Mọi người đã quen với chuyện này rồi, phun cứ phun thôi, dù sao thì cốt truyện này cũng để phục vụ cho game ngay từ đầu rồi.
Ngoài việc của Điểm Kết, Mã Nhất Quần cũng đang làm việc trên trang web tpdb, đã đạt được những ấn tượng ban đầu.
Thấy tổng giám đốc Bùi đến, Mã Nhất Quần vội vàng kêu người đi rót nước, đích thân báo cáo tình hình công việc gần đây với tổng giám đốc Bùi.
Năm phút sau.
Mặc dù Mã Nhất Quần đã cố gắng hết sức để tô đẹp những thành tích mà Điểm Kết đạt được cho đến nay, nhưng Bùi Khiêm vẫn chính xác nhận ra sự thật rằng trang web này toi đời như cũ.
"Rất tốt."
"Công việc của Điểm Kết có thành tích rất tốt, trang web tpdb cũng đang làm rất tốt."
"Đừng quá vì cái lợi trước mắt, cứ tiếp tục duy trì như vậy đi."
Bùi Khiêm vẫn rất hài lòng với nhân viên Mã Nhất Quần.
Mặc dù Mã Nhất Quần có tố chất chuyên môn cao, nhưng dưới sự sử dụng hợp lý của tổng giám đốc Bùi, thật sự khiến cho tố chất chuyên môn của hắn hoàn toàn không phát huy được, không thể không nói, đây là lần chiến thắng lớn của tổng giám đốc Bùi.
Kể từ khi tiếp quản Điểm Kết đến nay, trang web này liên tục thua lỗ, độc giả rất ít, tác giả đáng tin cậy không có được mấy người, tất cả đều phản ánh năng lực làm việc tuyệt vời của Mã Nhất Quần.
Bùi Khiêm thầm thở dài, đây cũng là một trong số ít nhân tài trong số nhân viên của mình có thể khiến người ta an tâm!
Thấy tâm trạng hôm nay tổng giám đốc Bùi khá tốt, Mã Nhất Quần do dự, không biết có nên nói ra những gì mình luôn suy nghĩ hay không.
Sau khi nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẫn quyết định nói ra.
"Tổng giám đốc Bùi, ta có một ý tưởng liên quan đến Điểm Kết. Hoặc là nói, là đề xuất."
"Ồ? Nói ra nghe thử." Bùi Khiêm cảm thấy có hơi bất ngờ, nhưng cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Mặc dù Mã Nhất Quần có những sai lệch nghiêm trọng trong hiểu biết về Internet, nhưng mức độ thông minh của hắn thì không có vấn đề gì hết.
Làm ceo của Điểm Kết lâu như vậy rồi, chắc chắn hắn cũng phải có một số quan điểm về sự phát triển của website, đây cũng là điều bình thường mà thôi.
Mã Nhất Quần nói: "Tổng giám đốc Bùi, ta đã nghĩ một chút. Vấn đề lớn nhất trước mắt của Điểm Kết là, thu nhập của các tác giả tầm trung trước sau như một không thể tăng lên được."
"Thu nhập của các tác giả ở tầng thấp nhất, bởi vì sự tồn tại của chuyên cần, nên có thể được đảm bảo ở một mức độ nhất định."
"Tuy nhiên, một khi những tác giả tầng dưới này muốn đi lên, đi đến hàng ngũ tác giả tầm trung, muốn dựa vào tiền nhuận bút để nuôi gia đình hoặc làm việc toàn thời gian, đây là việc hoàn toàn không thể."
"Bởi vì trang web của chúng ta hiện tại có quá ít độc giả, không cách nào tạo ra đủ nhiều lượt đăng ký, ngay cả khi những tác giả này viết một cuốn sách hay, cũng sẽ bị hạn chế bởi hạn mức nhất định của trang web, rất khó để thực sự hot lên."
Bùi Khiêm gật gật đầu.
Đúng vậy, đây là điều mà ta đã nghĩ đến từ sớm rồi.
