Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 409 - Chương 409. Seeder Cũng Bối Rối (2)

Chương 409. Seeder cũng bối rối (2)
Chương 409. Seeder cũng bối rối (2)

“Có ai tải ‘Quay Đầu Là Bờ’ xuống được không? Cấu hình máy tính của ta quá thấp, cứ lag lên lag xuống, lag một hồi thì die luôn.”

“Máy tính của ta cũng bị lag rồi, die một cách khó hiểu.”

“Game này cấu hình cao quá, máy tính của ta cũng đứng luôn, giống như slide trình chiếu vậy đó.”

“Ha ha, máy tính của ta chạy được nè, nói thật với các ngươi, thật ra các ngươi chết không phải do đứng máy đâu…”

“Đù, đây là game mất não gì vậy, bị quái nhỏ đầu tiên giết chết trong vài giây?”

“Game này chơi tiếp kiểu gì vậy?”

“Không biết, dù sao ta cũng hoàn tiền rồi, ông chủ cũng không có yêu cầu đánh giá tốt hay xấu đúng không? Ta quyết định đánh giá một sao luôn rồi!”

“Không đến nỗi cho luôn một sao chứ, không cho cơ hội thứ hai hả?”

“Laptop của ta không chạy nổi game này, định lát nữa tìm một quán net.”

“Ông chủ này rất hào phóng, vì chuyện này mà viết đánh giá tiêu cực luôn thì có phải hơi thiếu trách nhiệm không? Dù sao người ta cũng không nói là viết đánh giá tiêu cực, họ chỉ để chúng ta đánh giá theo ấn tượng ban đầu.”

“Đúng vậy, ấn tượng đầu tiên chính là game này nát bét.”

“Nhưng mà cũng có thể là do vấn đề máy tính của ngươi?”

Thậm chí trong nhóm còn bắt đầu tranh luận.

Hồ Tiêu gãi đầu, có chút choáng váng.

Đây là lần đầu tiên hắn hấy mọi người thảo luận một vấn đề nghiêm túc như vậy trong nhóm seeder…

Trước đây, nhóm giống như một đội quân được huấn luyện bài bản, có người ra lệnh rồi bảo like, share hoặc là tập trung công kích acc nào đó, hoặc là nhanh chóng thống nhất chiều hướng, tóm lại là kỷ luật nghiêm minh, phản ứng nhanh chóng.

Đột nhiên hôm nay, group giống như biến thành cái chợ, tất cả mọi người đều phát biểu ý kiến ​​của mình.

Một nhóm người đưa ra những đánh giá không tốt sau khi chơi game.

Mà một số người khác lại cảm thấy hơi tiếc cho một ông chủ hào phóng như vậy, bọn họ cảm thấy bản thân nên chơi hết mình hơn, không nên vô trách nhiệm như vậy.

Nhìn mọi người tranh cãi, Hồ Tiêu cũng có chút bối rối.

Gặp phải nội chiến seeder thì phải làm sao bây giờ? Đang online, khẩn cấp đấy!

“Thế rốt cuộc nên đánh giá thế nào? Ta chuẩn bị cho một sao rồi này.”

“Ta cảm thấy vẫn được mà, hai con quái phía trước gây sát thương cao hơn một chút, sau khi trốn một lúc thì giết bọn chúng cũng rất dễ dàng, vì chuyện này mà cho một sao ư? Sao ngươi không nghĩ lại vấn đề do bản thân chơi gà?”

“???”

“Hỏi chấm cái quằn què? Chúng ta làm seeder cũng phải có nguyên tắc, nhận tiền làm việc, tốt xấu gì cũng lấy tiền của ông chủ rồi, ngươi cứ vô trách nhiệm như vậy à?”

“Đệch, mẹ nó ngươi có tinh thần trọng nghĩa như vậy sao cmn còn đi làm seeder hả? Một thằng ăn mày thối, thật sự tưởng mình là hoàng đế ngồi đó phê tấu chương à?”

“Ngươi chẳng phải cũng là thằng ăn mày thối sao?”

“Ngươi giỏi như vậy đòi đi làm seeder làm gì? Sao không cầm bàn phím đi hành hiệp trượng nghĩa cho rồi?”

“Ta tìm việc để kiếm tiền tiêu vặt thì đã sao? Sao ngươi biết ta không phải là anh hùng bàn phím nghiệp dư chứ?”

