“Lúc đến phỏng vấn, ta gặp được lão Lưu - giám đốc kế hoạch lúc trước, song hắn cũng không thể qua được vòng phỏng vấn, điều này khiến cho ta thấy thấp thỏm.”
“Sau khi đến công ty, ta thấy tuy là công ty mới thành lập, nhưng môi trường làm việc rất tốt, ta càng quyết tâm về đây làm việc hơn.”
“Ta đã thành thật mô tả về chức vụ và khả năng làm việc của mình, vì nhận được thù lao và đãi ngộ vượt xa mong đợi của ta, cho nên... ta đến đây làm việc.”
Hoàng Tư Bác rất cẩn thận khi bỏ qua sự tồn tại của tổng giám đốc Bùi trong phần mô tả.
Hạ Giang tâm linh tương thông gật đầu, chuẩn bị hỏi vài câu chi tiết hơn.
“Cuối cùng công ty nhận ngươi, chứ không phải là giám đốc kế hoạch có kinh nghiệm phong phú cùng công ty trước đây của ngươi, đúng không?”
Hoàng Tư Bác gật đầu: “Đúng.”
“Lúc đó Đằng Đạt là công ty mới thành lập, nhưng môi trường làm việc rất tốt đúng không?”
“Đúng.”
“Ngươi nói rằng ngươi nhận được mức lương vượt xa mong đợi của mình, tiền lương đãi ngộ cụ thể được thương lượng thế nào?”
Hoàng Tư Bác suy nghĩ một lúc: “Ừm... trước tiên ta chủ động đưa ra một con số, sau đó ta muốn tăng gấp đôi tiền lương.”
Hạ Giang đưa mắt nhìn Hoàng Tư Bác một cách tán thưởng.
Rất tốt, chính là cảm giác như vậy!
Song phương đã đạt được sự ăn ý, cuộc phỏng vấn sau đó trở nên rất đơn giản.
“Trước khi ngươi chính thức bắt tay vào làm ‘Pháo Đài Trên Biển’, ý tưởng về game này đã được hình thành đại khái rồi, đúng không?”
“Lúc bắt đầu ngươi cũng không rõ lắm về phương thức quảng bá cụ thể của game này, đúng không?”
“Sau khi hoàn thành ‘Pháo Đài Trên Biển’, ngươi rời khỏi Game Đằng Đạt, có thể giải thích ngắn gọn lý do tại sao không?”
“Phòng làm việc Phi Hoàng vừa mới bắt đầu đã liên tục thua lỗ, nhưng lại không nhận mấy quảng cáo rẻ tiền như những người làm video bình thường, bởi vì có ai đó đã đưa ra lời khuyên cho ngươi, đúng không?”
Hạ Giang và Hoàng Tư Bác một hỏi một đáp hết câu hỏi này đến câu hỏi khác, trò chuyện rất vui vẻ.
Cho đến giữa trưa, cuối cùng cuộc phỏng vấn với Hoàng Tư Bác cũng kết thúc.
Hạ Giang rất hài lòng với cuộc phỏng vấn, đứng dậy bắt tay Hoàng Tư Bác.
“Vô cùng cảm ơn ngươi dành chút thời gian quý báu tới tiếp nhận phỏng vấn, cũng mong ngươi công tác thuận lợi, lập thành tích mới!”
……
Quán cà phê Internet Netfish.
Bùi Khiêm đang chơi game bỗng nhìn đồng hồ, đã gần mười hai giờ rồi.
Theo lý mà nói, hẳn là lượt phỏng vấn đầu tiên đã xong rồi nhỉ?
Hắn cũng không biết chính xác bọn họ nói về những vấn đề gì, cho nên lúc nào trong lòng cảm thấy bất an.
Nhưng mà Bùi Khiêm cũng ngại hỏi tới, chỉ có thể hy vọng những nhân viên bảo bối kia sẽ nghe lời, không đề cập đến bản thân hắn theo yêu cầu là được rồi.
Bùi Khiêm cảm thấy chuyện này hơi vô lý.
Rõ ràng là người khác tiếp nhận phỏng vấn, sao mà bản thân hắn lại thấp thỏm đến vậy?
Xế chiều.
Nhân viên thứ hai được phỏng vấn là Bao Húc.
Hạ Giang đã tìm kiếm được quy luật rồi nên lần phỏng vấn này cũng quen việc dễ làm.
