bản thân một chút thôi!

Dù sao đây cũng là một tựa game có độ khó cực kỳ cao, sau khi chết khích lệ bản thân một câu “ngươi có thể mà”, tăng thêm tự tin ngập tràn đối mặt với khiêu chiến tiếp theo.

Lại là một đoạn bối cảnh hoạt hình đơn giản, bốn chữ theo font cổ đại làm văn bia được khắc lên trên bia mộ, game chính thức bắt đầu.

“Ván thứ hai, ta đến đây!”

Kiều Lương phấn chấn tinh thần, dự định biểu hiện thật tốt trước mặt tổng giám đốc Bùi.

Dù sao đã lấy tiền công chơi game tổng giám đốc Bùi đưa cho lâu vậy rồi, cũng phải có chút tiến bộ.

Kiều Lương lấy một cây gậy khóc tang ra, đây là một cây vũ khí hai tay lúc cảnh cuối ván một đánh thắng Hắc Bạch Vô Thường đã làm rơi ra, ngoại hình là một cây gậy rất thô dài, bên trên có rất nhiều giấy điều trắng.

Nó là một cây vũ khí nặng rất tốt, lực tấn công bất phàm, hơn nữa còn mang theo kỹ năng vũ khí, sau khi sử dụng có thể tạo thành thương tổn phạm vi với kẻ địch phía trước, đồng thời rút ra được chút ít ba hồn bảy phách.

“Thi triển thật tốt kỹ thuật của bản thân trước mặt tổng giám đốc Bùi!”

Kiều Lương tràn đầy lòng tin, dù sao hắn cũng là người dựa vào sức mạnh của bản thân đánh thắng ván một, đã từng đánh rất nhiều boss, sóng to gió lớn đều đã nhìn thấy qua.

Đám quái nhỏ ở thôn tân thủ này, hoàn toàn không đáng nhắc đến.

Nhân vật chính khiêng gậy khóc tang xông lên.

Kiều Lương nhớ rất rõ, đám quái nhỏ ở màn mở đầu đều là quái ngốc nghếch ngồi xổm bất động ở loạn táng cương, chỉ khi bị tấn công mới phản kháng, cho nên yên tâm to gan xong đến.

Nhưng mà hắn vừa mới xông lên được một nửa, ba con quái nhỏ ở xung quanh loạn táng cương đã đồng loạt xoay người, bao vây về phía hắn!

Kiều Lương khẽ kinh, nhưng đã không kịp nữa, lộn một vòng theo bản năng, lại trực tiếp lăn đến miệng đao của tiểu quái.

Ba con quái nhỏ xong đến mỗi con cho nhân vật chính một đao, Kiều Lương bỏ mạng tại chỗ,

Cảnh tượng trước mặt biến thành màu xám, ở trong trung ương xuất hiện mấy chữ hắn đã viết, văn bia màu đỏ font chữ cổ đại.

“Ngươi có thể mà”

Không đúng nha, đã nói văn bia là để khích lệ cho ta mà?

Sao mà cùng một lời nói vẫn có thể biến chất vậy chứ???

Khung cảnh nhất thời có chút lúng túng.

Kiều Lương bất giác gãi gãi đầu.

Cảm giác là bản thân lấy vũ khí gậy khóc tang do boss đánh rơi để đánh quái nhỏ, kết quả trực tiếp bị diệt trừ sạch sẽ trong phút chốc, lúc này một giọng thuyết minh thoáng qua: “Ngươi có thể mà”

Ý ngoài mặt chữ đã lấy trang bị của boss rồi mà vẫn có thể bị quái nhỏ ngược đãi, ngươi giỏi thật đấy.

Mang theo ba phần không phục, Kiều Lương sống lại.

Lần này hắn vững bước tiến lên, thành chóng diệt trừ được ba con quái nhỏ ở cổng loạn táng cương, nhưng rất nhanh lại vong trận lần nữa ở một khúc ngoặt.

“Ngươi có thể mà”

Trên màn hình lần nữa xuất hiện bốn chữ font cổ đại mà đỏ tươi.

Kiều Lương: “...”

Hắn đưa tay đỡ trán, rơi vào hoài nghi sâu sắc đối với nhân sinh.

Đây rốt cuộc là tình hình gì đây...

Bùi Khiêm ở bên cạnh lặng lẽ xem, kìm nén không để bản thân bật cười thành tiếng.

Văn bia này cực kì tốt, đạt được kì vọng của mình thật hoàn mỹ!

Trên thực tế, Bùi Khiêm sớm đã nghĩ kỹ rồi, bất kể người chơi viết cái gì làm văn bia, câu nói xuất hiện sau khi chết đi, đều sẽ biến thành trào phúng.

Cho dù là kiểu văn bia mang tính chất khích lệ giống như “Cố lên, ngươi rất tuyệt”, thì sau khi người chơi chết đi cũng sẽ biến thành một loại chế giễu.

Nếu là kiểu văn bia mang tính chất trào phúng giống như “rau”, “?”, “thằng em”, “hihi”, vậy thì hiệu quả càng tốt hơn.

Cũng chính là nói, bất kể người chơi viết cái gì làm văn bia, thì 99% người chơi đều sẽ bị tổng giám đốc Bùi chơi đùa trong tiếng vỗ tay, bị ấn xuống mặt đất chế giễu đi chế giễu lại!

Hết chương 385.
Bình Luận (0)
Comment