Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 449 - Chương 449. Tổng Giám Đốc Bùi, Khoản Tiền Thưởng Cá Nhân Của Ngươi Là Một Trăm Nghìn Đồng (2)

Chương 449. Tổng giám đốc Bùi, khoản tiền thưởng cá nhân của ngươi là một trăm nghìn đồng (2)
Chương 449. Tổng giám đốc Bùi, khoản tiền thưởng cá nhân của ngươi là một trăm nghìn đồng (2)

Hai chiếc xe đón mấy người phỏng vấn đến thẳng khách sạn, có nhân viên sắp xếp chỗ ở cho mọi người.

Giống như lúc Kiều Lão Thấp, Trương Tổ Đình đến Kinh Châu, Đằng Đạt sẽ sắp xếp khách sạn cao cấp, trong phòng còn chuẩn bị trái cây, bánh ngọt và máy pha cà phê cực kỳ cẩn trọng.

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, mọi người tụ họp trước sảnh lớn khách sạn, chuẩn bị đến Game Đằng Đạt phỏng vấn độc quyền tổng giám đốc Bùi.

……

Bên kia, Bùi Khiêm đang xác nhận lịch trình của đội phỏng vấn.

“Chiều nay dẫn bọn họ đi dạo những địa điểm đẹp ở Kinh Châu.”

“Tối ăn cơm ở bếp tư nhân Minh Vân, món ăn đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.”

“Thứ hai ngày mai có thể dẫn mọi người đến trải nghiệm quán cà phê Internet Netfish thử.”

“Chiều… lại dạo những cảnh còn lại ở Kinh Châu, chọn mấy chỗ có vé vào đắt đắt một chút.”

“Buổi tối lại sắp xếp cho mọi người dùng bữa ở nhà hàng cao cấp khác.”

“Hôm sau nên bắt đầu phỏng vấn rồi.”

“Có thể thêm nhân viên của các bộ phận, tranh thủ ba ngày thu thập nhiều tài liệu chút.”

“Sau khi phỏng vấn xong, trước khi rời khỏi sẽ để bọn họ nghỉ ngơi ở Kinh Châu thêm một ngày, nghỉ đến thứ bảy.”

“Tối thứ bảy lại đến bếp tư nhân Minh Vân ăn một bữa tạm biệt.”

“Sau đó chủ nhật lên máy bay, vừa đúng một tuần, hoàn hảo.”

“Lúc đi phải nhớ mua mấy món lưu niệm tốt tốt, mỗi người mười phần, để bọn họ về tặng đồng nghiệp.”

“Ừm, vậy đi.”

Tính toán thử chi phí chuyến này, trên mặt Bùi Khiêm không khỏi lộ ra nụ cười.

Trong mắt Bùi Khiêm, mấy ký giả này không phải công cụ đến quay video cho mình, mà là bạn tốt tiêu tiền giúp mình.

Người ta nói, nhạn bay ngang cũng có thể nhổ lông, trộm không đi không.

Khó khăn lắm mới có nhiều người thế này đến Kinh Châu, tuyệt đối không thể để bọn họ chạy thế này được!

Sau khi xác nhận hành trình xong, Bùi Khiêm xem giờ, cũng đến giờ xuất phát rồi.

……

Đến khách sạn, Bùi Khiêm thấy nhóm phỏng vấn bên nền tảng chính thức, tỏ ý tiếp đón nhiệt tình với đám người Hạ Giang.

Hạ Giang cũng giống những người gặp Bùi Khiêm lần đầu khác, đều ngạc nhiên vì hắn còn quá trẻ.

Sau khi trò chuyện.

“Tổng giám đốc Bùi, nếu không thì chúng ta đến công ty trước nhỉ? Thiết bị bên chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, có thể bắt đầu quay bất cứ lúc nào.” Trong đầu Hạ Giang toàn là suy nghĩ về công việc.

“Không vội, không vội.” Bùi Khiêm phất tay: “Chiều nay trợ lý Tân dẫn mọi người dạo một vòng Kinh Châu, cảm nhận phong thổ nơi Kinh Châu.”

Hạ Giang sững sờ: “Hả? Tổng giám đốc Bùi, chúng ta vẫn nên làm việc trước nhỉ? Nếu như là việc xong còn thời gian thì đi dạo cũng không muộn.”

Bùi Khiêm nghiêm túc nói: “Đây là làm việc đấy!”

“Người ta nói đất nước phương nào nuôi người phương ấy, Đằng Đạt là doanh nghiệp đất Kinh Châu, nếu quay Đằng Đạt, chẳng phải phải quay Kinh Châu trước sao? Thế này mọi người đến vài cảnh ở Kinh Châu dạo thử, cảm nhận bầu không khí và môi trường của Kinh Châu, cái này cũng giúp đỡ cho việc quay sau này.”