“Ngươi đã từng là thiếu niên nghiện game trong mắt mọi người, quanh năm ăn ở trong quán net, cũng không có mục tiêu gì, trải qua cuộc sống vô tri, đúng không?”
“Sau đó ngươi đến Đằng Đạt như thế nào?”
“Công việc đầu tiên của ngươi là thiết kế ý tưởng cho một game. Vị trí này rất quan trọng, bởi vì thiết kế ý tưởng là linh hồn của một game. Ngươi nghĩ tại sao lại nhận được vị trí này vào thời điểm đó?”
“Đằng Đạt có bình chọn ‘nhân viên ưu tú’, mặc dù ngươi đạt được vị trí thứ hai, nhưng vẫn được nghỉ du lịch một tháng có lương. Lúc đó ngươi cảm thấy thế nào?”
“Hai lần liên tiếp giành được vị trí thứ hai trong ‘nhân viên ưu tú’, tham gia công tác tới nay gần một năm, có hai tháng được nghỉ du lịch có lương, điều này thật đáng hâm mộ, tại sao ngươi lại cảm thấy vô cùng ưu phiền?”
Chẳng mấy chốc, cuộc phỏng vấn của Bao Húc đã kết thúc.
Người tiếp theo là Lâm Vãn.
“Tại sao ban đầu ngươi lại lựa chọn rời khỏi phòng làm việc Thiên Hỏa, tới công ty Đằng Đạt mới thành lập không lâu?”
“Ở Đằng Đạt mấy tháng đầu, ngươi vẫn làm một số công việc cơ bản, sau đó đột nhiên được điều động về Game Thương Dương mới thu mua làm giám đốc, có thể nói đó là một nhiệm vụ tương đối gian khổ. Ngươi cảm thấy lần thuyên chuyển công tác này xuất phát từ nguyên nhân gì?”
“Khi ngươi tiếp nhận, Game Thương Dương chỉ là một mớ hỗn độn với doanh thu cực kỳ kém, ‘Chiến Ca Nhiệt Huyết’ khi mới ra mắt cũng chỉ là một webgame online, số liệu không tốt, mãi sau này làm thành game mobile mới bắt đầu trở nên hot. Vậy thì, ngươi đã nghĩ ra ý tưởng chế tác thành phiên bản game mobile như thế nào vậy?”
“Bây giờ ngươi đã chứng minh được năng lực của mình, mục tiêu kế tiếp là gì?”
……
Thứ sáu ngày 22 tháng 10.
Hôm qua, cuộc phỏng vấn với nhân viên của Đằng Đạt cũng đã hoàn tất.
Theo lịch trình sắp xếp ban đầu, đoàn phỏng vấn sẽ tiếp tục ở lại Kinh Châu hai ngày thứ sáu thứ bảy, ăn uống, vui chơi, tham gia bữa tiệc chia tay ở bếp tư nhân Minh Vân vào tối thứ bảy, sau đó vào chủ nhật sẽ tặng quà lưu niệm và vui vẻ tiễn đến sân bay.
Biết phỏng vấn đã hoàn thành xong, Bùi Khiêm mới dám xuất hiện ở công ty.
Trong khoảng thời gian này, Bùi Khiêm cũng bóng gió hỏi thăm Hoàng Tư Bác, Lữ Minh Lượng và những người khác, sau khi biết tất cả đều tuân thủ nghiêm ngặt mệnh lệnh, không tiết lộ bất kỳ vấn đề nào về tổng giám đốc Bùi, Bùi Khiêm mới cảm thấy yên tâm một chút.
Về phần cuộc phỏng vấn sẽ thành ra như thế nào...
Bùi Khiêm không nghĩ ra được, nhưng vì cuộc phỏng vấn của hắn chỉ được viết bằng văn bản, cho nên cảm giác tồn tại của hắn sẽ tương đối thấp nhỉ?
Dĩ nhiên, cũng không thể hy vọng quá nhiều vào may mắn.
Tổng biên tập Hạ này lai giả bất thiện, nhất định sẽ thổi phồng Bùi Khiêm lên tận trời.
Có điều Bùi Khiêm suy nghĩ một lúc, hẳn là mọi thứ sẽ không hỏng bét đến vậy.
Suy cho cùng, bên phía nền tảng chính thức cũng đã sắp xếp rất nhiều cuộc phỏng vấn độc quyền tương tự, hầu hết những nhà sản xuất nổi bật có tài năng đều đã từng lộ diện, về cơ bản thì ai nấy cũng đều bị thổi phồng tới mức vô lý.