Nàng hiểu rất rõ, tài nguyên và mối quan hệ của nền tảng chính thức chắc chắn tốt hơn một công ty tư nhân như Đằng Đạt rất nhiều, nếu phía nền tảng chính thức đồng ý ra mặt giúp đỡ tìm phiên dịch, vậy thì chắc chắn có thể tìm được một dịch giả lão làng không tệ!
Sau khi đồng ý, hai bên lại trao đổi ngắn gọn một vài chi tiết, đôi bên lưu lại phương thức liên lạc.
Công việc tiếp theo vẫn phải bàn bạc lâu dài, nhưng có được sự hỗ trợ tốt từ bên phía nền tảng chính thức, công việc sau này chắc chắn sẽ thuận lợi trôi chảy.
Sau khi tắt điện thoại, Lý Nhã Đạt cảm thấy đây đúng là niềm vui bất ngờ.
Không ngờ nền tảng chính thức lại chủ động giúp đỡ chế tác “Quay Đầu Là Bờ” phiên bản đa ngôn ngữ, hơn nữa còn chủ động giúp đỡ việc quảng bá mở rộng!
Nhưng mà suy nghĩ kĩ lại, chuyện này hình như cũng rất có lý.
Chất lượng của “Quay Đầu Là Bờ” tốt như vậy, nội dung phong phú như thế, đây chính là một cơ hội quảng cáo vô cùng hoàn mỹ!
Có thể nhìn ra được từ phiên bản game mobile “Chiến Ca Nhiệt Huyết” và “Người Chế Tác Trò Chơi” trước đó, thái độ phía nền tảng chính thức luôn là khuyến khích sáng tạo, khuyến khích dẫn dắt giá trị đúng đắn, khuyến khích game có chiều sâu có nội dung.
Mà game “Quay Đầu Là Bờ” không chỉ là cách chơi hay, chất lượng tốt, mà còn có nội dung văn hóa cực kỳ đặc sắc, thậm chí rất nhiều người chơi nước ngoài còn không tiếc vừa lật từ điển vừa chơi, có thể thấy chỗ hấp dẫn của tựa game này.
Một tựa game như thế, không phải là thứ nền tảng chính thức đang cần hay sao?
Cho nên, nền tảng chính thức sẽ dốc sức quảng bá, thậm chí chủ động sắp xếp phiên dịch, đây đều là chuyện trong tình lý.
Lý Nhã Đạt đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó.
“Lẽ nào tổng giám đốc Bùi sớm đã nghĩ đến việc sẽ xảy ra chuyện như vậy?”
“Lúc đó tổng giám đốc Bùi đã nói thế nào chứ?”
“Hắn nói, tiến quân vào thị trường nước ngoài cần có thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một cái cũng không được, nếu không có nguồn lực và sự giúp đỡ phong phú, đường đột tiến vào rất dễ gặp phải rắc rối.”
“Hiện tại, nguồn lực phong phú đã có, giúp đỡ cũng đã có! Vậy thì không thể xem như là đường đột tiến vào rồi chứ?”
“Xem ra tổng giám đốc Bùi không để ta vội vàng gấp gáp là sớm đã ở đây chờ đợi rồi, hắn cảm thấy trong vòng một tháng phía nền tảng chính thức nhất định sẽ có động tĩnh, cho nên mới bình tĩnh như thế!”
“Ừm, có điều tổng giám đốc Bùi nói là tháng sau sẽ cân nhắc chuyện đa phiên bản.”
“Lẽ nào tổng giám đốc Bùi vốn cho rằng tháng sau nền tảng chính thức mới chú ý đến tựa game này, sắp xếp phiên dịch?”
“Cũng có thể như vậy, dù sao độ hot của game tăng lên, thu hút chú ý của nền tảng chính thức cũng cần thời gian, có thể là ngay cả tổng giám đốc Bùi cũng không ngờ ‘Quay Đầu Là Bờ’ sẽ nổi lên nhanh như vậy!”
“Quá tốt rồi, ta lập tức báo cáo tin tức tốt này cho tổng giám đốc Bùi!”
“Đáng tiếc tổng giám đốc Bùi không ở đây, nếu tổng giám đốc Bùi ở đây, bảo hắn tự mình nói chuyện với nhân viên làm việc phía nền tảng chính thức, chắc hắn sẽ vui mừng hơn đấy?”
Lý Nhã Đạt phấn khích, gọi điện thoại cho tổng giám đốc Bùi.