Mắt thấy hai người trong nhóm “nho nhã hiền hoà” lại sắp battle, Hồ Tiêu vội vàng ngăn cản.

“Được rồi, đừng cãi nữa!”

“Cả hai người đều bị cấm ngôn một tiếng!”

“Chúng ta là người chuyên nghiệp, phải biết kiềm chế tức giận, hiểu không?”

“Đừng đem cảm xúc vào trong công việc, cứ vô tâm lạnh nhạt như ta này, hiểu chưa?”

Hồ Tiêu cũng hết chỗ nói rồi.

Thật ra thì chuyện này rất bình thường, mặc dù những seeder này đều thuộc cùng một nhóm, nhưng mọi người ai cũng nhận tiền làm việc, một nhóm hơn trăm người sao có thể biết nhau hết được chứ?

Hơn nữa, seeder phần lớn đều là những kẻ không kiếm được bao nhiêu tiền, cuộc sống thì lại không vừa ý, mấy người này thích ở trên mạng gõ bàn phím định giang sơn, vốn dĩ nhiều người “nho nhã hiền hoà” kiểu như một lời không hợp là hỏi thăm gia đình dòng họ nhà người ta....

Bây giờ bởi vì chuyện này mà ầm ĩ cũng không bất ngờ gì.

Hồ Tiêu bây giờ mới ý thức tới, yêu cầu của vlogger “Chiến Thần Review “ thật không đơn giản như vậy.

Có một hố lừa ở đây!

Nếu như cho nhóm seeder một mục tiêu rất rõ ràng, chẳng hạn như bôi đen tới chết hay thổi phồng game đến tận trời, nhóm seeder sẽ nhận tiền làm việc và không bao giờ hỏi lại câu nào.

Cũng không ai dám làm trái lại, suy cho cùng thì dù sao seeder làm việc cũng đều rất chuyên nghiệp.

 

Nhưng bây giờ, ông chủ lại không hề yêu cầu mọi người đánh giá như thế nào.

Thế nên những seeder ở trong nhóm bàn tán thảo luận, cũng bởi vì ý kiến không hợp cho nên dẫn đến đấu đá nội bộ...

Quản trị viên ra tay, nhanh chóng cấm ngôn vài người, hơn nữa lại đá mấy người “nho nhã hiền hoà” kia ra, sau đó cũng không tiếp nhận việc seeding nữa, tình huống mới được kiểm soát.

Hồ Tiêu quan sát ý kiến của mọi người, thấy rằng hầu hết mọi người đều đánh giá game này rất kém.

Cấu hình máy tính của nhiều người không tốt, chơi game này cơ bản là bị lag kinh khủng, trài nghiệm game cũng rất kém, đương nhiên ấn tượng ban đầu cũng không tốt.

Còn có một số người giống như Hồ Tiêu, cấu hình máy tính không thành vấn đề, nhưng sau khi đi vào thì bị quái nhỏ ngược đãi, hoài nghi nhân sinh, dĩ nhiên cũng không có cảm tình lắm với game này.

Nhưng vẫn có một số ít người trong nhóm cho rằng game này tạm ổn.

Hình ảnh đẹp, hành động mượt mà, cảm giác tấn công cũng rất tốt, mặc dù bị quái nhỏ giết sớm, nhưng chỉ cần cẩn thận một chút để không bị đánh trúng thì vẫn có thể thắng được đám quái nhỏ này.

Nhóm người nhỏ này có ấn tượng ban đầu tốt về game, vì vậy hoàn toàn trái ngược với ý kiến ​​của những người khác.

Đây là điều bình thường, dù trong nhóm nào đi chăng nữa thì chắc chắn sẽ có một số người chơi thích thử thách chính bản thân mình.

Nhiều seeder trong nhóm là đám thiếu niên nghiện game, kinh nghiệm cũng rất phong phú, gặp phải game có độ khó cao như vậy, phản ứng đầu tiên không phải là giận tới mức muốn đập máy tính, mà trái lại cảm thấy rất có tính khiêu chiến.

Mặc dù những người này chỉ là một số ít, nhưng họ cũng đại diện cho một tiếng nói khác.

Hồ Tiêu suy nghĩ một lúc, không có khả năng thống nhất ý kiến, hơn nữa cũng không cần thiết.

Hết chương 409.
Bình Luận (0)
Comment