Nói đến sự giúp đỡ của nền tảng chính thức đối với Đằng Đạt là Bùi Khiêm lại tức.
Đó là giúp đỡ sao?
Cho vị trí đề cử cũng thôi đi, sau còn đề cử chuyên đề, điên cuồng bợ đỡ để dắt mũi người dùng, quá đáng nhất là còn chia phần trăm thành ba mươi bảy mươi!
Lần nào cũng khiến tổng giám đốc Bùi thiệt hại nghiêm trọng.
Nếu không phải có nền tảng chính thức cứ gây rối phía sau, giờ tổng giám đốc Bùi đến nỗi bị cảm mà vẫn phải nghĩ cách lỗ tiền sao!
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ, hỏi: “Nếu ta không đi, nền tảng chính thức sẽ phong sát ta sao?”
“Sau này sẽ không cho Đằng Đạt vị trí đề cử nữa, đổi chia phần trăm ba bảy thành năm năm?”
Trợ lý Tân cạn lời: “Không đến mức đó.”
Sẽ không bị phong sát sao?
Thế thì đáng tiếc quá!
Bùi Khiêm cân nhắc, nếu không nể mặt bên kia, sau đó có thể bớt đi vị trí đề cử thì hay rồi.
Trợ lý Tân lại nói: “Đối phương nói, chỉ nói chuyện đơn giản thôi, không chiếm nhiều thời gian của ngươi.”
“Đã vậy thì cớ sao không đi?”
Bùi Khiêm: “…”
Trợ lý Tân nói tiếp: “Đúng rồi, lần này đến phỏng vấn, nói là thưởng cho Đằng Đạt một cúp chứng nhận của nền tảng chính thức, để ghi nhận cống hiến của công chúng ta về mảng game.”
Bùi Khiêm: “…”
Trợ lý Tân: “Còn có thưởng cá nhân cho ngươi, để ghi nhận thành quả ưu tú của nhà thiết kế, tiền thưởng một trăm nghìn đồng.”
“Đương nhiên không nhiều, quan trọng là…”
Bùi Khiêm: “Bảo bọn họ đến đây!”
“Hả?” Trợ lý Tân sững sờ, không ngờ thái độ của tổng giám đốc Bùi lại thay đổi 180 độ như vậy.
Vừa nãy dứt khoát từ chối rồi, sao nháy mắt lại đồng ý?
Bùi Khiêm ho khụ khụ hai tiếng: “Ta nghĩ rồi, thật ra nên nhận phỏng vấn này.”
“Chủ yếu là đây không phải vinh quang của mình ta, mà là kết quả của tất cả nhân viên Đằng Đạt cùng nhau cố gắng. Tuy công việc của ta bận rộn, cũng không có hứng thú với vinh danh kiểu này, nhưng nhân viên của ta phải có được cơ hội được công nhận.”
“Cho nên, vì nhân viên của Đằng Đạt, vẫn phải tiếp nhận phỏng vấn.”
Bùi Khiêm nói đầy chính nghĩa.
“Ừm ừm, tổng giám đốc Bùi nói rất đúng.” Trợ lý Tân tán thành: “Suy cho cùng, không phải mọi người đều không màng danh lợi như ngươi, những phần thưởng nên có này vẫn phải tranh.”
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ: “Đến lúc đó có bao nhiêu ký giả đến?”
Trợ lý Tân: “Vẫn chưa xác định, cụ thể phải xem quy mô phỏng vấn nhỉ? Nếu chỉ là bản thảo văn bản thì một ký giả là đủ rồi. Nếu phải đăng video thì kiểu gì cũng đến quay phim.”
“Mấy cái này chưa biết chắc, cụ thể đến bao nhiêu người, phỏng vấn mấy ngày thì phải xem ý bên chúng ta.”
Bùi Khiêm gật đầu: “Được.”
“Nền tảng chính thức đã cho mặt mũi thế này, thế tất cả đều làm theo quy cách cao nhất đi! Để bọn họ dẫn thêm vài nhân viên theo, tất cả chi phí đến Kinh Châu đều do chúng ta chi trả.”
Trợ lý Tân: “Kể cả ăn ở?”
Bùi Khiêm gật đầu nói: “Đúng, cả vé máy bay nữa. Ông lớn từ xa đến đây, chắc chắn chúng ta phải làm tròn tình nghĩa chủ nhà, chi trả toàn bộ.”
