Nhưng trước mắt, Bùi Khiêm cảm thấy vẫn cần nghiêm túc cân nhắc một lượt.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm đi đến chỗ Bao Húc.
Bao Húc lập tức xoay người: “Tổng giám đốc Bùi, có chuyện gì sao?”
“Không có việc gì, ta chỉ muốn hỏi một chút, chi tiết xúc cảm của 'Quay Đầu Là Bờ' hiện nay điều chỉnh thế nào rồi?” Bùi Khiêm hòa nhã hỏi.
“Cái này, có lẽ...”
Bao Húc vừa mới muốn nói “có lẽ không vấn đề gì rồi”, song đột nhiên ý thức được có gì đó không đúng.
Nếu như nói câu này ra thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Thời gian này hắn âm thầm chơi “Quay Đầu Là Bờ”, sau đó gửi riêng một số vấn đề cho Lý Nhã Đạt, chắc hẳn người khác không biết.
Nhưng nếu như Bao Húc trả lời câu hỏi này, hơn nữa còn trả lời rõ ràng mạch lạc, vậy đó thể hiện cho điều gì?
Điều đó có nghĩa là hắn vô cùng hiểu tình trạng của game!
Nếu như là như thế, thời gian này Bao Húc vẫn luôn giả vờ là một tên ăn dầm nằm dề để tránh khỏi bản thân lại bị chọn là nhân viên xuất sắc không phải là phí công ư?
Bao Húc lập tức sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, thật nguy hiểm!
Hắn nhanh chóng sửa lại: “Cái này à, có lẽ... nên hỏi Lý Nhã Đạt? Tình huống cụ thể ta không rõ lắm.”
“Ồ, đúng.” Bùi Khiêm gật đầu, xoay người đi đến vị trí làm việc của Lý Nhã Đạt.
Không sai, sau khi từ Châu Âu trở về, quả thực Bao Húc không chịu tránh nhiệm nhiều về mặt này!
Nếu như là hắn của ngày trước, hắn nhất định sẽ chơi game rất nhiều lần, tỉ mỉ điều chỉnh xúc cảm và chi tiết của game, cho dù đó không phải công việc của hắn.
Nhưng bây giờ, Bao Húc đã hoàn toàn thay đổi tính xấu này.
Thật là đáng mừng!
Bùi Khiêm yên tâm rồi.
Mà Bao Húc thì thở một hơi dài.
Quá nguy hiểm rồi!
Hắn như thể nhìn thấy được hậu quả nghiêm trọng nếu như nói sai câu này.
Có lẽ sau nửa năm, sa mạc Sahara, sông Nin và Kim Tự Tháp sẽ vẫy tay “hoan nghênh hắn đến”.
Mà hiện tại, hắn thành công tránh được vận mệnh bi thảm này.
“Đúng là một phút một giây cũng không thể thả lỏng.”
Bao Húc thở dài, mở game một lần nữa.
Hắn suy nghĩ, có cần phải làm một tấm phim hay một lớp bảo vệ cho màn hình máy tính của hắn hay không?
Vừa nghĩ đến tháng ngày khổ sở như vậy sẽ kéo dài ít nhất cho đến ngày bình chọn nhân viên xuất sắc lần sau, Bao Húc cảm thấy buồn bã không thôi.
...
Trở về phòng làm việc của mình, Bùi Khiêm mở máy tính lên.
Hắn cũng rất do dự với việc có cần tuyên truyền “Quay Đầu Là Bờ” hay không.
Tuyên truyền?
Thêm một người chơi sẽ thêm một phần rủi rõ.
Không tuyên truyền?
Với độ nổi tiếng hiện nay của Đằng Đạt, cho dù không tuyên truyền thì độ theo dõi game này cũng sẽ không thấp.
Hơn nữa, tuyên truyền rầm rộ còn phải chi thêm tiền.
Sau khi do sự một thời gian, Bùi Khiêm quyết định bỏ đi.
Vết xe đổ của Chân Giò Trụng và “Chiến Ca Nhiệt Huyết phiên bản Power Up” khiến hắn tạm thời cảm thấy không tuyên truyền sẽ chắc chắn hơn.
Vì tiêu nhiều tiền hơn mà gia tăng nguy hiểm cho bước đi của mình thì chẳng khác lợi bất cập hại.