Lý do tại sao ta cứ giả vờ như không biết, còn không phải vì muốn xem trang web đốt thêm một số tiền...
Nhưng hiện tại Mã Nhất Quần đã nói ra rồi, Bùi Khiêm không thể giả vờ như mình không biết nữa, chỉ có thể làm bộ làm tịt gật gật đầu, biểu hiện như là đang tán thành vậy.
Dù sao thì tổng giám đốc Bùi thông minh nhìn xa trông rộng đây không thể ngay cả điều này cũng không hiểu được, vậy thì quá là xạo đi.
Mã Nhất Quần tiếp tục nói: "Vì vậy, ta đã nghĩ ra một cách để cải thiện điều này."
"Chúng ta nên tăng thu nhập giả cho các tác giả tầm trung, thậm chí là các tác giả hàng đầu. Nếu người đăng ký hiện tại không đủ, thì sẽ do chúng ta chi tiền để bù đắp cho khoản thu nhập này."
"Giả sử, một cuốn sách hay xuất hiện trên trang web của chúng ta, mức độ thực tế của nó tương đương với tác phẩm chất lượng cao, thì chúng ta sẽ bù tiền vào tiền nhuận bút của tác giả."
"Bằng cách này, một số tác giả tầng dưới sẽ không lo lắng về việc bị chôn vùi trên trang web của chúng ta, và họ sẽ càng có chí tiến thủ hơn."
Bùi Khiêm im lặng một lúc: "Nói cũng có lý đó. Tuy nhiên, làm sao có thể đánh giá được cuốn sách này đã đạt đến mức tác phẩm chất lượng cao hay chưa?"
Mã Nhất Quần nói: "Một mặt là thông qua số liệu trên trang web, chẳng hạn như tỷ lệ người đăng ký trong số tất cả người đọc trả phí, các số liệu khác nhau bao gồm phiếu bầu, nhấp chuột, v.v ...; mặt khác là đánh giá giả. "
"Việc này chỉ có thể do ta thực hiện."
Vấn đề này, không phải mãi cho đến nay Mã Nhất Quần mới phát hiện ra.
Nhưng nghĩ ra giải pháp này và lấy hết can đảm để nói ra, không phải là một chuyện dễ dàng gì.
Cho đến lúc này, Mã Nhất Quần vẫn còn hơi thấp thỏm, sợ rằng tổng giám đốc Bùi sẽ tức giận.
Bởi vì hắn biết rất rõ, đề nghị này có chút táo bạo, bởi vì quyền tự do khống chế mà hắn yêu cầu thực lực quá lớn.
Giả sử rằng phí nhuận bút hàng tháng của một tác giả chất lượng là mười ngàn đồng, mà việc điểm danh đầy đủ trên Điểm Kết chỉ được có vài trăm đồng, cũng có nghĩa là mười nghìn đồng này sẽ do trang web chi trả.
Nếu mười hoặc hai mươi tác giả đạt đến mức chất lượng cao, vậy thì tiền bù vào hàng tháng sẽ lên tới một trăm máy hai trăm đồng, thậm chí còn nhiều hơn nữa.
Số tiền này, đều do Mã Nhất Quần quyết định xem sẽ được gửi đến cho ai.
Mặc dù cũng cần phải tham khảo số liệu trên trang web, nhưng trang web hiện tại chỉ có chút ít độc giả như vậy, giở chút thủ đoạn trên số liệu chẳng phải rất dễ dàng hay sao?
Vì vậy nói cho cùng, vẫn là Mã Nhất Quần quyết định mình sẽ đưa tiền cho ai.
Nếu nghĩ người ta hơi xấu xa một chút, hắn hoàn toàn sắp xếp người thân cùng bạn bè tạo một acc nhỏ, dịch một quyển sách không nổi tiếng Trung Quốc, sau đó gian lận, nhét những khoản tiền nhuận bút này vào túi riêng của mình.
Vì vậy, đề nghị mà Mã Nhất Quần đưa ra là tồn tại khách quan, nhưng đề xuất này có phần không phù hợp cho lắm.