Trợ lý Tân không hỏi nhiều: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, ta đi sắp xếp ngay.”
Vốn dĩ tổng giám đốc Bùi muốn từ chối, nhưng nào ngờ bên kia lại quỷ quyệt như vậy, còn chuẩn bị tiền thưởng cá nhân!
Đương nhiên, một trăm nghìn đồng đối với tổng giám đốc Bùi cũng không nhiều, nhưng… cũng không ít!
Với lại, đột nhiên Bùi Khiêm cảm thấy đây cũng là cơ hội để tiêu tiền.
Đã quyết trước kết toán sẽ nhắm mắt làm liều, thế thì chi bằng dứt khoát một chút.
Nhóm ký giả bên nền tảng chính thức đến Kinh Châu, tiền vé, tiền chỗ ở, ăn uống, còn mời người ta đến bếp tư nhân Minh Vân ăn một bữa, chẳng phải tiêu được một khoản sao?
Đương nhiên, Bùi Khiêm làm thế này cũng xảy ra vài tác dụng phụ, ví dụ như… bên nền tảng chính thức sẽ tăng cảm tình, đưa báo cáo lên, có thể khiến lượng tiêu thụ của game lại tăng lên.
Nhưng mà Bùi Khiêm đã nghĩ ra được cách giải quyết rồi.
Lúc phỏng vấn nói thật vài câu, phá vỡ cảm tình của người chơi, tốt nhất là hình thành đề tài gây tranh cãi, gián tiếp tấn công lượng tiêu thụ của game gần đây.
Thế này chẳng phải vẹn cả đôi đường sao?
Để lúc kết toán có thể lỗ, tổng giám đốc Bùi liều rồi!
……
Chủ nhật ngày 17 tháng 10.
Buổi chiều.
Sân bay.
Lần đầu Hạ Giang đến đất Kinh Châu, nhìn lineup phỏng vấn siêu sang theo sau mình, cảm thấy trách nhiệm trên lưng mình quá nặng nề.
Lần này đội phỏng vấn của nền tảng chính thức có tổng cộng chín người.
Hạ Giang là tổng biên tập, phụ trách phỏng vấn tổng giám đốc Bùi, dẫn mấy biên tập thực tập theo để trợ giúp.
Bốn máy ảnh, một máy chính, hai máy du lịch, còn có một thanh niên cường tráng phụ trợ, khiêng đồ nghề.
Hai máy quay phụ trách quay chụp.
Ngoài ra còn có một nhân viên tên Tiểu Trương, chuyên phụ trách liên lạc, thảo luận, sắp xếp hành trình phỏng vấn lần này với bên Đằng Đạt.
Trong chín người, ngoài thực tập sinh, còn lại đều là người có kinh nghiệm phong phú, lý lịch lâu năm, có thể nói đội phỏng vấn này cực kỳ chuyên nghiệp.
Phỏng vấn bình thường vốn không đến mức cao thế này, cùng lắm là một ký giả, một người ghi hình, một chụp ảnh, có lúc ký giả và chụp ảnh cũng kiêm chức lẫn nhau luôn.
Nào có ra quân ồ ạt như lần này.
Về phía Đằng Đạt, đương nhiên Hạ Giang đã nghe nói từ lâu, biết đây là công ty game phát triển vùn vụt ở Kinh Châu, với lại việc kinh doanh chính bây giờ không chỉ giới hạn ở lĩnh vực game.
Nghe nói ông chủ công ty này là một nhân vật truyền kỳ, cho nên Hạ Giang và những người khác trong đội phỏng vấn đều vô cùng tò mò.
Lần này dẫn theo nhiều người thế này là yêu cầu bên phía Đằng Đạt.
Điều này cũng chứng tỏ bên Đằng Đạt cũng vô cùng xem trọng lần phỏng vấn này.
Cho nên từ lúc nhận được nhiệm vụ này từ cấp trên, Hạ Giang vô cùng để ý, cảm thấy nhiệm vụ phỏng vấn lần này vô cùng quan trọng.
Lần này Đằng Đạt vô cùng có thành ý, sắp xếp xe thương vụ bảy chỗ và một chiếc xe thương vụ bình thường, cả quá trình xe đón xe đưa còn chưa nói, ăn ở trong lúc phỏng vấn cũng bao trọn.