……
“Hắt xì!”
Trong phòng trọ, Bùi Khiêm quấn chăn, hắt hơi một cái.
Sau khi dụi mũi, Bùi Khiêm vứt giấy vệ sinh vào thùng rác ở phía xa, kết quả “bộp” một cái, cục giấy đập lên trên miệng thùng rác, rồi rơi ra mặt đất.
“Đệch!”
Bùi Khiêm cạn lời, quấn chăn đi xuống giường nhặt giấy vệ sinh vứt đi, sau đó quay lại giường với tốc độ ánh sáng tiếp tục cuộn mình.
Hôm nay hắn không đi làm, bởi vì hắn… bị cảm lạnh rồi!
Khi tiết giao mùa từ thu sang đông, khí trời nhanh chóng chuyển lạnh, mấy hôm trước Bùi Khiêm vẫn luôn chạy đôn chạy đáo bên ngoài, quả nhiên bị nhiễm lạnh rồi.
Cho nên hôm nay hắn không đi đâu hết, nằm ườn trên giường, uống nước nóng.
“Ta thảm quá mà.”
Bùi Khiêm không khỏi suy nghĩ miên man.
Sao mà không hề giống với kịch bản trong tưởng tượng của ta vậy chứ?
Dựa theo kế hoạch ban đầu, hiện tại chắc là hắn đã có thể ngồi thảnh thơi chờ thu tiền mới đúng chứ?
Tại sao vẫn phải cắm đầu cắm cổ đi tiêu tiền?
Á, bực quá!
Hắn đang chơi điện thoại thì Lý Nhã Đạt gọi đến.
Sau khi thẫn thờ một lúc, Bùi Khiêm vội vàng nhận máy.
Chắc không phải mới qua có hai ngày đã kiếm thêm rắc rối ngu xuẩn gì cho ta nữa đó chứ?
Ta sắp không chịu nổi đả kích thế này nữa rồi!
“Có chuyện gì…” Bùi Khiêm yếu ớt nói.
Lý Nhã Đạt ở đầu dây bên kia lộ rõ vẻ kinh ngạc: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi bị cảm lạnh hả?”
“À, không sao đâu, ta đã uống rất nhiều nước nóng rồi. Bên phía ‘Quay Đầu Là Bờ’ có chuyện gì sao?” Bùi Khiêm không có tâm trạng chào hỏi.
Lý Nhã Đạt mừng rỡ nói: “Đúng vậy, tổng giám đốc Bùi! Nền tảng chính thức vừa mới gọi điện thoại đến, nói muốn sắp xếp phiên dịch chuyên nghiệp cho ‘Quay Đầu Là Bờ’, đồng thời sẽ giúp đỡ chúng ta thực hiện quảng bá nước ngoài! Thậm chí còn nhanh hơn một tuần so với thời gian tổng giám đốc Bùi ngươi dự liệu!”
“Tổng giám đốc Bùi yên tâm, ta đã sắp xếp được kha khá rồi!”
Bùi Khiêm: “???”
Cái quái gì thế? Nền tảng chính thức sắp phiên dịch chuyên nghiệp cho?
Chết tiệt! Toang rồi!
Còn tìm lý do từ chối gì nữa chứ?
Bùi Khiêm choáng váng cả người, cảm thấy cơn cảm lạnh của bản thân nặng thêm rồi.
Cũng may hiện tại hắn đang nằm ườn trên giường, không cần lo lắng đột nhiên ngất ra đất ngủ một giấc không tỉnh lại.
Sau khi im lặng một phút, Bùi Khiêm nói: “Ừm, còn chuyện gì khác không?”
Lý Nhã Đạt: “À, không có gì, ta chỉ báo cáo thôi. Tổng giám đốc Bùi bị cảm thế nào rồi? Cần đưa thuốc hoặc giúp đỡ gì không?”
“Không cần…” Bùi Khiêm bần thần nhìn lên trên trần nhà: “Ta chỉ muốn nghỉ ngơi một mình thôi.”
“À, vâng, tổng giám đốc Bùi đừng làm việc cực khổ quá, nghỉ ngơi cho khỏe!”
Tắt điện thoại, Lý Nhã Đạt nhỏ giọng thì thầm.
“Quả nhiên tổng giám đốc Bùi đã có dự tính từ sớm, không hề cảm thấy mừng rỡ hay bất ngờ gì với chuyện này cả.”
Bùi Khiêm vứt điện thoại sang một bên, thầm thở dài một hơi.