“Tốt nhất là khiêm tốn một chút, đừng có nhiều sự quan tâm của người chơi là được.”
“Tuy rằng Đằng Đạt bây giờ có rất nhiều fans trung thành, nhưng cố gắng không tuyên truyền, ít người biết đến là tốt nhất.”
“Chỉ cần không tuyên truyền, cho dù là người chơi đợt đầu tiên thảo luận thì chắc cũng không trở thành chủ đề hot luôn sau hai ba ngày đâu nhỉ?”
“Muộn ngày nào hay ngày đấy.”
Bùi Khiêm vừa im lặng nghĩ ngợi, vừa mở nền tảng chính thức ra, muốn xem thử tình hình của “Chiến Ca Nhiệt Huyết”.
Tuy nhiên, vị trí đề cử cao nhất trên trang chủ hoàn toàn không phải “Chiến Ca Nhiệt Huyết”.
Bùi Khiêm sững sờ, một lúc lâu không phản ứng lại.
Bởi vì thời gian trước được nền tảng đề cử, cho nên “Chiến Ca Nhiệt Huyết” luôn đứng ở vị trí đề cử của trang chủ, theo lí mà nói thời gian đề cử vẫn chưa đến một tuần, sao lại xuống rồi?
Nhìn kỹ tiêu đề trên vị trí đề cử.
“Ánh sáng game nội địa: Sản phẩm mới của Đằng Đạt sắp phát hành!”
Bùi Khiêm: “???”
Nền tảng chính thức đang làm gì đấy!
Ta nói muốn vị trí đề cử này à mà sao ngươi cứ nhét nó cho ta?
Bùi Khiêm không nói lên lời, bây giờ không phải lúc lo lắng về việc có nên công bố trong giai đoạn đầu hay không, bởi vì công việc công khai trong giai đoạn đầu đã được nền tảng chính thức làm xong rồi!
Cũng không tồn tại cái gọi là sau hai ba ngày phát hành game mới tạo thành chủ đề họt, bây giờ đã bắt đầu hot rồi đây này!
Bởi vì nền tảng sắp xếp vị trí đề cử trước!
Bùi Khiêm rất cạn lời, làm vậy là sao? Vị trí đề cử của nền tảng chính thức rất quan trọng, việc đẩy thẳng một game vẫn còn chưa ra mắt vào đó chẳng phải rất giống một trò đùa hay sao?
Nhưng nghĩ lại thì hiểu rồi.
Trước khi phát hành, game “Quay Đầu Là Bờ” này phải nộp để xét duyệt, sau khi xét duyệt mới có thể công bố.
Mà sau khi xét duyệt, nhân viên công tác của nền tảng chính thức sẽ biết được một số nội dung chi tiết của game này.
Đương nhiên là nhân viên công tác phụ trách xét duyệt sẽ không thực sự chơi hết game, lúc xét duyệt bọn họ sẽ chuẩn bị tài liệu sửa đổi chính thức và thuyết minh game, đảm bảo nhân viên xét duyệt có thể nhanh chóng vượt qua tất cả các ải.
Hiển nhiên là nhân viên xét duyệt đã nhìn thấy nội dung văn hóa Hoa Hạ ẩn giấu trong game này, cho nên vô hình trung mới cộng thêm rất nhiều điểm!
Công ty Đằng Đạt với tư cách là nhà nghiên cứu và phát triển một loạt các game như “Pháo Đài Trên Biển”, “Người Chế Tác Trò Chơi”, vẫn luôn là đối tượng quan tâm trọng điểm của nền tảng chính thức, từ trước đến nay đều là kiểu được ưu ái đề cử.
Bởi có những tác phẩm xuất sắc trước đây, cộng thêm game lần này còn là một game phong cách Hoa Hạ có chất lượng khá ổn, cho nên nền tảng lập tức đưa lên vị trí đề cử được dự tính là sẽ rất hot!
Bùi Khiêm im lặng.
Nền tảng chính thức, lợi hại thật.
Ta đã thế này rồi, sao vẫn cứ ưu ái đặc biệt cho ta thế?
Ta chỉ muốn trở thành một nhà sản xuất game mờ nhạt, được không hả??
Bùi Khiêm buồn rười rượi mở vị trí đề cử ra xem thử.