“Tối cũng đã sắp xếp tiệc mời rồi, mời mọi người cũng thưởng thức ẩm thực Kinh Châu, khởi dậy linh cảm làm việc của mọi người.”

“Khách theo chủ, mọi người cứ nghe theo sắp xếp của ta là được.”

“Được rồi, mọi người lên xe đi!”

Mấy người quay phim trưng ra vẻ ngơ ngác bị tổng giám đốc Bùi dụ lên xe, bắt đầu tiêu tiền ở Kinh Châu, à không, tham quan.

Xế chiều, bọn họ đi tham quan phong cảnh thành phố Kinh Châu.

Buổi tối, dùng bữa thịnh soạn ở bếp tư nhân Minh Vân.

Hạ Giang và đoàn phỏng vấn được ăn tôm hùm, ai nấy đều vô cùng cảm động.

Quy cách tiếp đãi này quá cao!

Làm ký giả, phỏng vấn cũng phân theo các quy cách khác nhau, có vài công việc béo bở, nhưng cũng có những công việc cực khổ.

Thông thường mà nói, nếu như đối phương muốn mời phỏng vấn, như vậy thì quy cách nhất định sẽ cao một chút. Đối phương sẽ chi trả toàn bộ chi phí đi lại, chi phí ăn ở, đôi khi còn cho thêm năm trăm đến một nghìn đồng mỗi người, thường được gọi là lì xì. 

Nhưng cuộc phỏng vấn với Đằng Đạt này không phải do Đằng Đạt chủ động mời, mà là do nền tảng chính thức tổ chức.

Dựa theo lệ cũ, Đằng Đạt không cần trang trải những chi phí đi lại ăn ở này nọ.

Nhưng mà tổng giám đốc Bùi đã chủ động gánh vác những chi phí này!

Không chỉ vậy, dù là chi phí đi lại hay chi phí ăn ở, thậm chí cả xe thương vụ và ăn uống thông thường, tất cả đều được sắp xếp theo tiêu chuẩn cao như vậy càng khiến mọi người cảm thấy được coi trọng.

Cộng thêm bữa tiệc lớn với giá trị khó có thể ước lượng này, quả thực Hạ Giang và mọi người đều cảm thấy thụ sủng nhược kinh.

Trên bàn ăn, Hạ Giang đang suy nghĩ có nên trò chuyện trước với tổng giám đốc Bùi hay không, đồng thời thu thập trước một số tài liệu phỏng vấn.

Tuy nhiên, tất cả các loại nguyên liệu quý hiếm làm cho người ta hoa cả mắt được bưng lên, vấn đề này ngay lập tức bị vứt ra sau đầu.

Tập trung ăn uống hết sức!

Có rất nhiều món ngon chỉ nghe nói chứ chưa từng thấy lần này được dâng đến tận miệng, làm sao có thể không nếm thử.

Hơn nữa, tiết tấu phục vụ món ăn của nhân viên phục vụ ở đây rõ ràng là được huấn luyện đặc biệt, thời điểm lên từng món vừa phải, khiến thực khách rất ngon miệng, vô cùng hài lòng.

Sau khi ăn món ngọt tráng miệng xong, Hạ Giang vỗ về cái bụng hơi nhô ra của mình, có chút áy náy.

Hỏng rồi, tổng giám đốc Bùi chăm sóc kỹ quá, không tìm được cơ hội mở lời!

Rời khỏi bếp tư nhân Minh Vân, Hạ Giang lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, mở Toàn Dân Bình Luận.

Không nhìn thì không biết, vừa nhìn đã giật mình.

Nơi này không phải là nhà hàng Vô Danh nổi tiếng sao?

Nghe nói đặt chỗ trước cũng phải xếp hàng đến hai ba tháng sau, nổi tiếng đến mức người địa phương Kinh Châu có muốn ăn cũng chưa chắc là được ăn.

Mọi người nhìn tổng giám đốc Bùi với ánh mắt kính trọng và biết ơn.

Đoạn phim này phải quay thật tốt, không thể phụ tấm lòng của tổng giám đốc Bùi!

Hạ Giang rất cảm động: “Tổng giám đốc Bùi, cám ơn đã chiêu đãi!”

“Tối nay sau khi trở về bọn ta chuẩn bị một chút, buổi sáng ngày mai bọn ta chính thức bắt đầu phỏng vấn chứ?”

Hết chương 449.
Bình Luận (0)
Comment